CHƯƠNG 3153
TỚI TỪ BÊN KIA TƯỜNG
hàn mang hiện, ánh đao đến
người áo đen kia cũng biến mất theo ở tại chỗ
mà lúc này, Diệp Quan thì cõng Phạm Thiện lên liền chạy
Phạm Thiện đang muốn nói chuyện, Diệp Quan đột nhiên nói:
- Nha đầu, ngươi muốn ông nội ngươi không chết, ngươi liền nghe ta, nắm lấy ta thật tốt, không nên động…
Nghe được Diệp Quan, Phạm Thiện vội vàng khẽ gật đầu:
- Được, Diệp Quan, ta, ta nghe ngươi
Ầm ầm!
Đúng lúc này, một tiếng nổ vang đột nhiên vang vọng
lão gia tử bị chấn liên tục lùi lại, trên khóe miệng, một vệt máu tươi chậm rãi tràn ra
lão vừa muốn động thủ, chỉ nghe Diệp Quan xa xa đột nhiên nói:
- Lão gia tử, chớ đánh với gã, đi theo ta, nhanh…
Nghe được Diệp Quan, lão gia tử do dự một chút, sau đó thân hình run lên, đuổi về phía Diệp Quan
người áo đen nhíu mày, sau một khắc, gã trực tiếp tan biến ở tại chỗ
Diệp Quan cõng Phạm Thiện một đường chạy như điên, đi vào một tòa dinh thự, một vị thị vệ ngăn ở trước mặt Diệp Quan, vừa định nói chuyện, Diệp Quan trực tiếp cưỡng ép vọt vào, vừa xông vào vừa kêu:
- Thần huynh, có người muốn giết ngươi, ngươi mau chạy!!
Thiên Thần đang thu thập bọc hành lý chuẩn bị rời đi trấn nhỏ địa cau mày, giết chính mình?
Ai vậy?
To gan như vậy?
Ngay vào lúc y nghi hoặc, đột nhiên, một cỗ khí tức cường đại cuốn tới
vẻ mặt của Thiên Thần trong nháy mắt liền đen lại
con mẹ nó!
Thực sự có người tới giết chính mình
điên rồi sao?
Ngay vào lúc người áo đen kia vọt tới dinh thự, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt người áo đen, một quyền chấn ra
người áo đen kia cũng là toác ra một quyền về phía nam tử trung niên
Ầm!
Theo một tiếng nổ vang vang lên, nam tử trung niên vậy mà liên tục lùi lại vài chục trượng
nơi này có cấm chế phong ấn đặc thù, bởi vậy, lực lượng của hai người đều bị áp chế rất nhiều
nam tử trung niên sau khi dừng lại, dùng vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn chằm chằm vào người áo đen kia:
- Ngươi là ai
người áo đen cau mày, nơi này làm sao còn có loại cường giả này?
lúc này, Thiên Thần cũng đi ra, vào lúc thấy Diệp Quan, y hơi ngẩn ra:
- Diệp huynh, là ngươi
Diệp Quan khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Thần huynh, kẻ bên ngoài kia rất mạnh, phải cẩn thận
Thiên Thần quay đầu nhìn về phía ngoài cửa lớn, vào lúc thấy người áo đen kia, y lập tức nhíu lại lông mày:
- Đây là?
Diệp Quan nói thẳng:
- Tới từ bên kia tường
bên kia tường!
Vẻ mặt của Thiên Thần trong nháy mắt trầm xuống:
- Thật sự là can đảm, A Ông, bắt sống gã
nghe được Thiên Thần, A Ông đột nhiên xông về phía trước, một quyền đánh thẳng đến người áo đen kia, quyền ra cương mãnh vô cùng
lúc này, người áo đen kia đột nhiên đưa tay toác ra một quyền
Ầm!
Quyền ý của A Ông trong nháy mắt bị chấn nát, lực lượng cường đại trực tiếp chấn y lùi lại liên tục
mà người áo đen thì trực tiếp đánh một quyền thẳng đến Diệp Quan cùng với Phạm Thiện xa xa, rõ ràng, là muốn chế trụ hai người lão gia tử để ý trước
nhìn thấy mục tiêu của người áo đen kia là chính mình cùng với Phạm Thiện, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức biến đổi, vội vàng trốn ra sau lưng Thiên Thần
- Thần huynh, ngươi phải cẩn thận!
Thiên Thần có chút mộng, mẹ nó, rõ ràng là tới đánh ngươi, ngươi lại bảo ta cẩn thận?
Mà vào giờ khắc này, người áo đen kia đã vọt tới trước mặt ba người, trong mắt Thiên Thần lóe lên một vệt hàn mang, tay phải y đột nhiên nắm chặt, sau đó đấm ra một quyền
một quyền này ra, trên nắm tay có Kim Long hiển hiện
Ầm!
Theo một tiếng nổ vang vang lên, người áo đen kia trực tiếp bị chấn lùi lại liên tục mấy chục trượng, nhưng Thiên Thần cũng lui vài chục trượng
người áo đen kia sau khi dừng lại, gã chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Thần, khàn giọng nói:
- Long khí, ngươi là đệ tử hoàng thất Thiên Mộ Vương Triều!
Thiên Thần nhìn thoáng qua tay có chút nứt ra của chính mình, sau đó nhìn về phía người áo đen, trong mắt lấp lánh hàn mang:
- Ngươi đến từ Thái Cổ yêu tộc
người áo đen đột nhiên tan biến ở tại chỗ
Ầm ầm!!
Mặt đất bốn phía đột nhiên nổ tung từng khúc
nhìn thấy một màn này, Thiên Thần híp hai mắt lại, nếu không phải nơi này có lực lượng phong ấn mạnh mẽ, người trước mắt này có thể tuỳ tiện hủy diệt toàn bộ trấn nhỏ
mà vào giờ khắc này, đối phương là vừa đối kháng lực lượng phong ấn, vừa ra tay với Thiên Thần y. Thiên Thần cũng không dám khinh thường, y hướng về phía trước bước ra một bước, tay phải đột nhiên nắm chặt
Oanh!
Một vệt ánh vàng đột nhiên tuôn ra từ trong cơ thể y, y đấm ra một quyền, ánh vàng phun trào, có tiếng long ngâm vang vọng
Ầm ầm!
Hai người đối bính một quyền, cả tòa dinh thự trực tiếp nổ tung ra, vô số đá vụn bắn tung toé
Diệp Quan quay người gắt gao ôm Phạm Thiện…