CHƯƠNG 3154
XIN LỖI
Một lát sau, mọi thứ giữa sân khôi phục lại bình tĩnh, Diệp Quan chậm rãi buông Phạm Thiện trong ngực ra, tại thời khắc Phạm Thiện thấy bộ dáng của Diệp Quan lúc này, lập tức ngây dại
toàn thân Diệp Quan vào giờ phút này bị đá vụn bắn vào vết thương chồng chất, đặc biệt là vết thương chỗ cánh tay trái, càng là sâu thấy xương
Phạm Thiện run giọng nói:
- Ngươi… không có sao chứ?
Diệp Quan lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó cười nói:
- Còn tốt
nói xong, hắn quay người nhìn về phía hai người cách đó không xa, vào giờ phút này, người áo đen kia đã lui ra bên ngoài mấy chục trượng
quanh thân Thiên Thần, vô số ánh vàng phun trào, khí tức cực kỳ cường đại
người áo đen đột nhiên nói:
- Hoàng thất…
Nói xong, gã xoay người một cái, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa
người áo đen kia sau khi đi, Diệp Quan lập tức thở dài một hơi, đồng thời cũng âm thầm hạ quyết tâm, phải nhanh chóng tu luyện, để cho mình khôi phục tu vi
- Đau không??
Lúc này Phạm Thiện nắm tay của hắn, mặt mũi tràn đầy khẩn trương cùng với lo lắng
Diệp Quan mỉm cười:
- Còn tốt
lúc này, Thiên Thần một bên đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một cái bình ngọc trắng đột nhiên bay đến trước mặt Diệp Quan:
- Chữa thương đi
Diệp Quan cảm kích nhìn thoáng qua Thiên Thần:
- Tạ ơn
nói xong, hắn mở nắp bình ra, một cỗ mùi thuốc đập vào mặt, ngửi vào khiến cho người tâm thần thanh thản, sảng khoái tinh thần
Diệp Quan hơi kinh ngạc, đây không phải đan dược bình thường, hắn nhìn thoáng qua Thiên Thần, sau đó lấy ra một viên đan dược uống vào
đan dược vừa mới vào trong cơ thể, Diệp Quan chính là cảm giác có một dòng nước ấm từ chỗ cổ họng chảy xuống toàn thân, trong chớp mắt, thương thế toàn thân hắn bắt đầu lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khôi phục
Diệp Quan một lần nữa nhìn về phía Thiên Thần, ôm quyền:
- Thiên Thần huynh, đa tạ
Thiên Thần cười nói:
- Diệp huynh, chúng ta tâm sự?
Diệp Quan gật đầu:
- Được
Thiên Thần nói:
- Mời
nói xong, y mang theo Diệp Quan đi sang một bên
Phạm Thiện có chút lo lắng, lúc này, lão gia tử đi tới bên cạnh nàng, thần sắc của lão vô cùng ngưng trọng
A Ông một bên thì nhìn chằm chằm vào lão
cách đó không xa, Diệp Quan cùng với Thiên Thần sóng vai mà đi
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Thiên Thần huynh, thật xin lỗi
Thiên Thần cười nói:
- Vì sao lại nói xin lỗi?
Diệp Quan nói:
- Thực không dám giấu giếm, ta là cố ý dẫn người kia đến chỗ này, mặc dù là vì giữ mạng, nhưng cử động này cũng quả thật có chút không chân chính, Thiên Thần huynh, đây coi như ta thiếu ngươi một cái nhân tình, ngày sau sẽ báo đáp!
Thiên Thần nở nụ cười:
- Diệp huynh, ngươi người này mặc dù có chút dối trá, nhưng không thể không nói, cũng tính người lỗi lạc, không có đối đãi với người khác như đồ đần, tính cách này của ngươi, hết sức hợp khẩu vị của ta
Diệp Quan cười nói:
- Ngươi cũng không tệ
- Ha ha!
Thiên Thần nở nụ cười:
- Diệp huynh, nếu tính cách của chúng ta hợp nhau, ngươi không bằng đi theo ta đi, thực không dám giấu giếm, ta chính là Cửu hoàng tử Thiên Mộ Vương Triều, thân là hoàng tử, đối với đế vị kia, tự nhiên là có ý nghĩ, ngươi hãy đi theo giúp đỡ ta
Diệp Quan lại là lắc đầu:
- Thiên Thần huynh, thực không dám giấu giếm, cừu gia của ta cường đại, ngươi không có cách nào tưởng tượng, ta hiện tại đi theo ngươi, đối với ngươi chỉ có chỗ xấu không có chỗ tốt
Sáng Thế Đạo Điện!
Cái thế lực này thế nhưng cũng là văn minh vũ trụ cấp chín, hơn nữa, còn có Phạm Chiêu Đế
đương nhiên, hắn hiện tại nếu như đi theo Thiên Thần, khẳng định có thể đạt được rất nhiều chỗ tốt, thế nhưng, làm như vậy thật sự là có chút không chân chính, bởi vì một khi Sáng Thế Đạo Điện cùng với Phạm Chiêu Đế xuất hiện, tên gia hỏa này là tuyệt đối không ngăn cản nổi
nghe được Diệp Quan, Thiên Thần suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:
- Cũng được, ngươi tiếp xuống có tính toán gì không?
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Trước mang theo hai người Tiểu Thiện rời đi nơi này
Thiên Thần quay đầu nhìn thoáng qua hai người Phạm Thiện, trầm giọng nói:
- Diệp huynh, việc này chỉ sợ là có chút khó, bọn họ đều là tội dân, không có đạt được lão gia tử nhà ta phê chuẩn, là không thể nào rời đi nơi này, hơn nữa, thân phận của lão đầu kia cực kỳ khả nghi, lão càng không khả năng bình yên rời đi nơi đây…
Nghe vậy, sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống
Thiên Thần lại nói:
- Diệp huynh, tha thứ cho ta nói thẳng, ngươi bây giờ rời khỏi bọn hắn là lựa chọn tốt nhất, thật sự
- Diệp công tử!
Đúng lúc này, lão gia tử kia đột nhiên lôi kéo Phạm Thiện đi tới trước mặt Diệp Quan cùng với Thiên Thần
lão gia tử kéo Phạm Thiện đến bên cạnh Diệp Quan, lão nhìn Diệp Quan:
- Còn nhớ rõ lời ta nói trước đó không?
- Ông nội!