CHƯƠNG 3363
RẤT HẬN TA?
đúng như nàng nói, Diệp Quan nếu thật sự muốn lực lượng cường đại, căn bản không cần đi con đường gian nan này, nhưng mà, nàng vẫn là cần một cái lý do
Tĩnh Tông Chủ rời đi
không có ai biết nàng muốn đi làm cái gì
tại Phạm Tịnh Sơn
chủ nhân Đại Đạo bút ngồi ở trước bàn cờ, tay phải cầm cờ đen, hai mắt ngốc trệ
ván này, y thua triệt triệt để để
Phạm Chiêu Đế mà y tỉ mỉ bồi dưỡng phụ trợ, từ lúc mới bắt đầu lại chính là người của Diệp Quan
vào giờ khắc này, y đột nhiên cái gì cũng đều hiểu
Chân Thần đang giả vờ!!
Vị Tĩnh Tông Chủ kia cũng đang giả vờ… diễn thật giỏi!
Một người còn diễn giỏi hơn một người!
Đúng lúc này, một nữ tử mặc váy trắng đột nhiên xuất hiện ở đối diện y, sau đó chậm rãi ngồi xuống
chủ nhân Đại Đạo bút nhìn nữ tử váy trắng:
- Lại thêm một ván
Nhận thua? Không!
Y không thể nhận thua!!
Nữ tử váy trắng nhẹ nhàng vung lên, tất cả quân cờ trên bàn cờ biến mất không thấy gì nữa:
- Vì tiểu gia hỏa kia, ta mới chơi với ngươi một chút, ngươi…
Nói xong, nàng nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút:
- Ngươi sẽ không thật sự cho rằng ngươi có tư cách đánh cờ với ta đó chứ?
Chủ nhân Đại Đạo bút nhìn Thiên Mệnh váy trắng, cười nói:
- Cố sự còn chưa kết thúc, không phải sao?
Nữ tử váy trắng liếc mắt nhìn y:
- Đây chính là chỗ ngươi ỷ vào?
Chủ nhân Đại Đạo bút lắc đầu cười một tiếng:
- Cũng không phải, ta chỉ là muốn chơi thêm một ván
- Thanh nhi!
Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên bên cạnh nữ tử váy trắng, tiếp đó, một nam tử mặc áo trắng xuất hiện ở bên cạnh nàng
Nhân Gian Kiếm Chủ, Diệp Huyền!!
Diệp Huyền nhìn chủ nhân Đại Đạo bút, cười nói:
- Ta sẽ chơi với ngươi!
Chủ nhân Đại Đạo bút liên tục khoát tay:
- Đừng đừng, ta không muốn chơi với người không biết xấu hổ
nói xong, y nhìn về phía Thiên Mệnh váy trắng:
- Chúng ta chơi
Thiên Mệnh tốt xấu vẫn là giảng quy tắc, họ Diệp này ngay cả bản thân cũng có thể lừa gạt, quá không hợp thói thường
nam tử áo trắng cười nói:
- Nếu ngươi không muốn đấu văn, vậy chúng ta liền đấu võ… ngươi có ngại cả nhà chúng ta đánh một mình ngươi?
Chủ nhân Đại Đạo bút: "…"
Nữ tử váy trắng bình tĩnh nói:
- Không cần
nam tử áo trắng cười ha ha một tiếng
sắc mặt của chủ nhân Đại Đạo bút có chút khó coi
nam tử áo trắng cầm một quân cờ đen đặt xuống, sau đó nói:
- Ta đã hạ cờ, tiếp theo, tuỳ thuộc vào ngươi
nói xong, y lôi kéo nữ tử váy trắng quay người rời đi
một lát sau, cảm nhận được đôi huynh muội kia đã triệt để rời đi, chủ nhân Đại Đạo bút nhìn quân cờ đen trên bàn cờ, một lúc sau, y đột nhiên cười quỷ dị:
- Kháo Sơn Vương, vậy chúng ta liền chơi một ván
rất nhanh, thân thể của y trở nên mờ đi
hoá ra, đó cũng không phải bản thể
tại Thiên Hành văn minh, dưới Sinh Mệnh Thụ, Nhất Niệm lẳng lặng nằm ở trên đùi Tĩnh An
vào giờ khắc này, tất cả tu vi của nàng đều đã không còn, triệt triệt để để biến thành một người bình thường
Tĩnh An cầm một khoả Thiên Hành Quả đưa tới bên miệng Nhất Niệm:
- Ăn đi
Nhất Niệm hé miệng, nhẹ nhàng cắn một cái, nước trái cây vào miệng, trên mặt nàng lập tức nổi lên một vòng tiếu dung, hương vị đã lâu
Tĩnh An nhếch miệng cười một tiếng, sau đó cũng cắn một cái, tiếp đó nói:
- Nhất Niệm, Phạm Chiêu Đế kia đâu?
Nhất Niệm nói khẽ:
- Ả lúc trước khi khiêu khích cô cô, liền đã bị trấn sát
Tĩnh An sửng sốt
Nhất Niệm hé miệng:
- Ăn!
Tĩnh An liền tranh thủ đưa Thiên Hành Quả, Nhất Niệm nhẹ nhàng cắn một cái, Tĩnh An lại hỏi:
- Vậy ngươi làm sao lại… tiếp tục giả mạo ả?
Nhất Niệm nhai thịt quả, nhìn Thiên Hành Thụ, suy nghĩ trôi về lúc ban đầu
ban đầu ở bên trong một mảnh tinh không, cô cô váy trắng nắm tay nàng, một lớn một nhỏ chậm rãi bước đi ở bên trong tinh không yên tĩnh
cô cô váy trắng hỏi nàng:
- Hắn cần một đối thủ chân chính, bằng không, vĩnh viễn sẽ không có cách nào trưởng thành, ngươi nguyện ý làm đối thủ của hắn không?
Nhất Niệm ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử váy trắng:
- Có thể giúp được tướng công?
Nữ tử váy trắng gật đầu
Nhất Niệm không chút do dự:
- Ta nguyện ý
nữ tử váy trắng nhìn nàng:
- Hắn sẽ hận ngươi, vô cùng vô cùng hận ngươi
Nhất Niệm có chút thấp thỏm:
- Rất hận ta?
Nữ tử váy trắng gật đầu:
- Ừ
Nhất Niệm sau khi suy nghĩ một lúc lâu, cắn răng một cái:
- Chỉ cần có thể giúp được tướng công, ta… ta có thể làm…
Nữ tử váy trắng nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu nhỏ của Nhất Niệm
Nhất Niệm len lén liếc nữ tử váy trắng một chút, có chút khẩn trương nói:
- Tiền bối, ta…
Nữ tử váy trắng nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt nàng:
- Gọi cô cô
Nhất Niệm lập tức cười như hoa
nữ tử váy trắng đột nhiên chậm rãi quay đầu liếc qua nơi nào đó, nàng nhẹ nói một câu….