CHƯƠNG 3364
TA THÌ SAO?
“Nhất Niệm!”
Đúng lúc này, Tĩnh An đột nhiên thất thanh nói:
- Ngươi nhìn, nhìn kìa
Nhất Niệm ngẩng đầu nhìn lên, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện vô số lực lượng Ác Đạo, theo những lực lượng Ác Đạo này xuất hiện, toàn bộ Thiên Hành văn minh trực tiếp trở nên đỏ tươi, nhưng rất nhanh, lại có một cỗ lực lượng thần bí tràn vào mảnh văn minh thế giới này
lực lượng Thiện Đạo!
Nhất Niệm sửng sốt
đúng lúc này, vô số lực lượng Ác Đạo cùng với lực lượng Thiện Đạo đều tràn vào trong cơ thể nàng, trong khoảnh khắc, tu vi của nàng vậy mà trực tiếp khôi phục đến đỉnh phong
đỉnh phong chân chính!
Thiện ác hai đạo cùng tồn tại!
Một mặt ác!
Một mặt thiện!
Thời điểm ác là Phạm Chiêu Đế, thời điểm thiện là Nhất Niệm!
Thiện ác trong một ý niệm!
Nhất Niệm hơi nghi hoặc một chút, bởi vì thực lực của nàng chân chính khôi phục đến đỉnh phong, không chỉ có lực lượng Ác Đạo còn, ngay cả lực lượng Tổ Đạo tế chúng sinh cũng còn, hơn nữa, còn có lực lượng Thiện Đạo hoàn toàn mới
nhưng theo đạo lý mà nói, lúc tướng công tán đi tu vi, những lực lượng này đều hẳn là trả lại cho Tổ Đạo
bởi vì có một số lực lượng cũng không thuộc về nàng!
Đã xảy ra chuyện gì?
Nhưng rất nhanh, nàng liền nở nụ cười, ở cuối tầm mắt nàng, một nữ tử mặc váy trắng quay đầu nhìn nàng một cái
hiển nhiên, đây là cô cô đưa tặng cho nàng
lực lượng của Tổ Đạo, Thiện Đạo cùng với lực lượng chúng sinh bị Tổ Đạo tế toàn bộ thuộc về nàng!
Nàng trở lại đỉnh phong
phú quý đầy trời!
Tĩnh An cũng đã nhận ra khí tức của Nhất Niệm biến hóa, nàng hưng phấn nói: Nhất Niệm, ngươi bây giờ có phải là rất lợi hại?
Nhất Niệm hơi nhếch khóe miệng lên, có chút kiêu ngạo nói:
- Từ giờ trở đi, ta chính là Thủ Tịch Chấp Hành Quan mạnh nhất Thiên Hành văn minh từ trước tới nay!
Tĩnh An nghe vậy hai mắt tỏa ánh sáng:
- Tuyệt vời, cảnh giới của ngươi chính là cảnh giới của ta, ngươi vô địch, cũng chính là ta vô địch!
Rất nhanh, ở dưới Thiên Hành Thụ, hai tiểu nữ hài ôm nhau cười ha hả
một lát sau, Tĩnh An đột nhiên nói:
- Nhất Niệm, ngươi bây giờ lợi hại như vậy, có thể phục sinh trái cây không?
Nhất Niệm lắc đầu:
- Không được, ta lúc đầu phục sinh đại hòa thượng Đại Thiện Tự kia, là bởi vì có cô cô tương trợ…
Tĩnh An cắn Thiên Hành Quả:
- Tốt! Vậy ngươi hãy cố gắng mạnh lên… đi thôi, chúng ta đi gặp những trái cây khác, bọn họ thế nhưng là rất muốn gặp ngươi
Nhất Niệm cười nói:
- Được, sau khi gặp bọn họ xong, ta còn có chuyện quan trọng phải làm
Tĩnh An hiếu kỳ nói:
- Chuyện quan trọng gì?
- Bí mật!
Nhất Niệm cười hì hì một tiếng
Tĩnh An hừ một tiếng
- Nhưng mà
Nhất Niệm lại nói:
- Chúng ta là ở trên một dây leo, cho nên, có thể nói cho ngươi, ta muốn đi làm một kiện đại sự…
Trên bãi cỏ, hai tiểu nữ hài nắm tay đi về phía nơi xa, cười khúc khích
sau lưng, Thiên Hành Thụ yên lặng nhìn chăm chú các nàng
…
Tại Khổ Giới Hải, Diệp Quan đang hưng phấn dường như nghĩ đến cái gì, hắn cau mày:
- Tháp gia, ta tán đi tu vi tự thân, đó có phải hay không mang ý nghĩa lực lượng Ác Đạo cùng với lực lượng Thiện Đạo kia sẽ trả lại cho Phạm Chiêu Đế?
Hắn vẫn còn nhớ, Phạm Chiêu Đế ngày đó thế nhưng là bị một cỗ lực lượng thần bí bảo vệ, cưỡng ép cứu đi
Tháp nhỏ trầm giọng nói:
- Không biết…
Diệp Quan trầm mặc không nói, sắc mặt trầm thấp, nhưng chỉ thoáng qua, hắn liền nở nụ cười, hắn nhìn về phía Thanh Huyền kiếm trong tay, tự tin nói:
- Gặp lại ả, ta nhất định dùng một kiếm đâm chết ả
hắn hiện tại không có tu vi, nhưng mà, kiếm của hắn chính là Đại Đế!
Hắn hiện tại cũng không sợ Phạm Chiêu Đế
đương nhiên, hắn cũng sẽ không coi thường nữ nhân này, cỗ lực lượng thần bí cứu Phạm Chiêu Đế đi lúc trước liền rất không đơn giản, rất hiển nhiên, sau lưng Phạm Chiêu Đế này khẳng định còn có chỗ dựa
chỗ dựa của Phạm Chiêu Đế là ai?
Hắn cũng rất nghi hoặc
bởi vì chủ nhân Đại Đạo bút bị phong ấn ở Hệ Ngân Hà, cũng chính là, xuất thủ không thể nào là chủ nhân Đại Đạo bút
không phải chủ nhân Đại Đạo bút vậy thì là ai xuất thủ cứu đi Phạm Chiêu Đế?
Diệp Quan sau khi trầm mặc một hồi, hắn híp hai mắt lại:
- Phạm Chiêu Đế, mặc kệ chỗ dựa phía sau ngươi là ai, đến lúc đó ta cũng sẽ tận diệt ngươi!
Đúng lúc này, Tổ Đạo kia đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan, nhìn Diệp Quan trước mắt, nó run giọng nói:
- Ngươi không phải đã tán đi tu vi sao?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừ
Tổ Đạo có chút mờ mịt nói:
- Ta thì sao? Tu vi của ta đâu?
Diệp Quan nhìn Tổ Đạo:
- Không biết
- Làm sao lại không biết!
Tổ Đạo gấp đến độ trực tiếp nhảy dựng lên:
- Ta… ta vẫn còn có thể cảm giác được tu vi của ta, tu vi của ta vẫn còn… ngươi tán tu vi của ta cho người nào?