CHƯƠNG 3595
DÙNG BẤT BIẾN ỨNG VẠN BIẾN
Toại Cổ Kim mở lòng bàn tay ra, Tháp nhỏ cùng với Thanh Huyền kiếm bay trở về đến trước mặt Diệp Quan
Diệp Quan nói:
- Không cần nữa sao?
Toại Cổ Kim gật đầu:
- Ừm
Diệp Quan cười cười, sau đó thu Tháp nhỏ cùng với Thanh Huyền kiếm vào
Toại Cổ Kim nói:
- Thực lực của ngươi bây giờ như thế nào?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Chiến lực cụ thể ta cũng không biết, chẳng qua, loại cường giả cấp bậc như Bất Hủ Đế Chủ cảnh, bây giờ ở trước mặt ta đã hoàn toàn không đáng chú ý
Toại Cổ Kim khẽ gật đầu:
- Mặc dù còn chưa đủ, nhưng bây giờ chỉ có thể chấp nhận
Diệp Quan nói:
- Chúng ta lúc nào đi toà di tích tiên phủ Sáng Sinh tinh vực kia?
Toại Cổ Kim nói:
- Ngay bây giờ
Diệp Quan cười nói:
- Được
Toại Cổ Kim khẽ gật đầu, rất nhanh, hai người tan biến ngay tại chỗ
ba ngày sau, hai người đi tới Sáng Sinh tinh vực, trên mặt Diệp Quan tràn đầy nụ cười tự tin, dù sao thực lực cũng vừa mới đạt được tăng lên to lớn. Nhưng hắn cũng không biết, nơi này có một trận âm mưu kinh thiên đang chờ hắn
tại Sáng Sinh tinh vực
bên trong tinh không, tinh hà sáng chói, Diệp Quan cùng với Toại Cổ Kim chậm rãi bước đi
Diệp Quan mặc một bộ áo bào trắng sạch sẽ, eo buộc đai lưng màu tím, khóe miệng ngậm nụ cười nhàn nhạt, có lẽ là bởi vì duyên cớ đọc sách nhiều, dấu vết Kiếm Tu trên người hắn cực ít, một chút phong mang cũng không có, nho nhã càng đậm hơn, tăng thêm hắn vốn là dáng vẻ đường đường, bên trong mỗi tiếng nói cử động, đều lộ ra ôn tồn lễ độ, không giống tục nhân
ở bên cạnh hắn, hôm nay Toại Cổ Kim mặc một bộ váy dài màu đen, váy như mực ngưng tụ thành, phía trên không có bất kỳ hoa văn gì, lộ ra một cỗ ngưng trọng, tăng thêm nàng vốn là ăn nói có ý tứ, ánh mắt vĩnh viễn như là một dòng thu thuỷ không có một tia tức giận, khiến cho nàng thoạt nhìn có chút tránh xa người ngàn dặm
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Toại cô nương, ta muốn hỏi thăm ngươi một sự kiện
Toại Cổ Kim nói:
- Ngươi là muốn hỏi văn minh chủ của ba đại văn minh Cựu Thổ?
Diệp Quan quay đầu nhìn thoáng qua nữ tử tuyệt mỹ bên cạnh, nữ nhân này phảng phất như có thể nhìn thấu lòng người
Toại Cổ Kim không để ý tới ánh mắt của Diệp Quan, chậm rãi nói:
- Đối với bọn hắn mà nói, văn minh sau lưng kỳ thật đã không trọng yếu
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Bởi vì đi quá nhanh?
Toại Cổ Kim nói:
- Là đi quá xa, bọn hắn cách chúng ta thực sự quá xa, đối với bọn hắn mà nói, văn minh sau lưng chỉ là một loại gánh vác
Diệp Quan nói khẽ:
- Con đường võ đạo này, chung quy là cô độc, đi được càng xa, người bên cạnh càng ít đi
Toại Cổ Kim đột nhiên nói:
- Quân lúc dạo chơi trên chời, chớ tiếc lúc chơi bùn khi nhỏ
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Toại Cổ Kim, Toại Cổ Kim cũng không có lên tiếng
Diệp Quan mỉm cười:
- Dù sao vẫn là muốn thử một chút
Toại Cổ Kim khẽ gật đầu, không tiếp tục khuyên, có một số việc, nói sớm là không có ý nghĩa, chỉ có đến khi đó, mới sẽ hiểu rõ tại rất nhiều thời điểm, nghĩ cùng với muốn, là không giống nhau
Diệp Quan nói:
- Toại cô nương, ta rất muốn nghe ý nghĩ của ngươi đối với việc ta muốn thành lập trật tự này
Toại Cổ Kim không nói gì
Diệp Quan nói:
- Cứ nói đi đừng ngại
Toại Cổ Kim vẫn như cũ lắc đầu
Diệp Quan khẽ gật đầu, không cưỡng cầu nữa:
- Được rồi
Toại Cổ Kim ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, ở cuối ánh mắt, một đạo tinh quang đột nhiên xuất hiện, sau một khắc, đạo tinh quang kia đã xuất hiện ở trước mặt hai người, tinh quang tán đi, một vị nữ tử mặc áo đen chậm rãi đi ra, nàng cung kính thi lễ đối với Toại Cổ Kim:
- Các chủ
Toại Cổ Kim khẽ gật đầu
nữ tử áo đen cung kính nói:
- Dựa theo phân phó của ngài, chúng ta cũng không có phong tỏa tòa bí cảnh tiên phủ kia, trong khoảng thời gian này, có vô số văn minh cùng với thế lực không ngừng tiến vào bên trong, nhưng không có người nào có thể đi ra, toàn bộ ngã xuống ở trong đó
Toại Cổ Kim nói:
- Chúng ta còn có ai đi vào không?
Nữ tử áo đen nói:
- Không có
Toại Cổ Kim khẽ gật đầu:
- Ngươi đi xuống đi
nữ tử áo đen làm một lễ thật sâu, lặng yên tan biến ở tại chỗ
hai người đi về phía nơi xa
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Toại cô nương, Thương Hồng Y không có bất kỳ động tác gì?
Toại Cổ Kim nói:
- Không có
sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống, bà nương này không phải là đang tụ đại chiêu đó chứ
Toại Cổ Kim nói:
- Dùng bất biến ứng vạn biến
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Chỉ có thể như thế
rất nhanh, hai người đi đến một ngọn núi lớn, hai người đứng ở trên đỉnh núi, cuối ánh mắt, nơi đó có một cánh cửa đá to lớn vượt ngang chân trời từ đông hướng tây, cực sự hùng vĩ