CHƯƠNG 3596
ĐẠI ĐIỆN ĐỒNG CỔ
cửa đá có chút rách nát, trong đó một mảnh hư vô
Diệp Quan tản ra thần thức của chính mình, nhưng mà, thần thức của hắn mới vừa gia nhập vào bên trong cửa đá kia chính là tan biến vô tung vô ảnh
Diệp Quan hơi kinh ngạc
Toại Cổ Kim nói:
- Đi
hai người tan biến ở tại chỗ
lúc xuất hiện một lần nữa, đã đi tới trước cánh cửa đá kia, quan sát ở khoảng cách gần, cửa đá này quả nhiên là vô cùng hùng vĩ. Diệp Quan quan sát tỉ mỉ cánh cửa đá kia, ở trên cửa đá, vẽ một số cổ lão đồ án nhân vật, những nhân vật kia mặc da thú, giơ bó đuốc, đang nhìn một chỗ vách tường
bốn phía có không ít người, thực lực đều không thấp, nhưng vào giờ phút này, cũng không có người nào dám tiến vào bên trong
từ khi phát hiện ra đến bây giờ, cường giả tiến vào tòa di tích tiên phủ này đã có hơn vạn, mà tiến vào bên trong, không có một người nào còn sống sót đi ra, bao quát cả cường giả Đế Chủ cảnh
Toại Cổ Kim nói:
- Đi
nói xong, nàng cùng với Diệp Quan tan biến ngay tại chỗ
- Lại có hai kẻ đi chịu chết…
Giữa sân, mọi người lắc đầu
không biết qua bao lâu, Diệp Quan cùng với Toại Cổ Kim xuất hiện ở trong một tòa cổ thành, bên trong thành rách nát không chịu nổi, hoang tàn tàn tạ, dường như từng trải qua đại chiến
hai người tiến lên dọc theo đường lớn, cả tòa cổ thành yên tĩnh giống như chết
Diệp Quan nhìn thoáng qua bốn phía, hắn tản thần thức ra, nhưng lại kinh ngạc phát hiện ra, thần thức ở chỗ này vậy mà không có tác dụng
Toại Cổ Kim nhìn lướt qua bốn phía, hơi cau mày!
Nhưng vào lúc này, phần cuối đường phố xa xa đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thảm thiết thê lương
Diệp Quan nhìn về phía cuối con đường, lại cái gì cũng không nhìn thấy
hai người tăng tốc bước chân, chỉ chốc lát, hai người tới cuối con đường, tại cuối con đường, là từng bậc thềm đá màu đồng cổ, thềm đá một bậc chồng lên một bậc dựng thẳng lên, có chừng mấy vạn bậc, ở phần cuối thềm đá, là một tòa cung điện màu đồng cổ trôi nổi
mà ở trước thềm đá, một vị nam tử nằm trên mặt đất kêu rên, chỉ thấy trước ngực của y có một cái lỗ to, bên trong có một đoàn hỏa diễm màu đồng cổ đang thiêu đốt, mà thân thể cùng với thần hồn của y đang tan biến từng chút một
vào lúc nhìn thấy vị nam tử này, Diệp Quan hơi kinh ngạc. Bởi vì người này lại là một vị cường giả Đế Chủ cảnh
nam tử nhìn về phía Diệp Quan cùng với Toại Cổ Kim, u phảng phất như thấy được cứu tinh, y vừa định mở miệng, thân thể cùng với linh hồn của y lại hóa thành tro tàn
xùy!
Đoàn hỏa diễm màu đồng cổ kia đột nhiên như một đạo sấm sét bổ thẳng đến Toại Cổ Kim
trong lòng Diệp Quan giật mình, hắn trực tiếp kéo Toại Cổ Kim ra phía sau, đâm ra một kiếm
Ầm!
Đoàn hỏa diễm màu đồng cổ kia trực tiếp bị một kiếm này bức đứng ở tại chỗ, nhưng qua trong giây lát, đoàn hoả diễm màu đồng cổ kia vậy mà trực tiếp bao trùm Thanh Huyền kiếm, định thiêu huỷ nó
Diệp Quan buông Thanh Huyền kiếm ra, mặc cho nó bùng cháy
sau khi thiêu đốt chốc lát, đoàn hoả diễm màu đồng cổ kia phát hiện ra giống như vô dụng, lúc này hóa thành một đạo ánh lửa bay về trở về trước đại điện đồng cổ kia, sau đó vững vàng rơi vào trên một cây trụ đá trong đó
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn lên, ở trước đại điện đồng cổ đó, có bốn cây cột đá đứng vững vàng, trên mỗi một cây trụ đá đều nổi lơ lửng một đám lửa, màu sắc không đồng đều, cầm đầu hai bên trái phải, phân biệt là một đoàn hoả diễm màu đồng cổ cùng với một đoàn ngọn lửa màu xanh da trời, mà phía sau hai cây cột đá thì phân biệt là một đoàn ngọn lửa màu đỏ như máu cùng với ngọn lửa màu vàng đen
Diệp Quan nhìn bốn cây cột đá kia, hơi kinh ngạc:
- Đây là vật gì?
Toại Cổ Kim nói:
- Đi xem một chút
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
hai người đi lên trên thềm đá, mà ở trong nháy mắt bọn hắn đạp vào thềm đá, một mảnh ngọn lửa màu xanh da trời đột nhiên lan tràn xuống từ phần cuối thềm đá
Diệp Quan híp hai mắt lại, phất tay áo vung lên, Thanh Huyền kiếm trực tiếp giết ra ngoài
xùy!
Một kiếm này giết ra ngoài, đoàn ngọn lửa màu xanh da trời kia trực tiếp bị xé nứt ra một lỗ hổng khổng lồ
Diệp Quan cùng với Toại Cổ Kim một lần nữa tiến về phía trước một bước, một bước này hạ xuống, đã đi tới trước toà đại điện màu đồng cổ kia
mà đúng lúc này, bốn đoàn hỏa diễm đột nhiên dâng lên từ phía trên cột đá, thẳng đến Diệp Quan cùng với Toại Cổ Kim, liền muốn thôn phệ bọn hắn
Diệp Quan híp hai mắt lại, cầm kiếm cản ở trước ngực, vô số Trật Tự kiếm ý tuôn ra, trong nháy mắt liền đẩy lui bốn đoàn hỏa diễm kia, nhưng bốn đoàn hỏa diễm này lại không từ bỏ ý đồ, điên cuồng lao về phía hai người bọn họ