CHƯƠNG 3637
MỘT MỰC LỢI DỤNG
“Ngươi đối với cô cô ta sáng tạo ra Thanh Huyền kiếm cùng với thời không thần bí bên trong Tháp nhỏ, ngươi khẳng định là trong lòng còn có kính ý, thế nhưng, Diệp Quan ta lại có cái gì có thể khiến ngươi kính? Ta để tay lên ngực tự hỏi, không có, một chút cũng không có”
nữ tử này trước mắt mưu trí vô song, làm sao lại xúc động đối với Diệp Quan hắn? Nàng càng biểu hiện rơi vào võng tình, hắn liền biết càng không bình thường
bắt đầu liền đã là một cái cục!
Toại Cổ Kim nhìn hắn, nàng có một chút ngoài ý muốn, không ngờ tới nam nhân trước mắt này từ lúc vừa mới bắt đầu liền hết sức tỉnh táo
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Có lẽ người khác sẽ cho rằng, ngươi hẳn là nên lựa chọn ta, vì sao? Bởi vì cô cô ta cùng với cha ta là lợi hại như vậy, là vô địch như vậy… nhưng ta biết, ngươi sẽ không, chắc chắn sẽ không
Toại Cổ Kim nhìn chằm chằm hắn:
- Vì sao?
Diệp Quan cười nói:
- Bởi vì ngươi là Toại Cổ Kim, ngươi sẽ không đặt vận mệnh của mình vào trong tay người khác, ngươi muốn chộp vận mệnh vào trong tay mình, vận mệnh của mình, tự mình làm chủ
nghe được Diệp Quan, bên trong con ngươi bình tĩnh của Toại Cổ Kim đột nhiên nổi lên gợn sóng, nàng lần đầu tiên phát hiện ra, mình biết rất ít đối với nam tử trước mắt, mà nam tử trước mắt đối với nàng lại hiểu rõ nhiều như vậy
nàng cứ như vậy nhìn hắn:
- Ngươi nếu như từ lúc vừa mới bắt đầu liền biết, vậy tại sao… -
Diệp Quan không có trả lời vấn đề này, hắn quay đầu nhìn về phía Chung Chủ Thần Tọa kia, hắn nói khẽ:
- Ta nói ta muốn nhất thống toàn vũ trụ, thành lập một cái trật tự hoàn toàn mới… hiện tại xem ra, ta ngoại trừ một bầu nhiệt huyết, còn có cái gì? Ta không hiểu chính trị, cũng không hiểu chế độ, càng không hiểu quản lý, cũng khuyết thiếu đại quyết đoán… kỳ thật, cha ta cùng với cô cô ta ngay từ đầu liền biết những khuyết điểm này của ta, bọn họ cái gì cũng đều hiểu, nhưng vẫn là nguyện ý để cho ta tới thử một chút, đồng thời dốc hết toàn lực trợ giúp ta…
Nói xong, hắn nở nụ cười:
- Nếu như nói Diệp Quan ta có ưu điểm gì, như vậy chính là ta tốt số, có một vị cô cô tốt, có một người cha tốt, bọn họ một mực đang giúp ta vững tâm…
Toại Cổ Kim chậm rãi quay người, nàng nhìn về phía Chung Chủ Thần Tọa gần trong gang tấc:
- Ta một mực đang lợi dụng ngươi
Diệp Quan gật đầu:
- Ta biết
Toại Cổ Kim quay đầu nhìn về phía hắn, Diệp Quan cười nói:
- Ngươi còn nhớ lần trước cha ta rời đi đã nói với ta những gì không? Ông ấy nói với ta, không cần quản cái gì cục hay không cục, trọng yếu làm việc không thẹn lương tâm, ông ấy vững tâm cho ta… ta hiểu rõ, ông ấy là muốn nói cho ta, đừng quan tâm quá nhiều đến việc thiết lập trật tự, mà là nên làm những gì mình thích, sống vì mình, sống vui vẻ, mới là trọng yếu nhất…
Nói xong, hắn nhìn về phía Toại Cổ Kim gần trong gang tấc:
- Đi cùng với ngươi, ta rất vui vẻ, cho nên, cục hay không cục, ta liền không có suy nghĩ nhiều như vậy
Toại Cổ Kim không nói gì, trong mắt nàng, đã không còn một chút gợn sóng
Diệp Quan đột nhiên lôi kéo tay nàng đi đến trước mặt Chung Chủ Thần Tọa kia, hắn dùng hai tay đỡ bả vai nàng, để cho nàng ngồi lên
mà nàng vừa ngồi lên, kiếm sau lưng Chung Chủ Thần Tọa liền rung động, sát ý khóa lại Toại Cổ Kim, nhưng khi tiếp xúc đến Diệp Quan, hai cỗ sát ý kia lại lại biến mất vô tung vô ảnh, không chỉ như thế, hai thanh kiếm còn có chút sợ hãi
khí tức quen thuộc!
Trên người thiếu niên này có huyết mạch của nam tử áo trắng lúc trước!
Diệp Quan mỉm cười:
- Ngươi khi đó nói với ta, ngươi mong muốn ngồi một cái ghế, ta biết, ngươi muốn ngồi không phải Cựu Thổ Thần Tọa, ngươi muốn ngồi chính là Chung Chủ Thần Tọa
Toại Cổ Kim nhìn hắn, vẫn không có nói chuyện, nàng nhớ tới câu nói kia của thiếu niên trước mắt: Ta giúp ngươi!
Nàng lúc trước là nói thật
thiếu niên này nói, cũng là thật
Diệp Quan nhìn con mắt của nàng, cười nói:
- Toại Cổ Kim cô nương, ngươi giúp ta thành lập điều lệ chế độ trật tự Quan Huyền vũ trụ, ta giúp ngươi ngồi lên Chung Chủ Thần Tọa, giữa chúng ta, ai cũng không nợ người nào. Hôm nay từ biệt, nguyện chúng ta đều mạnh khoẻ
nói xong, hắn quay người rời đi, mà trong mắt của hắn, cũng đã không còn nửa điểm lưu luyến
đừng bao giờ thích một nữ nhân không thích ngươi, bởi vì một nữ nhân đối với một nam nhân mình không thích, sẽ biểu hiện ra tàn nhẫn cùng với tuyệt tình gấp bội
liếm chó, còn chẳng bằng chó
nhìn bóng lưng Diệp Quan càng ngày càng xa, ánh mắt của Toại Cổ Kim đột nhiên trở nên có chút mơ hồ, một loại cảm xúc chưa bao giờ có dâng lên từ sâu trong đáy lòng nàng, cỗ cảm xúc kia khiến nàng sinh ra một loại xúc động chưa bao giờ có, nàng muốn đứng lên, muốn nói gì đó…