Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3746 - Chương 3746: Hảo Huynh Đệ

Chương 3746: Hảo Huynh Đệ Chương 3746: Hảo Huynh Đệ

CHƯƠNG 3746

HẢO HUYNH ĐỆ

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Nhi tử hiểu rồi

cái thói đời này, làm người không thể quá thiện lương, không thể quá thành thật, không thể quá có điểm mấu chốt, bởi vì người quá thiện lương quá thành thật quá có điểm mấu chốt thường thường là lăn lộn không tốt

trong mắt Diệp Huyền cũng là lóe lên một tia phức tạp, hiện tại giáo dục nhi tử, sợ hắn không thiện lương, lại sợ hắn quá thiện lương

cái thói đời này, đúng là cần phải cải biến một thoáng

Diệp Quan nói:

- Cha già còn có lời gì muốn nhắn nhủ không??

Diệp Huyền cười nói:

- Không có

Diệp Quan nói:

- Đi cái chỗ kia, không thể mang theo người, đúng không?

Diệp Huyền gật nên đầu:

- Ngươi không thể mang theo, y cũng không thể mang theo

Diệp Quan yên lặng

nếu như có thể mang theo Toại Cổ Kim, vậy thì hắn càng có lòng tin

Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Còn nhớ rõ vị viện trưởng Phạm Thiên Quốc kia không?

Con mắt của Diệp Quan lập tức sáng lên

hai cha con nhìn nhau cười một tiếng

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Toại Cổ Kim, y mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn trữ vật chậm rãi bay tới trước mặt Toại Cổ Kim:

- Đây là một chút tâm ý của ta và mẫu thân hắn

Toại Cổ Kim lại là không có nhận, mà là nhìn về phía Diệp Quan, hỏi thăm hắn, lúc ở bên ngoài, nàng tự nhiên phải cho Diệp Quan mặt mũi cùng với quyền uy tuyệt đối

Diệp Quan cười nói:

- Nhận đi

Toại Cổ Kim lúc này mới tiếp nhận nhẫn trữ vật:

- Tạ ơn

Diệp Huyền nói:

- Cô nương, bây giờ Chủ Vũ Trụ quần long vô thủ, mà phía dưới Chủ Vũ Trụ, còn có vô số văn minh vi mô, những văn minh vũ trụ này nhiều như quần tinh, nếu như đều có thể quy về Quan Huyền thư viện, vậy đối với tên tiểu tử này mà nói, không thể nghi ngờ là một sự trợ giúp cực lớn, việc này…

Toại Cổ Kim liền nói ngay:

- Ta sẽ làm tốt

Diệp Huyền khẽ gật đầu, y lòng bàn tay mở ra, một quyển trục xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan:

- Ngươi chuẩn bị một chút, chuẩn bị xong, liền bóp nát vật này, vật này sẽ dẫn ngươi đi cái chỗ kia

Diệp Quan tiếp nhận quyển trục:

- Được

Diệp Huyền nhìn về phía Mạc Niệm Niệm:

- Niệm tỷ, chúng ta đi thôi!

- Chờ một chút!

Diệp Quan vội nói

Diệp Huyền nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:

- Còn có việc sao?

Diệp Quan liền vội vàng xoay người nhìn về phía Mạc Sơn Hà ở nơi xa:

- Mạc huynh, mau tới đây!

Nghe được Diệp Quan hô, Mạc Sơn Hà hơi ngẩn ra, lập tức hướng về phía trước bước ra một bước, đi tới trước mặt đám người Diệp Quan

Diệp Quan nhìn về phía Diệp Huyền:

- Cha già, đây là huynh đệ ta mới quen, tên là Mạc Sơn Hà, là một người rất không tệ, cha chỉ điểm cho y một chút được không?

Nghe được Diệp Quan, Mạc Sơn Hà lập tức rất đỗi cảm động, y không biết nam tử áo trắng này, thế nhưng, vào lúc nhìn thấy nam tử áo trắng này dễ dàng chỉnh vị kỳ nhân kia, y biết, con mẹ nó đây là một vị siêu cấp siêu cấp siêu cấp đại lão!

Một vị siêu cấp đại lão so với vị kỳ nhân kia còn kinh khủng hơn!

Mạc Sơn Hà y tu đạo đến bây giờ, kỳ thật đã đến phần cuối, muốn tiến thêm một bước, nhưng thật ra là rất khó

mà trên đời này, cũng không phải là bất luận người nào cũng đều có thể độc mở một đạo, đi ra một con đường mới, càng nhiều người, vẫn là cần người khác dìu dắt

thế nhưng, cũng không phải ai cũng đều có được cơ hội được người khác dìu dắt kia

hành động của Diệp Quan giờ phút này, khiến cho y quả thực rất đỗi dám động, vị huynh đệ này không có quên y!!

Kẻ sĩ chết vì tri kỷ!

Hảo huynh đệ!!

Diệp Huyền nhìn về phía Mạc Sơn Hà kích động không thôi, y mỉm cười:

- Ngoại trừ vị kỳ nhân kia, vị huynh đệ này của ngươi cũng rất yêu nhiệt, lại có thể đi ra một con đường như vậy, rất đáng gờm

được Diệp Huyền khen ngợi, Mạc Sơn Hà vội nói:

- Ở trước mặt tiền bối, một chút thành tựu này của ta thật sự là có chút không có ý nghĩa

Diệp Huyền cười nói:

- Ngươi là muốn tiến thêm một bước, hay là muốn độc mở một đạo??

Mạc Sơn Hà suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Đều muốn

Diệp Huyền cười ha ha một tiếng, y mở lòng bàn tay ra, một sợi kiếm khí đột nhiên bay ra từ trong lòng bàn tay, sau đó trực tiếp chui vào giữa chân mày Mạc Sơn Hà, tiến vào sâu trong thức hải của u

Diệp Huyền nói:

- Về phần có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, tuỳ thuộc vào ngươi

nói xong, y mang theo Mạc Niệm Niệm quay người tan biến ở phần cuối tinh hà

Đồ cùng với Diệp Thanh Thanh cũng là đi theo

Diệp Thanh Thanh vào lúc đi theo, nhìn thoáng qua Diệp Quan, vung vẩy nắm tay nhỏ một thoáng

Diệp Quan: "…"

Nhìn đám người cha già rời đi, trên mặt Diệp Quan nổi lên một vệt nụ cười, không thể không nói, có cha chống đỡ thật là tốt, nếu tất cả đều phải dựa vào chính mình, vậy hắn cũng thật sự là quá khó khăn

Bình Luận (0)
Comment