Đúng lúc này, âm thanh kia vang lên một lần nữa:
- Còn xin dừng bước...
Ba người không có dừng lại, tiếp tục đi tới
thanh âm kia lại nói:
- Ba vị, đằng trước nguy hiểm
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Các hạ có biết vị bên cạnh ta đây là ai không? Đây là chủ nhân Đại Đạo bút! Đã nghe qua chưa?
Chủ nhân Đại Đạo bút nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì
thanh âm kia nói:
- Chủ nhân Đại Đạo bút? Chưa từng nghe thấy
Diệp Quan trừng mắt nói:
- Ồ...
Thanh âm kia nói:
- Ba vị, đằng trước thật sự nguy hiểm, trong khoảng thời gian này là không thể đi đường, bởi vì Cổ Thần Vệ sẽ nghỉ ngơi ở thời điểm này, bởi vậy, khoảng thời gian này là thời khắc chí ám, các ngươi đi đường như thế... sẽ rất nguy hiểm
Diệp Quan nhíu mày:
- Thời khắc chí ám?
thanh âm kia nói:
- Đúng thế
Diệp Quan nhìn lướt qua bốn phía, thần thức như lưới tràn ra ngoài, nhưng không có cảm nhận được người
thanh âm kia nói:
- Ngươi không cảm giác được ta, bởi vì ta bị phong ấn
chủ nhân Đại Đạo bút cười lạnh:
- Phong ấn? Ngươi là bị phong ấn sao? Ngươi căn bản không ở trong thời không này...
- Ồ!
Thanh âm kia hơi kinh ngạc:
- Ngươi...
Chủ nhân Đại Đạo bút cũng dừng bước, y quay đầu nhìn về phía bên phải cách đó không xa:
- Dùng hình ảnh quá khứ hiện tại tương lai... ngươi muốn làm cái gì?
Thanh âm kia mỉm cười nói:
- Không ngờ tới có cao nhân... tại hạ thật sự là bêu xấu
chủ nhân Đại Đạo bút bình tĩnh nói:
- Chúng ta không oán không cừu, cũng không cần kiếm chuyện chứ?
Thanh âm kia nói:
- Không dám không dám, ta chính là muốn cầu cạnh ba vị
chủ nhân Đại Đạo bút nói:
- Cầu cái gì?
Thanh âm kia nói:
- Thực không dám giấu giếm, ta chính là Võ Trụ Quốc Tu Du Quốc tại chỗ giao giới Hư Chân, năm đó bởi vì phụng chiếu trước tới nơi đây tham chiến, nhưng không có nghĩ đến thực lực của vị Đế Chủ Cổ Thần Quốc kia thực sự quá mạnh, ta giao thủ cùng với đối phương, bị đối phương đánh vỡ thân thể cùng với thần hồn, lúc sắp chết, ta lưu lại một đạo hư tượng tương lai ở chỗ này...
Diệp Quan vội nói:
- Tiền bối có tâm nguyện chưa hoàn thành?
Thanh âm kia nói:
- Đúng vậy, cường giả Tu Du Quốc theo ta đến đây năm đó đã ngã xuống hết... theo chúng ta ngã xuống, địa vị của Tu Du Quốc tại chỗ giao giới Hư Chân khẳng định sẽ rớt xuống ngàn trượng, bây giờ cũng không biết bọn hắn thế nào. Ba vị xem xét cũng không phải là người bình thường, không biết có thể giúp ta một chuyện nhỏ? Nếu như nguyện ý, ta tự có hậu lễ dâng lên!
Cổ Bàn vội hỏi:
- Hậu lễ gì?
Thanh âm kia nói:
- Ta có một kiện Đế Khí, mấy chục vạn Hư Chân Tinh...
Cổ Bàn vội vàng nói:
- Ta đi ta đi...
Thanh âm kia do dự một chút, sau đó nói:
- Ta có thể cảm nhận được bản thể của các hạ rất mạnh mẽ, nhưng rất xin lỗi, chuyện này không có đơn giản như vậy...
Chủ nhân Đại Đạo bút nhìn thoáng qua Cổ Bàn, cười khẩy nói:
- Hiểu chưa? Ngươi không đủ tư cách!
Cổ Bàn: "..."
Chủ nhân Đại Đạo bút nhìn về phía bên phải, cười nói:
- Chuyện gì? Ngươi nói nghe một chút!
Thanh âm kia nói:
- Các hạ mặc dù rất mạnh... nhưng chuyện này không có đơn giản như vậy
biểu lộ của chủ nhân Đại Đạo bút trong nháy mắt liền đọng lại
- Ha ha!
Cổ Bàn đột nhiên cười ha hả, gã nhìn chủ nhân Đại Đạo bút, châm chọc nói:
- Hiểu chưa? Ngươi cũng không đủ tư cách!
Vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút vô cùng đen:
- Ngươi xác định ta không đủ tư cách?
Thanh âm kia nói:
- Các hạ chớ có nổi giận, việc này của ta xác thực không đơn giản...
Chủ nhân Đại Đạo bút mặt không biểu tình:
- Không đơn giản? Ngươi ngay cả sâu cạn của ta cũng nhìn không ra, khó trách ngươi năm đó lại bị đánh chết!
Thanh âm kia: "..."
Cổ Bàn đột nhiên cười nói:
- Chủ nhân Đại Đạo bút, ngươi vẫn còn chày cối?
Chủ nhân Đại Đạo bút quay đầu nhìn về phía Cổ Bàn:
- Ngươi không sớm thì muộn sẽ bị đánh són cứt
Cổ Bàn đối chọi gay gắt:
- Ngươi nếu có thể đánh lão tử són cứt, lão tử sẽ ăn ngay tại chỗ!
Diệp Quan vội vàng vỗ tay:
- Thật tốt, đánh đi, đánh đi!
Tháp nhỏ: "..."
Chủ nhân Đại Đạo bút cùng với Cổ Bàn lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Quan
lúc này, thanh âm kia đột nhiên nói:
- Vị công tử này, ngươi có thể giúp ta chuyện này không?
Diệp Quan nói:
- Tiền bối vì sao chọn ta?
Thanh âm kia nói:
- Ngươi thoạt nhìn là loại người có thể gọi vô số giúp đỡ kia
Diệp Quan: "..."
Thanh âm kia lại nói:
- Thực lực của công tử mặc dù không bằng bên cạnh hai vị này, nhưng trẻ tuổi như thế liền có thành tựu như thế này, tương lai tiền đồ vô hạn, công tử nếu như nguyện ý giúp ta chuyện này, ta nguyện đưa tặng món Đế Khí kia cho công tử
Diệp Quan trừng mắt nói:
- Tiền bối, ngươi không phải là thấy ta trẻ tuổi, cho nên muốn đoạt xá đó chứ?