Oanh!
Thần Chủng ảm đạm vô quang vốn đã bị Tịnh Hỏa thiêu đốt đột nhiên dâng lên một tia lửa vàng...
Tịnh Hỏa vẫn đang thiêu đốt, tu vi cũng đang nhanh chóng biến mất, y vẫn rất thống khổ, nhưng y lại cười, bởi vì vào thời khắc này, y cảm nhận được 'Thần linh'
Y cũng hiểu ý tứ của 'Thần linh'
Người phạm sai lầm, bỏ xuống đồ đao nhất định không thể lập địa thành Phật, dựa vào cái gì người tốt phải làm việc tốt cả đời mới có thể thành Phật, mà người xấu chỉ cần buông đồ đao xuống là có thể lập địa thành Phật?
Đây là không đúng!
Y hiểu ý tứ của 'thần linh', cuộc đời mới sẽ không dễ dàng đạt được như vậy, nhất định phải trả giá lớn, y muốn 'sống lại', chỉ có đi chịu khổ, đi chuộc lỗi...
...
Trong khu ổ chuột, Thần Học Viện
Giống như thường ngày, Nam Tiêu đang dạy học cho một đám học viên. Lớp học của y đã mở rộng hơn rất nhiều, ban đầu chỉ có khoảng trăm học viên, nhưng hiện tại đã mở rộng đến hơn hai trăm học viên. Không chỉ như thế, bên ngoài lớp học cũng chật ních rất nhiều học viên, lít nha lít nhít nhưng đều rất yên tĩnh, bọn họ hết sức chăm chú nghe Nam Tiêu giảng bài
Từ khi Thần Học Viện khai giảng đến nay, Nam Tiêu không thể nghi ngờ là đạo sư tốt nhất của học viện, bởi vì y đã từng ở trong Chúng Thần Điện, kiến thức rộng rãi, thực lực cũng mạnh mẽ, hơn nữa, y dạy chăm chú nhất, không giữ lại chút nào, hiện tại trong số những học viên của y đã có rất nhiều người bắt đầu tu hành, đồng thời đều đạt được thành tựu không nhỏ
Phải biết rằng, có thể tu hành trong khu ổ chuột này, đối với bọn họ mà nói, không thể nghi ngờ là thay đổi vận mệnh chân chính...
Đặc biệt là đối với phụ mẫu của những học viên kia, nhìn thấy con cái của mình có thể đọc sách tu hành, bọn họ kích động không có cách nào diễn tả bằng lời
Thay đổi vận mệnh!
Bọn họ ở lại khu ổ chuột cả đời, trước kia đều không có hy vọng sống sót. Bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ tới có một ngày con mình có thể đọc sách tu hành, có thể đi ra khỏi nơi này, có thể sống một cách có thể diện như những 'người có thể diện' bên ngoài kia...
Loại mơ mộng đó, là xa xỉ
Nhưng hiện tại, đây không phải mơ, đây là sự thật
Trong phòng học, Nam Tiêu cầm một quyển sách cổ, bước đi thong thả, chậm rãi nói:
- Tiếp xúc với mọi người nên luôn chân thành, không nên dùng mưu mẹo, người ta đến với ta bằng sự giả dối, ta đối đáp bằng sự chân thành, lâu ngày thì kẻ giả dối cũng sẽ hướng đến sự chân thành...
Y đọc rất chậm, cố gắng hết sức để tất cả học viên nghe rõ
Phía dưới, các học viên vội vàng đọc theo:
- Tiếp xúc với mọi người nên luôn chân thành, không nên dùng mưu mẹo...
Học viên bên ngoài lớp cũng vội vàng đọc theo
Trên khuôn mặt non nớt của đám học viên kia mặc dù mang theo nghi hoặc, nhưng bọn họ lại vô cùng nghiêm túc
Lúc này, một bé trai đột nhiên giơ tay
Nam Tiêu nhìn về phía bé trai, cười nói:
- Thạch Trung Ngọc, ngươi muốn hỏi cái gì?
Bé trai đứng lên, mắt to chớp chớp:
- Lão sư, trên đời này thật sự có thần linh sao?
Những đứa trẻ còn lại cũng nhao nhao nhìn về phía Nam Tiêu, trong mắt tràn ngập tò mò
Bởi vì trước đó Nam Tiêu đã dạy bọn chúng biết về thế giới này, vì vậy, bọn chúng biết mình sống trong một vũ trụ tên là 'Thần Linh văn minh', mà ở Thần Linh văn minh này, thần linh chính là chúa tể tối cao
Nam Tiêu cười nói:
- Có
Đứa bé trai tên Thạch Trung Ngọc sờ sờ cái đầu nhỏ của mình, sau đó nói:
- Lão sư, là ngươi lợi hại, hay là thần linh lợi hại?
- Đương nhiên là Nam Tiêu lão sư lợi hại!
Một bé gái ngồi bên cạnh bé trai đột nhiên đứng dậy, đá một cước vào mông bé trai, cả giận nói:
- Thạch Trung Ngọc, ngươi dám chất vấn Nam Tiêu lão sư, ta sẽ cắt tiểu Kỷ của ngươi...
Thạch Trung Ngọc sợ đến ôm chặt háng...
Mấy đứa bé trai bên cạnh cũng co rụt lại theo bản năng...
Nam Tiêu nhìn về phía tiểu nữ hài, mỉm cười nói:
- U Từ, không nên dọa Thạch Trung Ngọc...
Tiểu nữ hài tên U Từ chớp mắt:
- Nam Tiêu lão sư, ngươi lợi hại hơn thần linh, đúng không?
Nam Tiêu cười nói:
- Thần linh lợi hại hơn lão sư
U Từ hơi khó tin:
- Còn có người nào lợi hại hơn Nam Tiêu lão sư sao? Chuyện này... không có khả năng lắm đâu?
Những đứa trẻ khác cũng không thể tin. Trong lòng bọn chúng, Nam Tiêu đạo sư là người lợi hại nhất, bởi vì cái gì y cũng hiểu
Nam Tiêu cười ha ha, sau đó nói:
- Thế giới rất lớn, các ngươi phải tu luyện cho tốt, sau này ra ngoài nhìn thế giới càng rộng lớn hơn bên ngoài
Một đám trẻ con vội vàng gật đầu, thật ra bọn chúng cũng rất mong ngóng thế giới bên ngoài, nghe nói những đứa trẻ bên ngoài mỗi ngày đều có thể ăn no... đó thật sự là cuộc sống thần tiên!
Sau khi tan học, Nam Tiêu đi ra bên ngoài.