Trong Thần Lăng cấm địa
- Ha ha!
Nam tử mặc trường bào bên cạnh Nam Chiêu đột nhiên cười ha hả, gã nghiền ngẫm nhìn Thác Cổ Nguyên:
- Ngươi nói ngươi là người Thác Cổ tộc?
Thác Cổ Nguyên nói:
- Đương nhiên!
Gã cười to:
- Buồn cười, thật buồn cười, ngươi là người Thác Cổ tộc, nhưng ngươi lại không biết ta... thật sự là chuyện cười lớn!
Nam Chiêu nhìn Thác Cổ Nguyên như nhìn kẻ ngu si:
- Gã chính là đệ tử chủ mạch Thác Cổ tộc Thác Cổ Lâm!
Sắc mặt của Thác Cổ Nguyên trong nháy mắt trắng bệch
Thác Cổ Lâm đánh giá Thác Cổ Nguyên, lòng bàn tay mở ra, một quyển trục xuất hiện trong tay gã. Gã nhìn thoáng qua, sau đó nở nụ cười, nhìn về phía Thác Cổ Nguyên:
- Thì ra ngươi chỉ là một nhánh nhỏ xa xôi của Thác Cổ tộc chúng ta... Lại dám nói xằng bậy mình là Thác Cổ tộc, thật sự là chuyện cười lớn. Ta nói cho ngươi biết, kể từ giờ phút này, ta đại biểu cho Thác Cổ tộc tuyên bố, ngươi và một nhánh của ngươi lập tức trục xuất khỏi Thác Cổ tộc, trọn đời không được dùng họ 'Thác Cổ' nữa!
Lời vừa nói ra, trong cấm địa phía sau núi Thác Cổ tộc xa xôi, văn minh khí vận màu tím nhạt trong mảnh mộ địa kia vào thời khắc này đột nhiên lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được lột xác thành màu vàng, sau đó lại nhanh chóng lột xác thành màu đen...
Trong mộ địa, vô số xương cốt trong mộ hoảng sợ run rẩy
Vô số nắp quan tài run rẩy kịch liệt, sắp không ép được
- ĐKM!
Trong mảnh mộ địa của Thác Cổ tộc, một nắp quan tài đột nhiên nổ tung, ngay sau đó, tổ tiên Thác Cổ tộc đột nhiên rống giận:
- Ai! Là ai chặt đứt văn minh khí vận tăng lên của Thác Cổ tộc chúng ta! Lão tử nguyền rủa mười tám đời tổ tông của ngươi! Có bản lĩnh thì đi ra đơn đấu!
Toàn bộ Thác Cổ tộc khiếp sợ, lập tức toàn bộ Thác Cổ tộc hoảng hốt
Bởi vì văn minh khí vận của bọn họ đang không ngừng giảm xuống...
Sở dĩ chôn tổ tiên ở nơi này là vì nơi này là khí vận của Thác Cổ văn minh, mục đích là muốn những tổ tiên này trấn áp khí vận của Thác Cổ tộc, bảo hộ Thác Cổ tộc
Mà hiện tại, các tiên tổ không trấn áp được
Khí vận trực tiếp sụt giảm
Mẹ nó!
Có người đang nhằm vào Thác Cổ tộc!
Rất nhanh, trong Thác Cổ tộc, có siêu cấp đại năng bắt đầu thôi diễn, muốn tra ra độc thủ phía sau màn ám hại Thác Cổ tộc. Toàn bộ trên không Thác Cổ tộc, xuất hiện vô số sợi dây nhân quả vận mệnh, chúng đan xen xuyên qua ở phía chân trời, chẳng qua, chúng đều mơ hồ, cũng không rõ ràng
Thác Cổ tộc là văn minh Thần Linh siêu cấp, đại năng siêu cấp trong tộc đương nhiên không yếu. Rất nhanh, một sợi dây nhân quả vận mệnh bị ép buộc rút ra từ trong đó. Sợi dây nhân quả vận mệnh kia màu đen, vô cùng đen, giống như mực vậy!
Chỉ chốc lát, một tiếng rống giận dữ đột nhiên vang lên từ trên không Thác Cổ tộc:
- ĐKM! Đây là nhân quả tuyến của tộc nhân Thác Cổ tộc chúng ta... Mẹ nó! Mẹ nó! Xuất phản đồ! Thác Cổ tộc xuất phản đồ rồi! Mẹ nó!
Toàn bộ Thác Cổ tộc: "..."
...
Tại Thần Lăng cấm địa
Lúc này, mặt Thác Cổ Nguyên không còn chút máu, y vốn muốn mượn thế lực của Thác Cổ tộc để bảo vệ Diệp Quan, nhưng không ngờ nơi này lại có một đệ tử hạch tâm của Thác Cổ tộc... Đương nhiên y không biết đệ tử hạch tâm của Thác Cổ tộc, bởi vì từ khi y sinh ra đã không có tư cách đi Thác Cổ tộc Giới, bởi vậy y không biết những đệ tử hạch tâm của Thác Cổ tộc
Mà Thác Cổ tộc đối với những người thuộc chi nhánh xa xôi như bọn họ, thật ra cũng lựa chọn không để ý tới, bởi vì huyết mạch của Thác Cổ tộc bọn họ đã rất mỏng manh, bởi vậy bọn hắn trực tiếp không để ý tới bọn họ, thậm chí còn không coi bọn họ là người Thác Cổ tộc
Nhưng ngay cả như vậy, Thác Cổ Nguyên vẫn lấy mình là người Thác Cổ tộc làm vinh quang. Từ nhỏ, y đã cho rằng mình là Thác Cổ tộc, cũng hy vọng có một ngày cố gắng được chủ mạch Thác Cổ tộc tán thành, tiếp nhận
Nhưng giờ phút này, y đã bị xóa tên!
Không chỉ có y, y còn hại chi mạch của mình bị xóa tên
Đầu óc y trống rỗng...
Làm sao bây giờ?
Mờ mịt?
Giờ khắc này, họ 'Thác Cổ' mà y vẫn lấy làm kiêu ngạo đã bị tước đoạt, còn liên lụy tộc nhân của mình...
Trong lúc nhất thời, y mờ mịt không biết làm sao
Mà bốn phía, một đám người vây xem thì cười lớn, tiếng cười kia thật sự là chói tai
Đặc biệt là Lăng Lệ, gã cười lớn nói:
- Chi mạch gặp được chủ mạch nhưng không biết chủ mạch... đúng là chết người mà...
Nói xong, gã lại nhìn về phía Diệp Quan, cười to nói:
- Còn ngươi nữa, Thác Cổ Dương Quan cái gì... Ngươi cũng xứng với hai chữ 'Thác Cổ' này?
Diệp Quan cũng không để ý đến Lăng Lệ, mà đi tới trước mặt Thác Cổ Nguyên, lúc này mặt của Thác Cổ Nguyên không còn chút máu