Diệp Quan thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn thật sâu mảnh thế giới hư vô kia, sau đó ngự kiếm bay lên, biến mất ở phía xa.
Diệp Quan xuyên qua khu vực lôi kiếp kia, lúc này Vô Biên Chủ xuất hiện bên cạnh hắn, trên người lóe lên một ít lôi điện. Y lấy một điếu xì gà dùng lôi điện châm lửa, sau đó hít một hơi:
- Đã phát hiện ra điều gì chưa?
Diệp Quan nói:
- Đi trước cái đã.
Vô Biên Chủ gật đầu, hai người xoay người rời đi, mà đoàn lôi quang đỏ như máu kia cũng không đuổi theo.
Trên đường đi, Vô Biên Chủ trầm giọng nói:
- Không có đường nữa?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng vậy
Vô Biên Chủ nhíu mày:
- Sao có thể...
Diệp Quan nói:
- Có nhiều khả năng, hoặc là căn bản không có thời đại Tiền Cổ gì, hoặc là thời đại Tiền Cổ đã bị xóa bỏ hoàn toàn, hoặc là, thật ra thế giới hư vô kia chỉ là một thông đạo...
Vô Biên Chủ im lặng một hồi rồi nói:
- Về trước đi, việc này phải do mẫu thân ngươi điều tra, chúng ta đoán như vậy cũng vô nghĩa
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm.
Vô Biên Chủ nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi muốn đi Hệ Ngân Hà một chuyến?
Diệp Quan nói:
- Đúng vậy
Vô Biên Chủ cười nói:
- Ta đi theo ngươi
Diệp Quan gật đầu:
- Được
Vô Biên Chủ nói:
- Ngươi báo cáo với mẫu thân ngươi trước, sau đó nói với ta
Diệp Quan gật đầu.
Rất nhanh, hai người rời khỏi tuế nguyệt trường hà, xuất hiện trong một mảnh tinh không mênh mông.
Tần Quan đang đứng ở đó chờ bọn họ.
Vô Biên Chủ nói:
- Các ngươi trò chuyện, ta đi làm chút chuyện
Nói xong, y xoay người biến mất ở phía xa.
Diệp Quan đi đến trước mặt Tần Quan, kể lại một lượt những chuyện đã xảy ra trong tuế nguyệt trường hà cho Tần Quan nghe.
Nghe Diệp Quan nói xong, Tần Quan nhíu mày:
- Ý con là, đằng sau kỷ nguyên Bách Tộc, không còn đường nữa sao?
Diệp Quan gật đầu:
- Còn nữa, giọng nói truyền đến từ trong hư vô kia... Đối phương hiển nhiên biết ta, nhưng ta không cảm nhận được đối phương, cũng không cách nào đi vào. Hơn nữa, Thanh Huyền Kiếm và Tháp gia đều không chống nổi hư vô khủng bố kia...
Tần Quan trầm mặc một lát, nói:
- Việc này ta sẽ điều tra, ngươi đi hấp thu máu của những cường giả trong Thần Lăng cấm địa trước, sau đó đi Hệ Ngân Hà một chuyến
Diệp Quan gật đầu, hắn đã sớm có dự định này.
Không bao lâu, hắn đi đến Thần Lăng cấm địa kia. Hắn tiến vào trong địa cung, cảm thụ được máu tươi dưới địa cung. Ánh mắt hắn lộ ra vẻ khát máu. Những thứ trước mắt này đến từ vô số máu tươi của cường giả đỉnh cấp từ một kỷ nguyên thời đại, đối với Phong Ma huyết mạch mà nói, không thể nghi ngờ là vật siêu cấp đại bổ.
Hắn khẽ động tâm niệm, trong địa cung, vô số máu tươi từ sâu trong lòng đất dâng lên, sau đó như thủy triều hội tụ về phía hắn.
Giờ phút này, hắn giống như một vòng xoáy lớn, tất cả máu tươi hội tụ về phía hắn, bị hắn thôn phệ.
Những máu tươi này có thể giữ lại từ thời kỳ Loạn Cổ đến nay, đương nhiên không phải là máu tươi bình thường. Trong lúc thôn phệ, hắn cũng cảm nhận được, trong những máu tươi này ẩn chứa năng lượng cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí một số còn sót lại ý chí vô thức và năng lượng tiêu cực của chủ nhân năm đó...
Đương nhiên, những ý chí kia không có bất kỳ ảnh hưởng gì với hắn, lúc này ý chí của hắn kiên định tới mức nào? Ý chí bình thường và năng lượng tiêu cực hoàn toàn không thể ảnh hưởng tới hắn, đặc biệt là hắn còn có Phong Ma huyết mạch chí tà chí ác.
Trong địa cung, càng ngày càng có nhiều máu của cường giả kỷ nguyên Loạn Cổ bị Diệp Quan thôn phệ. Theo càng ngày càng nhiều máu bị hắn thôn phệ, Phong Ma huyết mạch trong cơ thể hắn bắt đầu sôi trào lên, khí tức cũng càng ngày càng mạnh. Không chỉ có Phong Ma huyết mạch, Phàm Nhân huyết mạch cũng đang không ngừng trở nên mạnh mẽ. Thật ra Phàm Nhân huyết mạch đã bị Phong Ma huyết mạch kích thích... Nó cũng không muốn bị Phong Ma huyết mạch lấn áp.
Máu tươi trong địa cung càng ngày càng ít, mà toàn thân Diệp Quan thì càng ngày càng đỏ, từng cỗ sát ý đáng sợ không ngừng tuôn ra từ trong cơ thể hắn, sau đó lan tràn ra khắp thiên địa.
Mà bốn phía, có cường giả Tiên Bảo Các đang phong tỏa mảnh thiên địa này, không để sát ý và lệ khí của Diệp Quan khuếch tán ra ngoài.
Nếu không phong tỏa, sát ý và lệ khí của hắn khuếch tán ra, tuyệt đối sẽ khiến cho thiên địa đại loạn.
Bởi vì sát ý và lệ khí có thể ăn mòn thần trí người ta.
Cứ như vậy, không biết qua bao lâu, máu tươi trong địa cung đã bị Diệp Quan hấp thu toàn bộ. Lúc này, cả người Diệp Quan như được ngưng tụ từ máu tươi, sát ý cùng với lệ khí ngập trời không ngừng tuôn ra từ trong cơ thể hắn. Mà xung quanh, có khoảng chừng chín vị cường giả Phá Quyển Cảnh đang liên thủ phong tỏa sát ý và lệ khí của hắn.