Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4234 - Chương 4234: Độ Khó Cấp Địa Ngục

Chương 4234: độ khó cấp Địa Ngục Chương 4234: độ khó cấp Địa Ngục

Diệp Quan trầm mặc.

Tần Quan đỡ lấy bả vai hắn:

- Nhớ kỹ, đây là lựa chọn của chính mọi người, tuyệt đối không phải vì con, mẹ cũng có lựa chọn của mình...

Hốc mắt Diệp Quan ửng đỏ:

- Mẹ, con biết, không phải mẹ muốn bước ra một bước kia, mà là mẹ vì con

Tần Quan nhìn hắn:

- Cho dù con làm gì, mẹ cũng sẽ ủng hộ con, nhất định sẽ ủng hộ...

Diệp Quan nhếch miệng cười:

- Con biết, con vẫn luôn biết

Tần Quan gật đầu:

- Các con đi đi

Diệp Quan gật đầu, sau đó dẫn Toại Cổ Kim đi ra bên ngoài.

Trong phòng trúc, Tần Quan ngồi trên ghế trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng lặng lẽ đứng dậy thu dọn bát đũa...

Ở bên ngoài.

Diệp Quan và Toại Cổ Kim đi trên con đường nhỏ trong rừng trúc, gió thổi tới, lá trúc xung quanh xào xạc, rất mát mẻ.

Diệp Quan nói:

- Ở đây đã quen chưa?

Toại Cổ Kim gật đầu:

- Quen rồi

Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Toại Cổ Kim, đang muốn nói cái gì, Toại Cổ Kim lại nói:

- Đây là lựa chọn của ta, không liên quan gì tới ngươi

Diệp Quan nhìn nàng, không nói gì.

Toại Cổ Kim nhìn hắn:

- Ngươi biết, mẹ ngươi cũng biết, lần này sẽ sẽ có người chết, nhưng nàng nói rất đúng, những văn minh kia tới nơi này, bao gồm người nhà của ngươi tới nơi này, mục đích của các nàng, là vì bước ra một bước cuối cùng kia, mà không phải vì ngươi, cho nên, ngươi đừng ôm tất cả mọi chuyện lên người mình, biết không?

Diệp Quan gật đầu:

- Ừm... Nhưng ta biết, ngươi cũng giống như mẹ ta, ngươi là...

Toại Cổ Kim nói:

- Không phải

Diệp Quan đột nhiên nắm tay Toại Cổ Kim, không nói gì.

Toại Cổ Kim cũng không phản kháng.

Hai người cứ trầm mặc đi trong rừng trúc như vậy, qua một hồi, Toại Cổ Kim nói:

- Biết vì sao mẹ ngươi lại lo lắng không?

Diệp Quan gật đầu:

- Không biết

Toại Cổ Kim gật gật đầu, trong mắt cũng hiện ra lo lắng:

- Tiên Bảo Các đã dùng hết toàn bộ lực lượng, nhưng vẫn không thể đột phá phong tỏa của vị Vô Thượng Ý Chí kia. Nói một cách khác, hiện tại chúng ta hoàn toàn không biết gì về đối phương. Mà đối phương có thể làm được như vậy...

Nói đến đây, nàng không nói tiếp.

Diệp Quan đương nhiên hiểu, đối phương có thể khiến bọn họ không tra được đối phương, vậy có nghĩa là thực lực của đối phương...

Toại Cổ Kim lại nói:

- Ngoại trừ thời đại Tiền Cổ không biết kia, chúng ta đã đánh giá kỷ nguyên này của chúng ta và mấy kỷ nguyên văn minh trước đó, kỷ nguyên văn minh trước mắt của chúng ta, cộng thêm thực lực của Dương gia và Diệp gia, chúng ta sẽ mạnh hơn bất kỳ kỷ nguyên văn minh nào, nhưng vấn đề là... Chúng ta không biết vị Vô Thượng Ý Chí kia rốt cuộc đã diệt bọn hắn như thế nào... Là dùng mười phần lực hay là một phần lực?

Trong mắt nàng lại nổi lên lo lắng, kẻ địch không biết mới là thật sự đáng sợ.

Diệp Quan nói:

- Đánh một trận sẽ biết

Toại Cổ Kim gật gật đầu:

- Đúng vậy

Diệp Quan dừng bước lại, xoay người nhìn về phía Toại Cổ Kim, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Toại Cổ Kim, nói khẽ:

- Đừng nghĩ nhiều như vậy, cũng đừng lo lắng, trời sập xuống, ta sẽ gánh trước

Toại Cổ Kim nhìn hắn, không nói gì.

Diệp Quan nói:

- Ta đi đây

Toại Cổ Kim đột nhiên nói:

- Đừng để bản thân quá mệt mỏi

Diệp Quan dừng bước lại, hắn trầm mặc một lát rồi nói:

- Ta muốn thành lập một trật tự trong toàn vũ trụ. Mà hiện tại, toàn vũ trụ gặp nguy, Diệp Quan ta đương nhiên phải chiến đấu vì toàn vũ trụ, đây là việc ta nên làm

Nói xong, hắn hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.

Toại Cổ Kim nhìn đạo kiếm quang biến mất phía chân trời, thật lâu không nói gì.

...

Rất nhanh, Diệp Quan đi tới Khổ Môn. Hắn vừa tới Khổ Môn, một lão giả đã xuất hiện trước mặt hắn. Người đến chính là môn chủ hiện tại của Khổ Môn: A Bồ.

A Bồ mỉm cười nói:

- Diệp công tử

Diệp Quan cũng biết thân phận của đối phương, lập tức thi lễ:

- Bái kiến tiền bối

Nhìn thấy Diệp Quan lễ phép như vậy, ánh mắt của A Bồ lộ ra ý cười, lập tức hòa ái nói:

- Không cần khách khí như thế, đi theo ta

Nói xong, lão dẫn Diệp Quan đi tới một cánh đồng hoang vu, mà ở trước mặt bọn họ, nơi đó có Lục Đạo Môn.

A Bồ nói:

- Lục Đạo Môn, phân biệt đại biểu cho sáu loại độ khó, khó khăn nhất là độ khó cấp Địa Ngục, ngươi...

Diệp Quan nói:

- Vậy độ khó cấp Địa Ngục

A Bồ cũng không ngoài ý muốn, lập tức gật đầu:

- Mời

Diệp Quan đi về phía cửa bên phải.

A Bồ đột nhiên nói:

- Diệp công tử

Diệp Quan dừng bước, hắn xoay người nhìn về phía A Bồ, A Bồ nói:

- Ta biết, ngươi song Phá Quyển, thực lực phi phàm, nhưng độ khó Địa Ngục còn đáng sợ hơn ngươi tưởng tượng. Hơn nữa, một khi tiến vào trong, không thể rút lui giữa chừng, chỉ có thể dựa vào chính mình đi ra... Ngươi hiểu ý của ta không?

Diệp Quan gật đầu:

- Ta hiểu

Bình Luận (0)
Comment