Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4244 - Chương 4244: Mình Đã Nói Cái Gì?

Chương 4244: Mình đã nói cái gì? Chương 4244: Mình đã nói cái gì?

Trong các đại gia tộc, thường có loại người khiêm tốn ẩn nhẫn. Loại người này bình thường thoạt nhìn trung thực yếu đuối, nhưng ở thời khắc mấu chốt sẽ đột nhiên lộ ra bộ mặt dữ tợn, giết huynh giết phụ...

Mạc Tinh Thần đột nhiên nói:

- Ca, đại ca và Tiên Bảo Các giúp Quần Tinh văn minh chúng ta như vậy, phần nhân tình này chúng ta nên trả như thế nào đây?

Mạc Tinh Hà trầm mặc.

Sao có thể trả?

Mười đời cũng không thể trả nổi!

Bởi vì Tiên Bảo Các cái gì cũng không thiếu...

Mạc Tinh Hà cười khổ:

- Sao có thể trả được chứ? Bán thân cũng không trả nổi

Mặt Mạc Tinh Thần bỗng đỏ lên, nàng cúi đầu, thẹn thùng nói:

- Ca, ngươi nói gì vậy, ta... ta còn nhỏ, không thể thành hôn... Phải lớn một chút mới được...

Nói xong, nàng bước nhanh về phía xa.

Mặt mũi Mạc Tinh Hà tràn đầy vẻ ngơ ngác, mình đã nói cái gì? Nói cái gì?

Lão giả áo bào trắng: "..."

Diệp Quan và Phục Võ đi tới tầng thứ chín. Toàn bộ tầng thứ chín đều là nhà hàng, phân thành hai khu vực: khu vực bình thường, khu vực hội viên. Thật ra có rất ít người biết khu vực thứ ba. Khu vực thứ ba này là vị trí tốt nhất trong nhà ăn, chỉ có một phòng riêng. Từ trước đến nay phòng riêng này vẫn trống không, chưa từng có người bước vào. Bởi vì nơi này được giữ lại cho Tần Quan, tuy rằng Tần Quan cũng chưa từng tới.

Diệp Quan đương nhiên được sắp xếp đến căn phòng này. Chủ quản của nhà hàng là một lão giả mập mạp. Khi lão nhìn thấy Diệp Quan và Phục Võ tiến vào, thiếu chút nữa bị dọa đến quỳ xuống, nhưng bị Ly Thương dùng ánh mắt ngăn lại.

Ly Thương tự mình dẫn Diệp Quan tiến vào gian phòng mà y vẫn giữ lại cho Tần Quan. Phong cách trang trí của gian phòng này hoàn toàn khác với bên ngoài, bởi vì phong cách trang hoàng của gian phòng này hoàn toàn dựa theo phong cách Hệ Ngân Hà. Trên vách tường trong phòng là mấy bức họa sơn thủy cổ xưa thinh hành tại Hệ Ngân Hà, đều là bút tích thực.

Ngoài gian phòng, lão giả mập mạp run rẩy nhìn Ly Thương. Thật ra, đối với Ly Thương, lão cũng sợ, bởi vì Ly Thương là cấp trên của cấp trên của lão...

Ly Thương cũng không nói gì với lão giả mập mạp, y cầm hai quyển thực đơn đi đến bên cạnh Diệp Quan và Phục Võ, cung kính đưa một quyển thực đơn cho Diệp Quan, nói:

- Thiếu chủ, trên này đều là đồ ăn Hệ Ngân Hà, ngài cứ tuỳ tiện chọn

Sau khi nói xong, y lại cung kính đưa quyển khác cho Phục Võ.

Diệp Quan mở thực đơn ra xem, ánh mắt lập tức sáng lên:

- Đậu hũ Ma Bà, gà cay Tứ Xuyên, cá om dưa... Các món này đều có?

Ly Thương gật đầu:

- Đều có

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Các ngươi thật chu đáo

Nói xong, hắn nhìn về phía Phục Võ:

- Ngươi muốn ăn cái gì?

Phục Võ nghiêm túc nhìn một hồi, cuối cùng nhìn về phía Diệp Quan:

- Ngươi đã từng ăn rồi sao?

Diệp Quan gật đầu:

- Phần lớn đều đã ăn qua, Hệ Ngân Hà rất thú vị,, cũng có rất nhiều món ngon, thật hoài niệm

Phục Võ gật đầu, nàng khép thực đơn lại, sau đó đưa cho Ly Thương:

- Làm một phần đi, không cần làm quá nhiều

Ly Thương nói:

- Được

Hai tay y nhận thực đơn, sau đó nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan cười nói:

- Vậy thì làm một phần đi

Ly Thương nói:

- Vâng

Nói xong, y cung kính lui xuống.

Bên ngoài, lão giả mập mạp căng thẳng nhìn Ly Thương lui ra, Ly Thương nói:

- Làm một phần toàn bộ, không nên làm quá nhiều, ngươi tự mình đi quan sát...

- Được được được!

Lão giả mập mạp vội vàng gật đầu, dường như nghĩ đến điều gì, lão lại nói:

- Thương trưởng lão... Chúng ta cũng chuẩn bị một gian phòng cho ngài, hơn nữa đã chuẩn bị rượu và thức ăn, ngài...

Ly Thương Đạm lạnh nhạt liếc nhìn lão, không nói lời nào.

Lão giả mập mạp ý thức được cái gì, mồ hôi lạnh trong nháy mắt chảy xuống, không dám nói nữa, chỉ cung kính hành lễ, sau đó xoay người bỏ chạy.

Mà Ly Thương thì đứng ở cửa, eo của y vẫn luôn khom...

Trong phòng.

Diệp Quan quay đầu nhìn lại, bên trái sương phòng là một cửa sổ thủy tinh to lớn sát đất, ngoài cửa sổ là tinh không mênh mông, còn có Thiên Lộ kia.

Diệp Quan hỏi:

- Phục Võ cô nương, ngươi đã đi lên Thiên Lộ rồi sao?

Phục Võ gật đầu:

- Ừm.

Diệp Quan nhìn về phía nàng:

- Có thể nói một chút không?

Phục Võ trầm ngâm một lát, nói:

- Tồn tại không biết, pháp tắc không biết, đại đạo không biết...

Vẻ mặt nàng có chút nghiêm trọng.

Diệp Quan trầm mặc một lát, cười nói:

- Ngày mai ta muốn đích thân đi thử một chút

Phục Võ gật đầu.

Hai người trò chuyện một lát, sau đó đồ ăn được bưng lên, mỗi một món đều không quá nhiều, Diệp Quan cầm đũa, cười nói:

- Phục Võ cô nương, mau nếm thử đi

Phục Võ nhìn hắn một cái, gật đầu, sau đó cũng cầm đũa lên, nàng gắp một miếng dưa chua bỏ vào miệng, một lát sau, nàng lại gắp lên một miếng...

Diệp Quan cười nói:

- Ăn ngon không?

Phục Võ gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment