Diệp Quan cười cười, nói:
- Ngươi tới nơi này cũng là muốn đi đến cuối Thiên Lộ sao?
Phục Võ liếc nhìn hắn, gật đầu.
Diệp Quan dựa vào ghế, hắn quay đầu nhìn về phía Thiên Lộ, nụ cười trên mặt dần dần biến mất.
Phục Võ nhìn hắn:
- Ngươi không phải một mình
Diệp Quan nhìn về phía Phục Võ, Phục Võ nhìn thẳng hắn:
- Mọi người cùng nhau đối mặt, nếu sống thì cùng nhau sống, nếu chết thì cùng chết
Diệp Quan trầm mặc một lát, mỉm cười nói:
- Chúng ta đều sẽ bình an
Phục Võ gật đầu.
Mà ngay khi hai người ăn cơm, một tiểu nữ hài mặc trang phục kỳ dị đi vào Tiên Bảo thương hội, nàng mặc quần jean rách, trên thân là một áo trắng áo T-shirt, trong miệng ngậm một cây mứt quả, đi đường có chút chảnh.
Trên vai nàng, một tiểu gia hỏa lông xù màu trắng đang ngồi, mắt to xoay chuyển...
Tiểu nữ hài ngẩng đầu nhìn thương hội xa hoa này, có chút cảm khái:
- Cháu trai thật có tiền, ta cũng có chút muốn đánh cướp hắn
Tiểu gia hỏa màu trắng quơ quơ chân nhỏ, như đang biểu đạt cái gì.
Tiểu cô nương gật gật đầu:
- Ngươi nói có đạo lý, tiền của cháu trai chính là tiền của chúng ta, nhiều tiền như vậy hắn tiêu không hết, chúng ta phải tiêu giúp hắn...
Nói xong, nàng nhìn về phía tiểu gia hỏa màu trắng:
- Lát nữa khi đi vay tiền, ngươi vung trảo... Ngươi uy tín hơn ta, hiện tại bọn họ đều không tin ta...
Người Tiên Bảo Các đương nhiên biết tiểu nữ hài cùng với tiểu gia hỏa màu trắng này... Đương nhiên, bọn họ cũng rất nhức đầu đối với hai tiểu gia hỏa này.
Hai tiểu gia hỏa này, thật sự chính là thổ phỉ.
Mục đích của Nhị Nha và Tiểu Bạch rất rõ ràng, các nàng đi thẳng đến Tiên Bảo Hành.
Mục đích hôm nay của các nàng là: mượn tiền.
Rất nhanh đã có người báo cáo chuyện các nàng đến cho Ly Thương, vừa nghe thấy hai tiểu gia hỏa này lại tới, Ly Thương lộ vẻ mặt khổ sở.
Phương thức tư duy của hai tiểu gia hỏa này khác với người thường, giao tiếp với các nàng thật sự quá khó khăn.
Ly Thương suy nghĩ một chút, sau đó nhìn lão giả trước mặt:
- Ngươi ở lại đây trông coi, chớ rời đi, ta lập tức trở về
Lão giả kia gật đầu, cung kính nói:
- Được
Ly Thương bước nhanh rời đi, lúc Nhị Nha và Tiểu Bạch muốn đi vào Tiên Bảo Hành, y xuất hiện trước mặt hai tiểu gia hỏa.
Nhìn thấy Ly Thương, ánh mắt cỉa Nhị Nha lập tức sáng lên, cười nói:
- Lão Ly, ngươi cố ý chờ chúng ta sao?
Ly Thương vội cười:
- Nhị Nha cô nương, các ngươi đã đến
Nhị Nha gật đầu:
- Chúng ta tới là để vay tiền, lần này chúng ta không vay nhiều, chỉ vay ba triệu Tinh Hạch Tinh... Chẳng lẽ ngươi cảm thấy khó xử lắm sao?
Ly Thương vẫn cười như cũ:
- Không khó xử, không khó xử
Nhị Nha gật đầu hài lòng:
- Ngươi yên tâm, chúng ta sẽ trả, chúng ta có uy tín
Tiểu Bạch cũng vội vàng gật đầu, đồng ý với lời Nhị Nha nói, hiện tại các nàng vay tiền, chưa bao giờ nói không trả, đương nhiên, cũng không nói khi nào sẽ trả...
Ly Thương đương nhiên biết ý tứ của các nàng, trong lòng khổ sở, nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười:
- Nhị Nha cô nương, giờ phút này thiếu chủ đang dùng cơm, các ngươi có muốn đi gặp hắn không?
Nhị Nha thốt lên:
- Cháu trai ở chỗ này?
Ly Thương không dám tiếp lời này.
Nhị Nha có chút hưng phấn:
- Hắn ở nơi nào?
Tiểu Bạch cũng nở nụ cười, vung vẩy móng vuốt.
Ly Thương cung kính nói:
- Bây giờ hắn đang dùng cơm ở tầng thứ chín, các ngươi...
Nhị Nha nói ngay:
- Đi thôi, dẫn chúng ta đi gặp hắn
Nụ cười trên mặt Ly Thương lập tức sáng lạn, y hơi khom người:
- Mời
Nhị Nha dẫn theo Tiểu Bạch đi lên tầng thứ chín.
Nhưng, chưa đi được mấy bước, một tiếng kinh ngạc truyền đến từ một bên:
- Linh Tổ, không ngờ là Linh Tổ
Tiểu Bạch quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, một bé gái mười một mười hai tuổi đang hưng phấn nhìn nàng.
Tiểu Bạch gãi đầu, sau đó quơ quơ móng vuốt nhỏ với nàng.
Nhìn thấy một màn này, tiểu nữ hài kia lập tức hưng phấn không thôi, nàng vội vàng giữ chặt nam tử bên cạnh:
- Ca, ta muốn đầu Linh Tổ này, mua cho ta, ta muốn để nó làm sủng vật cho ta...
Nam tử kia tuổi cũng không lớn, chừng hai mươi tuổi, mặc cẩm bào, rất phú quý.
Nam tử cưng chiều xoa đầu tiểu nữ hài:
- Được được
Nói xong, nam tử dẫn theo tiểu nữ hài bước nhanh ngăn trước mặt Nhị Nha và Ly Thương. Nhị Nha liếm liếm kẹo hồ lô, nhìn nam tử:
- Có chuyện gì?
Nam tử cười nói:
- Vị tiểu muội muội này, muội muội ta nhìn trúng đầu Linh Tổ trên vai ngươi, ngươi ra giá đi, tùy tiện ra
Ly Thương nhíu mày, nhưng y không nói lời nào.
Nhị Nha nhìn nam tử:
- Không bán
Tiểu Bạch trừng mắt liếc nhìn nam tử, sau đó vỗ vỗ túi nhỏ trước ngực...
Nam tử lập tức có chút khó xử, tiểu nữ hài thì nắm tay nam tử, cầu xin làm nũng nói:
- Ca, ta muốn đầu Linh Tổ này, chỉ lấy đầu này... Ta muốn nàng làm sủng vật của ta