Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4246 - Chương 4246: Tiên Bảo Các Ghê Gớm Lắm Sao?

Chương 4246: Tiên Bảo Các ghê gớm lắm sao? Chương 4246: Tiên Bảo Các ghê gớm lắm sao?

Nhị Nha nhìn chằm chằm tiểu cô nương:

- Ta ăn ngươi, ngươi có tin không?

Nói xong, nàng còn liếm môi.

Tiểu nữ hài giận tím mặt:

- Ngươi biết ta là ai không?

Nhị Nha lạnh nhạt nói:

- Ngươi là não tàn

Ly Thương: "..."

- Làm càn!

Tiểu nữ hài giận dữ muốn động thủ, nhưng lại bị nam tử ngăn lại. Nam tử kéo tiểu nữ hài, sau đó nhìn về phía Nhị Nha:

- Tiểu muội muội, nếu ngươi nguyện ý dứt bỏ Linh Tổ, giá cả có thể tùy tiện đưa ra. Chúng ta nguyện ý bỏ tiền, nếu ngươi không làm chủ được, có thể để người nhà của ngươi đi ra...

Nói xong, nam tử dừng một chút, lại nói:

- Chúng ta là Cửu Hoang văn minh

Cửu hoang văn minh!

Lời vừa nói ra, người xung quanh chú ý bên này lập tức kinh ngạc. Đây là một văn minh vừa mới từ văn minh Thần Linh tấn thăng đến cấp Thần Linh siêu cấp, cũng là vừa mới tiến vào Thủy Vũ Trụ, danh tiếng rất thịnh.

Một số người xung quanh lộ vẻ mặt kỳ lạ. Thật ra, bọn họ không biết Nhị Nha và Tiểu Bạch, cũng không biết Ly Thương. Nhưng bọn họ biết, hành sự trong vũ trụ này nhất định phải khiêm tốn, không nên tùy tiện gây chuyện thị phi, để tránh đưa tới tai họa cho văn minh của mình.

Nhị Nha liếm liếm kẹo hồ lô:

- Chưa từng nghe qua

Nam tử cau mày, có chút không vui, cũng có chút khó xử. Bởi vì người ta không muốn bán, y cũng không tiện nói thêm gì nữa. Về phần loại ý niệm ép mua ép bán này, y cũng từng có. Nhưng dù sao nơi này cũng là Tiên Bảo Các, y vẫn còn có chút cố kỵ.

Tiểu nữ hài bên cạnh y thấy y do dự, lập tức không nhẫn nhịn nữa, chỉ vào Tiểu Bạch:

- Ca, ta mặc kệ, ta muốn nàng, ta muốn nàng...

Tiểu Bạch nhìn tiểu nữ hài, móng vuốt nhỏ đã thò vào trong túi nhỏ nắm lấy một cái búa...

Ly Thương cũng không nói lời nào, bởi vì Nhị Nha cũng không tỏ thái độ.

Nhị Nha nhàn nhạt liếc nhìn hai huynh muội, sau đó ôm Tiểu Bạch đi về phía xa.

- Ca!

Nhìn thấy Nhị Nha ôm Tiểu Bạch định rời đi, tiểu nữ hài kia lập tức có chút vội, kéo cánh tay nam tử lắc một hồi, gấp đến độ dậm chân.

Ly Thương nhìn về phía nam tử khó xử, y lấy ra một huy hiệu cài ở trước ngực mình, đó là huy hiệu của Tiên Bảo Các.

Nếu Nhị Nha không có ý truy cứu, y không ngại giải phóng một chút thiện ý cho đôi huynh muội này, để đối phương biết khó mà lui.

Nhìn thấy huy chương thân phận của Ly Thương, nam tử hơi ngẩn ra. Y biết đó là huy chương thân phận của Tiên Bảo Các, nhưng không biết đó là huy chương thân phận cấp bậc gì, nhưng trong lòng y đã có ý rút lui.

Tiểu nữ hài đột nhiên căm tức nhìn Ly Thương:

- Tiên Bảo Các ghê gớm lắm sao? Ngươi lộ ra thân phận của mình, là muốn hù chết chúng ta sao?

Ly Thương: "..."

Nam tử vẫn còn chút lý trí, y vội kéo tiểu nữ hài:

- Kiều kiều, ngươi muốn sủng vật, chúng ta đi chọn lại một đầu khác...

Hiển nhiên tiểu nữ hài đã quen kiêu căng, càng không được lại càng muốn lấy được. Nàng lập tức vọt thẳng về phía Nhị Nha và Tiểu Bạch, hiển nhiên là muốn trắng trợn cướp đoạt.

Ánh mắt Ly Thương lập tức lạnh xuống, đúng lúc này, mấy người áo đen xuất hiện trước mặt tiểu nữ hài.

Tiên Các Vệ!

Đồng tử tiểu cô nương chợt co rụt lại, giờ khắc này, nàng cảm nhận được khí tức tử vong, nhưng đúng lúc này, Nhị Nha dẫn đầu xa xa lại phất phất tay:

- Con mất dạy, lỗi của phụ thân, giết phụ thân nàng, để nàng từ nay về sau không còn phụ thân

Mọi người: "..."

Nhận được mệnh lệnh của Nhị Nha, Ly Thương lập tức phất phất tay, mấy Tiên Bảo Vệ trực tiếp biến mất ngay tại chỗ...

Mà giờ phút này, hiển nhiên nam tử kia đã ý thức được vấn đề, muốn nói gì đó, nhưng Ly Thương trực tiếp rời đi, căn bản không cho bọn hắn cơ hội này.

Tiểu nữ hài thì bị một màn vừa rồi dọa đến ngây dại.

Nhị Nha ôm Tiểu Bạch đi vào nhà hàng. Nàng đi thẳng đến gian phòng của Diệp Quan. Chủ sự nhà hàng kia thấy một màn như vậy, muốn tiến lên ngăn cản. Lúc này, Ly Thương đưa mắt ra hiệu cho chủ sự, chủ sự xem hiểu, vội vàng lui về phía sau cung kính đứng.

Nhị Nha còn chưa tới gần phòng, giọng nói đã vang lên:

- Cháu trai, ta đến rồi

Mọi người: "..."

Cửa phòng mở ra, Nhị Nha ôm Tiểu Bạch đi vào trong. Nàng ngồi thẳng xuống bên cạnh Diệp Quan, Tiểu Bạch thì bay đến trên vai Diệp Quan, vuốt ve đầu Diệp Quan... Còn thuận tiện quơ quơ chân nhỏ với Phục Võ, xem như chào hỏi.

Phục Võ nở nụ cười với Tiểu Bạch.

Diệp Quan ôm Tiểu Bạch vào lòng, cười nói:

- Nhị Nha, Tiểu Bạch, các ngươi đã ăn chưa?

Nhị Nha lắc đầu:

- Chưa

Diệp Quan nói:

- Muốn ăn cái gì? Cứ gọi thoải mái

Ly Thương vừa cầm thực đơn đi về phía Nhị Nha, Nhị Nha thốt lên:

- Hai đầu người nướng

Hả?

Ly Thương ngây ngốc ở đó.

Vẻ mặt của Diệp Quan cũng cứng đờ.

Hiển nhiên Nhị Nha đã ý thức được mình nói sai, mặt không đổi sắc nói:

- Lấy hai con dê nướng nguyên con

Ly Thương: "..."

Bình Luận (0)
Comment