Nhị Nha ăn mứt quả, nhưng ánh mắt vẫn luôn ở trên người Tang Mi, trảo nhỏ của tiểu Bạch cũng đã duỗi vào trong túi quần, vuốt một thanh đại chùy không biết tên, chuẩn bị ra chày bất cứ lúc nào...
Trên Thiên Lộ, Tang Mi quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Quan trầm mặc không nói, mỉm cười nói:
- Ta biết ngươi có chút nghi hoặc, ta cũng có thể thẳng thắn nói cho ngươi biết. Lúc đầu ta đi tìm ngươi, đúng là vì giết ngươi
Diệp Quan nói:
- Vì sao sau đó ngươi lại thay đổi chủ ý?
Tang Mi nói:
- Có hai nguyên nhân, thứ nhất, ngươi khiến ta thấy được hy vọng
Diệp Quan nhíu mày:
- Hy vọng?
Tang Mi gật đầu:
- Cho dù đến thời khắc muôn vàn khó khăn, ngươi cũng sẽ không hiến tế chúng sinh
Diệp Quan nhìn chằm chằm Tang Mi, chất vấn:
- Vậy tại sao ngươi lại khởi động lại vũ trụ, hủy diệt chúng sinh?
Tang Mi cười cười, không trả lời câu hỏi này mà nói:
- Biết nguyên nhân thứ hai không?
Diệp Quan nói:
- Nguyên nhân gì?
Tang Mi chân thành nói:
- Ước thúc!
Diệp Quan có chút nghi hoặc:
- Ước thúc?
Tang Mi gật đầu:
- Trật tự ước thúc trật tự.
Diệp Quan vẫn còn nghi ngờ.
Nhưng Tang Mi không nói thêm gì nữa, nàng dẫn hắn đi lên phía trên.
Mọi người xung quanh đều đang nhìn hai người bọn họ.
Mà những văn minh Thủy Vũ Trụ đầu hàng lúc trước giờ phút này lại có chút luống cuống, mẹ nó, quan hệ giữa hai người kia không bình thường.
Mẹ nó, đám người mình đã trở thành thằng hề rồi.
Trên Thiên Lộ, Tang Mi cúi đầu nhìn Thiên Lộ kia, cười nói:
- Còn nhớ ta đã từng nói với ngươi một vấn đề không? Lúc ấy ta nói, trật tự của ta đã xảy ra vấn đề. Thật ra, không chỉ nói trật tự thần linh mà còn nói tất cả trật tự của ta... Ta đã nói với ngươi, ta là ngọn nguồn của tất cả trật tự, có lẽ ngươi đã quên mất
Diệp Quan trầm mặc, nhớ lại quá khứ. Rất nhanh, hắn nhớ ra. Lúc trước đúng là Tang Mi đã từng nói với hắn những lời này...
Hắn còn nhớ tới lúc ấy Thanh Khâu cô cô rời đi đã nói với mình:
- Có một số việc, vẫn phải tự mình trải qua, cô cô cũng không tiện nói thêm cái gì...
Hiện tại xem ra, thật ra lúc ấy Thanh Khâu cô cô đã phát hiện ra điều gì.
Tang Mi dường như biết suy nghĩ của hắn, cười nói:
- Đúng là vị Thanh Khâu cô cô của ngươi đã phát hiện ra điều gì, nhưng nàng không nói cho ngươi biết, ngươi hẳn là biết dụng ý của nàng
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Tang Mi:
- Trật tự ước thúc trật tự mà ngươi mới vừa nói, thật ra cũng là trật tự dung hợp, đúng không?
Tang Mi gật đầu:
- Vừa ước thúc, cũng vừa dung hợp
Diệp Quan nói:
- Cho dù có bao nhiêu người tín ngưỡng ta, ngươi cũng sẽ nhận được tín ngưỡng lực giống nhau, đúng không?
Tang Mi cười nói:
- Đúng vậy
Diệp Quan nhìn chằm chằm nàng:
- Đây cũng là mục đích thật sự lúc trước ngươi đi tìm ta, đúng không?
Tang Mi cười cười, không nói gì.
Diệp Quan lại cười tự giễu.
Át chủ bài mạnh nhất của hắn, thật ra chính là tín ngưỡng lực của chúng sinh, mà hiện tại thì hay rồi, hắn mặc kệ có bao nhiêu người tín ngưỡng, Tang Mi cũng đều có thể thu hoạch được tín ngưỡng lực giống nhau, không có cách nào, ai bảo lúc trước hắn tin tưởng đối phương, lại dung hợp Quan Huyền Pháp với Thần Minh Pháp chứ...
Trong sân, tất cả mọi người đều đang nhìn Tang Mi và Diệp Quan đi về phía cuối Thiên Lộ, giờ phút này rất nhiều người đều rất nghi hoặc.
Trận chiến này, đánh hay không đánh?
Chủ nhân Đại Đạo Bút nhìn Diệp Quan, ánh mắt bình tĩnh, cũng không ngoài ý muốn.
Rất nhanh, Tang Mi dẫn theo Diệp Quan đi tới cuối con đường, nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan vẻ mặt không vui, cười nói:
- Có phải ngươi cảm thấy bị ta lừa?
Diệp Quan không chút khách khí:
- Đúng vậy
Tang Mi hé miệng cười:
- Ngươi nha, có đôi khi rất thông minh, có đôi khi lại có chút ngốc
Diệp Quan có chút nghi hoặc.
Tang Mi đột nhiên xoay người, nàng chỉ vào Thiên Lộ dưới chân:
- Có phải ngươi cảm thấy đây là Thiên Lộ không?
Diệp Quan nhìn Tang Mi:
- Ngươi có ý gì?
Tang Mi nói:
- Đây vốn không phải Thiên Lộ chân chính... để ta cho ngươi thấy cái gì là Thiên Lộ chân chính
Thiên Lộ chân chính?
Diệp Quan càng thêm nghi ngờ.
Tang Mi đột nhiên xoay người, hướng về phía cuối con đường thiên lộ kia khẽ quét nhẹ một cái, một quét này, một bức họa đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Đó là Hệ Ngân Hà!
Hỏa tinh!
Ngay khi đám người Diệp Quan đang nghi hoặc khó hiểu, đột nhiên, trên hoả tinh kia, một luồng khí tức kinh khủng nương theo một bàn tay che trời phóng lên, bàn tay che trời trực tiếp lao ra ngoài hành tinh, lấy một loại khí thế vô địch vọt thẳng lên trên không trung hành tinh màu lam kia...
Ầm ầm!
Trên tinh cầu màu lam, nơi đó có một khu vực đột nhiên nổ bể ra, ngay sau đó, một đại đạo từ trong đó trải xuống, đại đạo này vượt qua vô số thời không, trực tiếp nối liền với Thiên Lộ dưới chân hai người Diệp Quan.