Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4269 - Chương 4269: Lực Lượng Kinh Khủng

Chương 4269: Lực lượng kinh khủng Chương 4269: Lực lượng kinh khủng

Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người trong sân đều kinh ngạc.

Mắt Diệp Quan cũng tràn đầy nghi hoặc.

Đại đạo kia vô cùng quái dị, khi nó xuất hiện ở vùng thế giới vũ trụ này, kết nối với Thiên Lộ dưới chân bọn họ, tất cả mọi người có một loại cảm giác vô cùng vô cùng kỳ dị, giống như mộng cảnh kết hợp với hiện thực.

Cảm giác chân thật!

Đại đạo kia khiến mọi người cảm thấy chân thật.

Vì sao lại có cảm giác này?

Tất cả mọi người đều nghi ngờ.

Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Tang Mi:

- Đây là?

Tang Mi nhìn đại đạo mới ngày đó, nói khẽ:

- Đây là Thiên Lộ chân chính, một Thiên Lộ dẫn đến thế giới chân thật...

Diệp Quan ngạc nhiên:

- Thế giới chân thật?

Tang Mi gật đầu:

- Ta đúng là Vô Thượng Ý Chí, là điểm cuối cùng của tất cả mọi thứ trong vũ trụ này, cũng là ngọn nguồn của tất cả trật tự... Nhưng ngươi có biết trên điểm cuối này còn có cái gì không?

Nói xong, nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:

- Người vẽ vòng

Người vẽ vòng!

Diệp Quan nghiêm trọng nói:

- Ý của ngươi là... giống như người vẽ tranh?

Tang Mi gật đầu, nàng nhìn về phía cuối Thiên Lộ chân thật:

- Đúng vậy, đó mới là khởi nguồn của tất cả, cũng là hắn, cách mỗi một đoạn năm tháng sẽ khởi động lại vũ trụ...

Diệp Quan khó hiểu:

- Vì sao hắn phải làm như vậy?

Tang Mi nói:

- Tế chúng sinh, không ngừng nâng cao bản thân... Nói một cách thông tục, sau khi rau hẹ mọc đến một mức độ nhất định, phải thu hoạch một đợt

Diệp Quan: "..."

Tang Mi nhìn về phía cuối Thiên Lộ chân thật kia:

- Chúng sinh muốn thật sự nắm giữ vận mệnh của mình, vậy phải giải quyết người vẽ vòng kia... Bằng không, tất cả đều là tuần hoàn, tất cả đều đã định trước, vĩnh viễn cũng không thể thoát khỏi cái gọi là số mệnh...

Nói xong, nàng liếc nhìn những cường giả kỷ nguyên trong sân:

- Từ thời đại Loạn Cổ đến nay, ta vẫn luôn chờ đợi, chờ 'Thiếu niên đồ long không trở thành ác long'. Đáng tiếc, mấy kỷ nguyên trước đều không có người như vậy, thật ra ta đã từ bỏ. Bởi vì ta ý thức được, khi một người có thực lực càng cường đại, họ lại càng ích kỷ, cũng càng coi thường sinh mệnh... Cho đến sau này có người nói với ta về ngươi, nàng nói, ngươi có thể, nhưng ta vẫn kiên trì. Thậm chí, nếu ta không tin, nàng sẽ đứng về phía ngươi... Nàng khiến ta cảm thấy hứng thú với ngươi. Vì vậy, ta quyết định tự mình đến thăm ngươi. Lúc ấy ta nghĩ như vậy, nếu ngươi không được, ta sẽ giết ngươi trước, nếu được...

Nói đến đây, nàng nở nụ cười:

- Vậy thì trật tự ước thúc trật tự

Diệp Quan hỏi:

- Nàng là ai?

Tang Mi nói:

- Chính là người đã từng đánh cược với ngươi, hình như các ngươi đều gọi nàng là Tĩnh Tông Chủ, ta thích gọi nàng là Tiểu Tĩnh

Tĩnh Tông Chủ!

Diệp Quan có chút ngoài ý muốn, hắn nghĩ tới trận đánh cược lúc trước.

Tang Mi cười nói:

- Tuy nàng rất tán thành ngươi, nhưng ta vẫn quyết định tự mình nhìn ngươi... Lần đầu tiên gặp ngươi, à đúng, vị đại bá kia của ngươi cũng ở đó, còn nữa, lúc ấy ta còn thấy cô cô của ngươi, bọn họ là người rất lợi hại, bọn họ biết lai lịch của ta, nhưng bọn họ vẫn không ngăn cản ta...

Diệp Quan nói:

- Đây là con đường ta tự chọn, bọn họ hy vọng chính ta tự đi, dù sao, ngươi cũng không lấy lớn hiếp nhỏ với ta...

Nói xong, hắn nhìn về phía Tang Mi:

- Nếu lúc ấy ta không thể thông qua khảo nghiệm của ngươi, vậy kẻ địch lớn nhất của ta thật ra chính là ngươi, đúng không?

Tang Mi cười nói:

- Không, ta vốn không coi ngươi là kẻ địch

Diệp Quan hơi ngẩn ra, sau đó cười khổ. Hắn hiểu ý của đối phương, nếu mình là Kháo Sơn Hoàng, bản thân sẽ không có tư cách trở thành kẻ địch của nàng.

Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Quan hỏi:

- Chủ nhân Đại Đạo Bút...

Nói xong, hắn nhìn thoáng qua chủ nhân Đại Đạo Bút cách đó không xa.

Chủ nhân Đại Đạo Bút nhìn hắn một cái, không nói gì.

Tang Mi mỉm cười nói:

- Thân phận của y... các cô cô của ngươi cũng biết, nói đơn giản hơn là y không muốn làm khôi lỗi nữa, cho nên y muốn phản kháng

Diệp Quan trầm mặc, hắn đã hiểu cái gì.

Tang Mi đột nhiên nói:

- Đúng rồi, ngươi còn nhớ một món quà nhỏ và một món quà lớn mà ta đã nói với ngươi không?

Diệp Quan nhìn về phía Tang Mi, Tang Mi vươn tay, giãn mày cười:

- Tiểu kiếm tu, ngươi có nguyện ý chiến đấu vì chúng sinh cùng với ta không?

Diệp Quan quan sát Tang Mi một lát, sau đó vươn tay nắm lấy tay nàng:

- Đương nhiên

Tang Mi nở nụ cười, nàng nắm tay Diệp Quan đi về phía Thiên Lộ chân thật kia, mà trong nháy mắt khi nàng và Diệp Quan bước lên Thiên Lộ chân thật kia, đồng tử Diệp Quan bỗng co rụt lại, hắn nhìn thấy thân thể của mình và kiếm ý quanh thân bắt đầu nhanh chóng tan biến.

Lực lượng thật kinh khủng!

Loại cảm giác này hắn đã từng thể nghiệm, chính là lúc trước khi đối mặt với mảnh thế giới hư vô ở di tích Tiền Cổ kia.

Bình Luận (0)
Comment