Cách đó không xa, Diệp Thanh Thanh cũng dừng lại, nàng ngẩng đầu nhìn về phía cuối cùng:
- Đời này chuyện nàng muốn làm nhất là đánh nữ nhân kia một trận, bây giờ xem ra... thật sự không có chút cơ hội nào
Nói xong, nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan cách đó không xa, nói khẽ:
- Tiểu tử thối, cô cô đi trước
Nói xong, nàng trực tiếp hóa thành tro tàn, hoàn toàn biến mất.
Mà cách đó không xa, Thiên Mệnh, Đồ và Bạch Y cũng ngừng lại, thân thể của các nàng cũng đang nhanh chóng tan biến, cuối cùng các nàng cũng không thể chống lại lĩnh vực chân thật và lực lượng đại đạo chân thật vô cùng vô tận kia nữa...
Hai nữ tử nhìn nhau một cái, lập tức lắc đầu cười một tiếng.
Không hối hận.
Cũng không có vẻ gì không cam lòng.
Đều rất thản nhiên!
Cố gắng hết sức là được.
Rất nhanh, hai nữ tử hoàn toàn biến mất...
Giờ phút này, thân thể Tĩnh Tông Chủ cũng đang nhanh chóng thiêu đốt, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, trong đầu hiện lên từng cảnh tượng ở trong trấn nhỏ năm đó...
- Cái này gọi là 'Ngôn Xuất Pháp Tùy', lợi hại không?
- Hiện tại ngươi phải sống tốt...
- Sống sót, tu luyện cho tốt, sau này lật đổ tất cả trật tự xấu, được không?
…
Rất nhanh, Tĩnh Tông Chủ hoàn toàn biến mất.
Khi nhìn thấy mọi người hoàn toàn biến mất, ở phía xa, Diệp Quan ngây người.
Ở chỗ này, ngoại trừ Nhị Nha và Tiểu Bạch đã dung hợp với hắn, cũng chỉ còn lại hắn.
- A!
Diệp Quan đột nhiên gào thét, huyết mạch trong cơ thể điên cuồng phóng lên trời, quét sạch tất cả.
Hoàn toàn điên cuồng!
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ lĩnh vực chân thật trực tiếp biến thành một biển máu, Diệp Quan điên cuồng vung kiếm trong tay, không ngừng đánh về phía hư ảnh kia.
Mà lúc này, hư ảnh kia cũng chậm rãi đi về phía Diệp Quan, mỗi lần hư ảnh rơi xuống một bước, đều sẽ có vô cùng vô tận đại đạo chân thật vọt tới từ trong thiên địa, những đại đạo chân thật kia điên cuồng trấn áp lực lượng huyết mạch và hai loại kiếm ý trên người Diệp Quan...
Vào thời khắc này, đại đạo hai bên đang điên cuồng va chạm...
Nhưng dần dần, Diệp Quan bắt đầu rơi vào thế hạ phong, tuy rằng ở thế hạ phong, nhưng bởi vì đã tiến vào điên cuồng triệt để, thực lực của hắn lại trở nên càng ngày càng khủng bố. Nhiều lần, hắn đều cứng rắn xé nát vô số lực lượng đại đạo chân thật, giết tới trước mặt hư ảnh kia. Nhưng hư ảnh kia lại có thể lần lượt đẩy lùi hắn...
Đúng lúc này, Diệp Quan ở phía xa đột nhiên dung hợp toàn bộ đại đạo và huyết mạch của mình, còn có tất cả tín ngưỡng lực của hắn và Tang Mi, hắn dung hợp tất cả lại, vô số lực lượng kinh khủng hội tụ cùng một chỗ, cho dù là phòng ngự thân thể của Nhị Nha cũng có chút khó có thể chống đỡ, thân thể hắn bắt đầu nứt ra từng chút từng chút một...
Đương nhiên, nếu như không có Nhị Nha, hắn sẽ chết bất đắc kỳ tử trong nháy mắt, bởi vì hiện tại những lực lượng kia của hắn đều quá mức khủng bố, không dung hợp còn tốt, nếu dung hợp... đó là vô cùng khủng bố.
Diệp Quan đột nhiên gào thét, hắn vung mạnh một kiếm.
Quan Huyền!
Một kiếm này ra, trong chốc lát, toàn bộ lĩnh vực chân thật trực tiếp xuất hiện vô số vết rạn, vô số lực lượng đại đạo chân thật bắt đầu vỡ vụn...
Cho dù là lĩnh vực chân thật, cũng không chịu nổi một kiếm này của hắn.
Không chỉ có thế, hư ảnh kia cũng dần dần trở nên hư ảo.
Nhưng ngay khi một kiếm này của Diệp Quan muốn hoàn toàn phá vỡ lĩnh vực chân thật này, phía sau hư ảnh xa xa kia đột nhiên xuất hiện một màn sáng, trong màn sáng, một luồng lực lượng đáng sợ cuốn tới, lập tức tràn vào trong cơ thể hư ảnh kia. Cùng lúc đó, lực lượng đại đạo chân thật vốn đã triệt để nghiền nát trong thiên địa này trực tiếp ngưng tụ lại toàn bộ một lần nữa. Không chỉ có như vậy, còn có vô số lực lượng đại đạo chân thật từ sâu trong thương khung không biết tên cuốn tới, sau đó trấn áp về phía Diệp Quan!
Đây đã là bản thể của người vẽ vòng kia đang ra tay.
Khuôn mặt Diệp Quan dữ tợn, mắt đỏ rực, hắn đang định ra tay thì một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên cuốn tới từ phía sau hắn.
Hư ảnh kia ngẩng đầu nhìn về phía sau lưng Diệp Quan, sau lưng Diệp Quan, khu vực thời không kia đột nhiên sụp đổ, ngay sau đó, một nữ tử mạnh mẽ vọt ra.
Người đến, tóc trắng, dung nhan tuyệt thế.
Từ Chân!
Tuy lúc này Diệp Quan đã hoàn toàn rơi vào điên cuồng, nhưng khi nhìn thấy Từ Chân, hắn vẫn hơi ngẩn ra, trong đôi mắt đỏ ngầu kia xuất hiện một chút tỉnh táo.
Từ Chân nhìn Diệp Quan, nàng mỉm cười dịu dàng nói:
- Ngu ngốc, ngươi lại muốn để ta ở Hệ Ngân Hà...
Nói xong, nàng quay đầu nhìn về phía hư ảnh nơi xa, ngay sau đó, nàng đột nhiên hóa thành một cột sáng biến mất tại chỗ.
Mà gần như cùng lúc, Diệp Quan cũng hóa thành một đạo kiếm quang biến mất tại chỗ, thẳng đến đạo hư ảnh kia.