Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 713 - Chương 713: Thạch Thôn

Chương 713: Thạch Thôn Chương 713: Thạch Thôn

CHƯƠNG 713

THẠCH THÔN

Mà vào sau khi nữ tử thần bí xuất hiện, cỗ khí tức thần bí kia đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, rõ ràng, đã nhận ra thân phận của nữ tử thần bí

Nữ tử thần bí nhìn về phía Diệp Quan cùng với nữ tử váy trắng:

- Đi thôi!

Diệp Quan gật đầu, hắn mang theo nữ tử váy trắng đi về phía nơi xa, sau khi tiến vào Thạch thôn, Diệp Quan phát hiện ra, bên trong Thạch thôn nho nhỏ này, có không ít khí tức mạnh mẽ, trong đó hắn còn cảm nhận được mấy cỗ khí tức Đại Đế

Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía nơi xa, trên một chỗ đất trống cách đó không xa, một đám thiếu niên đang đứng trung bình tấn, huy động hai tay, hai tay trong lúc huy động, quyền phong chấn động, tiếng nổ vang không dứt

Diệp Quan nhìn thoáng qua những thiếu niên kia, cảnh giới của những thiếu niên này mặc dù không cao, nhưng khí tức hùng hậu tựa như biển, hai mắt lăng lệ, trên người có khí tức sát phạt

Ở trước mặt đám thiếu niên kia, có một nam tử trung niên đứng, nam tử trung niên thân cao tám thước, thân thể thẳng tắp, như kiếm như thương, hai tay như trụ, ánh mắt sắc bén, ánh mắt của y chậm rãi quét qua ở trên người một đám thiếu niên, tiếng như chuông lớn:

- Con đường võ đạo, như xây lầu cao, căn cơ trọng yếu nhất, căn cơ nếu như không ổn định, đợi đến ngày sau, nhất định sụp đổ ầm ầm, bởi vậy, bọn ngươi vào lúc thiếu niên, liền cần phải đặt nền tảng tốt cho mình, nền tảng càng tốt, hạn mức cao nhất trong tương lai liền càng cao!

Một đám thiếu niên cùng nhau nói:

- Hiểu rõ!

Lúc này, một vị thiếu niên đột nhiên giơ tay phải lên:

- Võ giáo, ta có chuyện muốn nói!

Nam tử trung niên nhìn về phía thiếu niên:

- Nói!

Thiếu niên nắm chặt hai quả đấm:

- Chúng ta khi nào mới có thể đi Chân Vũ Trụ?

Nam tử trung niên cười nói:

- Làm sao, ngươi muốn đi Chân Vũ Trụ sao?

Thiếu niên quơ quơ hai quả đấm:

- Ta nghe nói Diệp Quan Quan Huyền vũ trụ kia cực kỳ yêu nghiệt, mười tám tuổi liền đã có thể tuỳ tiện chém giết Thần Đế, danh xưng người yêu nghiệt nhất toàn vũ trụ bây giờ, nhưng ta lại không phục hắn, muốn đánh một trận cùng với hắn!

Diệp Quan nhìn thoáng qua vị thiếu niên nói chuyện kia, cảnh giới của thiếu niên này thấp hơn hắn một cảnh, là Nhân Tiên cảnh, nhưng khí tức lại vô cùng hùng hậu, xem xét liền biết là kẻ không tầm thường, chiến lực tất nhiên là cực mạnh

Nam tử trung niên cười nói:

- Ngươi dám khiêu chiến hắn, đây tự nhiên là một chuyện tốt, chẳng qua, đừng nên có bất kỳ lòng khinh thị nào, người này ngày đó tiến vào Chân Vũ Trụ, dùng sức một mình liên trảm vô số thiên tài Chân Vũ Trụ chúng ta, thực lực cùng với thiên phú của hắn, tuyệt đối không phải là người thường có thể so sánh, bởi vậy, một ngày kia nếu như được người này trên chiến trường gặp, đừng nên có bất kỳ lòng khinh thị nào!

Thiếu niên kia vẫn là không phục:

- Võ giáo, vị Diệp Quan kia thật sự ưu tú như vậy sao?

Nam tử trung niên gật đầu:

- Nếu như không ưu tú, lại có thể khiến cho Chân Vũ Trụ chúng ta thận trọng đối đãi như thế?

Nói xong, y nhìn thoáng qua chúng thiếu niên giữa sân:

- Các ngươi hãy nhớ kỹ, Chân Vũ Trụ chúng ta bây giờ tuy là siêu cấp bá chủ vũ trụ, nhưng không có nghĩa chúng ta liền đã là triệt để vô địch, cần biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, vào lúc hành tẩu ở bên ngoài, luôn luôn điệu thấp một chút, chớ có kiêu ngạo tự mãn, rất nhiều người thường thường đều là chết bởi sự tự đại của bản thân!

Thiếu niên kia nắm chặt hai quả đấm, không nói gì

Nam tử trung niên đi đến trước mặt thiếu niên, cười nói:

- Chân Vũ Trụ chúng ta cùng với Quan Huyền vũ trụ tuy là đối địch, nhưng chúng ta nhất định phải thừa nhận, có một số người xác thực hết sức ưu tú, ví dụ như vị Diệp Quan kia, ở bên trong thế hệ tuổi trẻ Chân Vũ Trụ chúng ta bây giờ, người có thể chống lại hắn, cơ hồ không có, cũng chính vì vậy, bọn ngươi mới cần càng thêm nỗ lực, để ngày sau đền đáp Chân Thần!

Thiếu niên gật đầu:

- Hiểu rõ!

Nam tử trung niên cười nói:

- Tiếp tục!

Một đám thiếu niên tiếp tục bắt đầu tu luyện!

Diệp Quan nhìn một chút đám thiếu niên kia, sau đó mang theo nữ tử váy trắng tiếp tục đi về nơi xa

Nữ tử thần bí cũng không trở lại trong tháp, nàng liền đứng ở một bên, rõ ràng, là sợ người Thạch thôn trêu chọc nữ tử váy trắng

Diệp Quan đột nhiên hỏi:

- Tiền bối, biết nàng ở nơi nào không?

Nữ tử thần bí nói khẽ:

- Tiếp tục đi xuống dưới!

Diệp Quan gật đầu

vào giờ khắc này, hắn đột nhiên hơi khẩn trương

Lại lần gặp gỡ, Bát Oản còn nhận được bản thân sao?

Hắn cũng không biết!

Dần dần, hắn từ khẩn trương biến thành thấp thỏm

Đi không bao lâu, ở nơi xa đột nhiên truyền ra một thanh âm:

- Dã nha đầu ngươi lại tới ăn vụng, ngươi ăn như vậy, ai chịu nổi chứ!

Trong lúc thanh âm truyền ra, cách đó không xa, một nữ tử chạy ra từ bên trong một gian nhà đá, trong ngực nữ tử ôm một đống khoai lang, cầm một củ trong tay, vừa chạy vừa nói:

- Lâm thúc, ta thật sự rất đói. Ta ăn xong một bữa này, bữa sau ta sẽ không ăn nữa!

Diệp Quan nhìn nữ tử phía xa, trong lúc nhất thời ngây dại

. .

Bình Luận (0)
Comment