CHƯƠNG 760
YÊN LẶNG KHÔNG NÓI
Nhưng vào lúc này, Diệp Quan cách đó không xa đột nhiên tan biến ở tại chỗ, ở nơi xa, vẻ mặt của một vị cường giả Thần Đế cảnh đang giao thủ cùng với Thượng Cổ thần khôi kịch biến trong nháy mắt, vừa định quay người, sau một khắc, một thanh kiếm trực tiếp xuyên qua từ giữa trán gã!
Phốc!
Một vòi máu tươi bay ra ngoài từ giữa trán vị cường giả Thần Đế cảnh này, mà ở sau lưng vị cường giả Thần Đế cảnh này, có một vị nam tử đứng đấy
Chính là Diệp Quan!
Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, túi trữ vật của vị cường giả Thần Đế cảnh này bay vào trong tay hắn, mà khối Tị Kiếp Thạch kia là ở trong túi trữ vật
Một đám cường giả Tuyết Phong nhìn thấy vị cường giả Thần Đế cảnh kia bị chém giết, lập tức muốn rách cả mí mắt, lửa giận ngút trời, nhưng cũng không dám dừng lại thêm, ngay lập tức dồn dập thối lui, trong chớp mắt chính là tan biến ở phần cuối tinh không vô tận
Diệp Quan tự nhiên cũng không có đuổi theo, hắn vào giờ phút này, cũng đã mỏi mệt không thể tả
Thân thể mất rồi!
Linh hồn cũng là cực kỳ suy yếu!
Chân chính mệt bở hơi tai
Diệp Quan chậm rãi nằm xuống, vào giờ khắc này, hắn chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt, đã rất lâu không có chiến đấu như thế
Mà ở trong nháy mắt hắn nằm xuống đó, một làn gió thơm kéo tới, tiếp theo, Diệp Quan được ôm vào trong lòng
Chính là Nam Cung Tuyết!
Nam Cung Tuyết ôm Diệp Quan, trong mắt tràn đầy nhu tình cùng với đau lòng, nàng nói khẽ:
- Hãy nghỉ ngơi thật tốt!
Diệp Quan nhếch miệng cười cười, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại
Thần Đế ở nơi này, thật sự là không dễ đánh!
Quá mệt mỏi!
Đương nhiên, hắn thu hoạch cũng lớn, bởi vì hắn hiện tại mơ hồ cảm thấy muốn đột phá
Nam Cung Tuyết ôm Diệp Quan, nhìn Diệp Quan trong ngực, trên mặt nàng trong bất tri bất giác nổi lên một nụ cười xúc động lòng người
Ở một bên, nữ tử áo trắng kia nhìn thấy một màn này, trong lòng cảm thán, nàng biết, vị đồ đệ này của chính mình chỉ sợ là sẽ bị tiểu gia hỏa này ăn chặt rồi
Nữ tử một khi xúc động đối với một nam nhân, không phải vui chính là buồn
Qua rất lâu, sau khi linh hồn của Diệp Quan khôi phục một chút, hắn liền vội vàng đứng lên, hắn nhìn về phía Nam Cung Tuyết trước mặt, vui vẻ nói:
- Đại Đế?
Nam Cung Tuyết cười nói:
- Đúng vậy!
Diệp Quan chân thành nói:
- Lợi hại
Nam Cung Tuyết trừng mắt nhìn:
- Ngươi bây giờ không đánh lại ta đâu!
Diệp Quan hơi ngẩn ra, chợt cười ha hả
Nam Cung Tuyết nhìn Diệp Quan, ý cười đầy mặt, trong mắt chứa ẩn tình
Ở một bên, nữ tử áo trắng nhìn thấy một màn này, nàng suy nghĩ một chút, sau đó quyết định giúp nha đầu này một chút, nàng nhìn về phía Diệp Quan:
- Diệp công tử, ngươi cảm thấy Tuyết Nhi như thế nào?
Diệp Quan sửng sốt, hắn nhìn về phía nữ tử áo trắng, đáp:
- Tự nhiên là cực tốt!
Nữ tử áo trắng cười nói:
- Diệp công tử, ta cũng không quanh co lòng vòng với ngươi, ngươi là một người thông minh, dùng trí tuệ của ngươi, sẽ không nhìn không ra tình cảm của Tuyết Nhi đối với ngươi, đúng không?
Nghe được nữ tử áo trắng, Nam Cung Tuyết ở một bên lập tức hai má đỏ bừng, xấu hổ không thôi
Diệp Quan nhìn thoáng qua Nam Cung Tuyết, sau đó gật đầu:
- Ta tự nhiên là biết được
Hắn cũng không ngốc, làm sao không nhìn ra tình cảm của Nam Cung Tuyết?
Nghe được Diệp Quan, Nam Cung Tuyết lập tức liếc mắt nhìn hắn, bên trong ngượng ngùng lại mang theo tình ý dạt dào
Nữ tử áo trắng cười nói:
- Nếu như thế, như vậy hai người các ngươi hôm nay liền thành hôn ở đây, được chứ?
Diệp Quan tuyệt đối không ngờ rằng nữ tử áo trắng này vậy mà sẽ nói như vậy, nhất thời sững sờ ngay tại chỗ
Nam Cung Tuyết thì cúi đầu, không tán thành, cũng không phản đối, lộ ra ý tứ để sư phó làm chủ hoàn toàn
Diệp Quan lại yên lặng không nói
Nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Quan, nữ tử áo trắng hơi cau mày, trong lòng dâng lên một chút bất an
Mà Nam Cung Tuyết ở một bên cũng là phát giác được một màn này, nàng nhìn về phía Diệp Quan, thân thể bắt đầu khẽ run lên
Diệp Quan đi đến trước mặt Nam Cung Tuyết, hắn nhìn Nam Cung Tuyết, nói khẽ:
- Tuyết cô nương, ta không phải người ngu, một đường ở chung với nhau, tình ý của ngươi đối với ta, ta tự nhiên là biết được, trong lòng ta cũng vui vẻ, nhưng mà, ta cũng không thể đáp lại, ta tên là Diệp Quan, tới từ Quan Huyền vũ trụ bên ngoài, ta đã thành thân
Đã thành thân!
Nghe được Diệp Quan, vẻ mặt của Nam Cung Tuyết trắng bệch trong nháy mắt
Ở một bên, trong lòng nữ tử áo trắng thở dài
Diệp Quan nhìn Nam Cung Tuyết trước mắt, nói khẽ:
- Thật có lỗi!
Nói xong, hắn quay người rời đi
Nam Cung Tuyết đột nhiên nói:
- Chờ một chút!
Diệp Quan dừng bước lại, hắn quay người nhìn về phía Nam Cung Tuyết, Nam Cung Tuyết chậm rãi đi đến trước mặt hắn, nhìn thẳng hắn:
- Ngươi nếu như đã thành thân, vậy tại sao còn muốn tới trêu chọc ta?
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta không có
Nam Cung Tuyết gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi nếu như không thích ta, cần gì phải ra mặt vì ta? Cần gì phải đắc tội Tuyết Tộc cùng với Nam Cung tộc vì ta? Cần gì phải mang theo ta bỏ trốn? Mới vừa rồi cần gì phải liều mạng bảo hộ ta?
Diệp Quan yên lặng không nói