CHƯƠNG 761
CÔ ĐỘC
Nam Cung Tuyết đột nhiên cả giận nói:
- Nói đi!
Diệp Quan nói khẽ:
- Khi ta và ngươi gặp gỡ lần đầu, ngươi nhắc nhở ta Thượng Thanh bí cảnh nguy hiểm, để cho ta rời đi, ta cảm thấy ngươi thiện tâm, bởi vậy, có hảo cảm đối với ngươi, đằng sau tương trợ ngươi, ngay từ đầu bởi vì coi ngươi là bằng hữu, không có suy nghĩ nhiều, đằng sau, ta cũng không nghĩ tới ngươi bắt đầu có tình ý đối với ta
Nam Cung Tuyết tự giễu cười một tiếng:
- Vẫn là ta không phải
Diệp Quan lắc đầu:
- Tuyết cô nương, ngươi đẹp như thế, tính tình ôn nhu, lại chân tình đối với ta, trong lòng ta cũng rất vui vẻ…
Nam Cung Tuyết đột nhiên giữ chặt tay Diệp Quan, cắt ngang hắn, run giọng nói:
- Vậy ngươi liền ở lại đây đi, được chứ?
Diệp Quan lắc đầu
Nam Cung Tuyết đột nhiên giận dữ, tay phải nắm lại thành quyền, đánh một quyền về phía Diệp Quan, nhưng vào lúc đánh tới giữa trán Diệp Quan, nắm đấm của nàng lại ngừng lại, nhìn Diệp Quan trước mắt chỉ còn linh hồn lại suy yếu vô cùng, trong nội tâm nàng đột nhiên mềm nhũn, nắm đấm làm thế nào cũng không đánh nổi nữa
Nhưng vừa nghĩ tới hắn tình quả quyết cự tuyệt chính mình như thế vô, trong nội tâm nàng chua xót, nước mắt thoáng cái chính là chảy xuống, nàng xoay người, run giọng nói:
- Ngươi đi đi! Ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa
Diệp Quan thấp giọng thở dài:
- Tuyết cô nương, ngươi hãy tự bảo trọng, về sau có cơ hội, ta sẽ trở lại thăm ngươi…
Nam Cung Tuyết đột nhiên quay người, nhìn hằm hằm Diệp Quan:
- Thăm ta làm gì? Làm sao, ngươi còn muốn tam thê tứ thiếp hay sao?
Diệp Quan vội vàng nói:
- Không không, Tháp Gia ta mặc dù thường xuyên muốn ta như vậy, nhưng ta là không dám nghĩ như vậy…
Tháp nhỏ:???
Nam Cung Tuyết nhìn chằm chằm Diệp Quan, hai quả đấm nắm chặt, cả giận nói:
- Nếu ngươi không đi, ta liền thật sự đánh ngươi!
Nhìn thấy Nam Cung Tuyết nổi nóng, Diệp Quan cũng không dám lại nhiều đợi, liền vội vàng xoay người rời đi
Nhìn Diệp Quan trốn vào đất hoang giống như chạy trốn, Nam Cung Tuyết đột nhiên bật cười một tiếng, nhưng rất nhanh, nước mắt trong mắt tràn mi mà ra, chậm rãi rơi xuống mặt đất theo hai gò má
Ở một bên, nữ tử áo trắng thấp giọng thở dài, nàng đi đến trước mặt Nam Cung Tuyết, sau đó nói:
- Nha đầu, tục ngữ có nói, nếu muốn trở thành người trên người, trước tiên phải chém rụng ý trung nhân, tên tiểu tử này nhìn như đàng hoàng, kì thực là một đại cặn bã nam, hắn đối với tình cảm có chút không quả quyết, tương lai sẽ còn tổn thương trái tim của nhiều nữ tử
Nam Cung Tuyết hơi hơi cúi đầu, nước mắt lặng lẽ trượt xuống:
- Ta cũng muốn hận hắn, nhưng như thế nào cũng không hận được hắn, thậm chí trong lòng còn đang giải thích thay cho hắn, hắn không giấu diếm sự tình hắn đã thành thân, nói rõ sự thật cho ta, ta vẫn cảm thấy hắn là một người tốt…
Nói xong, nàng tự giễu cười một tiếng:
- Trước kia nghe nói ưa thích một người là tầm thường, ta vốn không tin, nhưng vào giờ phút này mới hiểu được, nào chỉ là tầm thường….
Nữ tử áo trắng thấp giọng thở dài, nữ nhân một khi xúc động, đó chính là kiếp thứ nhất, mà nếu như gặp được cặn bã nam, đó chính là kiếp thứ hai
Nam Cung Tuyết đột nhiên nói:
- Sư phó, ta muốn ở lại chỗ này tu luyện thật tốt
Nữ tử áo trắng gật đầu:
- Được, nhưng mà, ta cũng không thể bồi bạn với ngươi
Nam Cung Tuyết không hiểu:
- Vì sao?
Nữ tử áo trắng cười nói:
- Ta chẳng qua là một sợi tàn hồn, có thể ẩn giấu ở đây lâu như vậy, đã là vô cùng không dễ. Vừa rồi truyền thừa cho ngươi, sợi tàn hồn này đã tiêu hao sạch sành sanh, bởi vậy….chúng ta cũng nên ly biệt. Không đúng, là vĩnh biệt
Nước mắt trong mắt Nam Cung Tuyết chảy xuống một lần nữa, lập tức liền mất đi hai người chí thân, dù là nàng kiên cường hơn nữa, cũng không chịu nổi
Nữ tử áo trắng nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt thay cho Nam Cung Tuyết, nói khẽ:
- Ngươi nếu như có thể trùng kiến Tinh Hải Tông, đương nhiên tốt, nhưng nếu không thể, cũng không sao cra, từ cổ chí kim, tông môn hưng thịnh rồi suy vong, không thể bình thường hơn được
Nam Cung Tuyết ôm thật chặt nữ tử áo trắng, khóc không thành tiếng
Nữ tử áo trắng lại nói:
- Tính tình của ngươi quá mềm yếu, tâm quá thiện, hiện tại lại thân trúng tình độc, đây không phải là một chuyện tốt….ài….nhớ kỹ, ngươi ưa thích hắn, là chuyện của ngươi, thế nhưng, không có nghĩa là hắn liền nhất định phải thích ngươi, không cần thiết vì yêu sinh hận, đánh mất chính mình, hơn nữa, tên tiểu tử này đối với ngươi, cũng hẳn là có tình…..
Còn chưa có nói xong, linh hồn nàng đã như một sợi khói xanh, hoàn toàn biến mất ở trong thiên địa
Hoàn toàn biến mất!
Nhìn thấy một màn này, Nam Cung Tuyết trực tiếp ngẩn người tại chỗ, nàng nhìn bốn phía, vào giờ khắc này, nàng cảm thấy cô độc trước nay chưa từng có
…