CHƯƠNG 930
ĐỀU THÍCH!
Diệp Quan run giọng nói:
- Ngươi muốn làm cái gì?
Từ Thụ nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ta ngủ với ngươi, ngươi rất thua thiệt sao?
Diệp Quan nghẹn lời
Từ Thụ lại nói:
- Ta nhớ được, lúc ấy ta không có ép buộc ngươi, ngươi còn rất chủ động!
Nói, sắc mặt của nàng đột nhiên hơi đỏ lên
Diệp Quan thấp giọng thở dài:
- Từ Thụ cô nương, Diệp Quan ta cũng không phải là người được tiện nghi còn khoe mẽ, ngủ với ngươi, ta xác thực không lỗ, nhưng ta lại không thích như vậy, bởi vì ngươi ngủ với ta, là tính toán
Từ Thụ đột nhiên hỏi:
- Ta tính toán ngươi cái gì?
Diệp Quan nghẹn lời, tính toán mình cái gì?
Hắn kỳ thật cũng muốn biết!
Từ Thụ đột nhiên thuận thế nằm ở trên cánh tay của Diệp Quan, cảm thụ được mềm mại bên cạnh, thân thể Diệp Quan lập tức cứng đờ, hắn liền muốn đẩy Từ Thụ ra, Từ Thụ đột nhiên nói:
- Để cho ta chiếm một chút tiện nghi của ngươi, đợi chút nữa ngươi có thể dùng sức chiếm tiện nghi của Bát Oản, không lỗ
Diệp Quan trầm mặc
Từ Thụ đột nhiên hỏi:
- Bát Oản cùng với Từ Kính, ngươi thích ai hơn?
Diệp Quan sau khi trầm mặc một lúc lâu, nói:
- Đều thích!
Từ Thụ ngẩng đầu nhìn Diệp Quan, giống như cười mà không phải cười:
- Đều thích?
Diệp Quan gật đầu:
- Đều thích!
Từ Thụ cười nói:
- Ngươi không cảm thấy ngươi quá hoa tâm sao? Thế mà đồng thời thích mấy người nữ tử
Diệp Quan suy nghĩ, sau đó nói:
- Có thể là nguyên nhân di truyền, đều do cha ta và ông nội ta quá hoa tâm
Từ Thụ nhìn Diệp Quan:
- Ngươi sớm muộn có một ngày sẽ bị đánh!
Diệp Quan cười cười, sau đó nói khẽ:
- Ta cũng cảm thấy mình hoa tâm, thế nhưng mà, mặc kệ là Bát Oản hay là Từ Kính, ta đều rất thích, từ bỏ bất cứ người nào trong các nàng, lương tâm ta đều sẽ bất an
Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn về phía Từ Thụ:
- Nếu như chỉ có thể lựa chọn một người, ngươi hi vọng ta lựa chọn ai?
Từ Thụ ngẩng đầu nhìn chân trời, bình tĩnh nói:
- Đó là chuyện của ngươi
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Ta muốn sinh con trai!
Từ Thụ sửng sốt, nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan bên cạnh, trong mắt đẹp có một tia bối rối, chẳng lẽ hắn phát hiện ra cái gì?
Lúc này, Diệp Quan lại nói:
- Sau khi sinh ra con trai, để hắn kế thừa Quan Huyền vũ trụ, sau đó ta đi hưởng phúc
Phốc phốc!
Từ Thụ đột nhiên nở nụ cười:
- Đây là đang oán trách phụ thân ngươi sao?
Diệp Quan thấp giọng thở dài, chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Thật sự rất mệt mỏi, trên đoạn đường này, ta không ngừng bị thân phận cùng với trách nhiệm đẩy đi, ta là vương Quan Huyền vũ trụ, bởi vậy, ta nhất định phải thủ hộ Quan Huyền vũ trụ
Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời xanh vô tận, nói khẽ:
- Kỳ thật, ta cũng rất thích nơi này, nơi này không chỉ có thể bao dung hết thảy, còn có thể làm cho lòng người thanh thản, bởi vì ở đây, không có trách nhiệm, không có địch nhân, không có tính toán
Từ Thụ nhìn Diệp Quan trước mắt, nhìn một chút, nàng hơi cúi đầu, không nói gì
Diệp Quan nói khẽ:
- Tất cả mọi người đều nói cho ta biết, ta phải làm gì, ta không nên làm cái gì, nhưng cho tới bây giờ không có người nào từng hỏi qua, chính ta muốn làm cái gì
Nói xong, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Sự tình Từ Kính, làm cho ta hiểu được mình muốn cái gì, kể từ hôm nay, ai con mẹ nó còn dám lấy lớn hiếp nhỏ ta, còn dám tổn thương người ta yêu, ta nhất định sẽ làm cho đối phương hiểu được cái gì gọi là Kháo Sơn Hoàng!
Hô một tiếng cô cô!
Vô địch thiên hạ!
Trên thảo nguyên bát ngát, bầu trời không một gợn mây, trong suốt như ngọc bích
Hai người lẳng lặng nằm
Diệp Quan nhìn trời xanh mây trắng, khẽ cười nói:
- Kỳ thật, nếu có lựa chọn, ta ngược lại thật ra thật không muốn nhận tổ quy tông nhanh như vậy, một người làm việc vât vả ở bên ngoài, cuộc sống có lẽ cũng không có tốt như vậy, thế nhưng, khẳng định cũng sẽ không bận rộn như vậy
Nói xong, hắn khẽ lắc đầu:
- Ta có dự cảm, Vĩnh Sinh Đại Đế vừa chết, khẳng định sẽ lại có kẻ địch càng cường đại hơn xuất hiện, quá khó khăn
Từ Thụ mỉm cười nói:
- Nếu để cho ngươi lựa chọn, ngươi sẽ chọn gia thế bối cảnh mạnh như thế chứ?
Diệp Quan đột nhiên quay đầu nhìn về phía Từ Thụ:
- Ở suối nước nóng ngày đó, ngươi đã khôi phục toàn bộ trí nhớ, hoặc là một bộ phận trí nhớ, đúng không?
Từ Thụ nhìn Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan cười khẽ:
- Nếu như ta không phải là con trai của Nhân Gian Kiếm Chủ, sau lưng không có tam kiếm vô địch, ngươi sẽ còn làm như vậy chứ?
Từ Thụ nhìn Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Từ Thụ cô nương, ngươi không cần diễn kịch ở trước mặt ta, Diệp Quan ta vẫn là tự có hiểu biết, người nào thích ta, người nào muốn lợi dụng ta, ta có thể phân biệt được. Vẫn là câu nói kia, ta tin tưởng Bát Oản là thực tâm thích ta, về phần ngươi, ngươi không phải là Bát Oản, ngươi là Từ Thụ