CHƯƠNG 947
TẬP ĐOÀN TÔ THỊ
Tô Tử híp hai mắt lại:
- Hiểu lầm? Nói một cách khác, ngươi cũng không phải đang theo đuổi Uyển Du?
Diệp Quan hỏi lại:
- Tô Tử cô nương, coi như ta là đang theo đuổi Uyển Du cô nương, thì tính sao?
Tô Tử sửng sốt, nàng không nghĩ tới, Diệp Quan sẽ hỏi lại nàng như vậy
Tô Tử nhìn chằm chằm Diệp Quan, mà Diệp Quan cũng nhìn nàng, bốn mắt nhìn nhau
Diệp Quan cười nói:
- Ta không thể theo đuổi Uyển Du cô nương sao?
Tô Tử bình tĩnh nói:
- Có thể!
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Tô Tử cô nương, ta có thể cảm giác được đề phòng cùng với địch ý của ngươi, dĩ nhiên, đây cũng là bình thường, dù sao, ta đối với ngươi mà nói, chỉ là một người xa lạ, ở cùng một chỗ với một người xa lạ, ngươi nếu như không có đề phòng cùng với địch ý, như vậy ngược lại là không bình thường. chẳng qua ngươi yên tâm, chờ ta tìm được việc làm, có tiền, ta sẽ tự rời đi
Tô Tử nhìn thoáng qua Diệp Quan, đang muốn nói chuyện, lúc này, món ăn lên
Diệp Quan cười nói:
- Tô Tử cô nương, có thể bắt đầu ăn chưa?
Tô Tử gật đầu:
- Có thể!
Diệp Quan liền bắt đầu ăn
Sau khi đi tới Hệ Ngân Hà, hắn phát hiện ra, hắn rất thích ăn cơm
Loại cảm giác đói bụng kia, kỳ thật rất tốt, bởi vì chuyện này càng khiến cho hắn giống con người
Thần tính!
Nhân tính!
Có lẽ, sau khi làm thần lâu, thỉnh thoảng cũng sẽ muốn làm làm người
Nhìn Diệp Quan ăn như gió cuốn, Tô Tử yên lặng không nói, kỳ thật, trong nội tâm nàng rất khiếp sợ
Nam nhân bình thường ở trước mặt nàng, đều là khúm núm, chớ nói chi là dám nhìn thẳng cặp mắt của nàng, thế nhưng, người nam nhân trước mắt này lại dám, hơn nữa, trong mắt không có bất kỳ ý tứ gì khác, sạch sẽ tựa như là nước vậy
Chẳng lẽ là mình không có lực hấp dẫn?
Tô Tử khẽ lắc đầu, chính mình làm sao lại có loại suy nghĩ này?
Chỉ chốc lát, hai người ăn xong, sau khi rời khỏi quán ăn, Tô Tử nói:
- Ta dẫn ngươi đi công ty của chúng ta
Tô Tử tự mình lái xe, Diệp Quan ngồi ở tay lái phụ
Tô Tử nhắc nhở:
- Thắt dây an toàn!
Diệp Quan không hiểu:
- Dây an toàn?
Tô Tử nhìn Diệp Quan:
- Chưa từng ngồi xe hơi?
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Mất trí nhớ
Tô Tử chỉ chỉ dây an toàn của mình
Diệp Quan mò mẫm một hồi nhưng vẫn không thắt được, lúc này, phía sau xe hai người đột nhiên vang lên một tiếng còi chói tai
Tô Tử cởi dây an toàn, nàng đứng dậy đến chỗ ngồi của Diệp Quan, cảm nhận được một mùi thơm kéo tới, Diệp Quan vội vàng nghiêng người sang phải, kéo khoảng cách với Tô Tử
Tô Tử nhìn thoáng qua Diệp Quan đang nghiêng người sang phải, không nói gì thêm, thắt dây an toàn cho Diệp Quan, sau đó trở lại chỗ ngồi của chính mình
Rất nhanh, xe khởi động
Trên xe, Diệp Quan nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn mọi thứ bên ngoài cửa sổ, trên mặt lộ ra nụ cười, trong lòng bắt đầu cảm thấy Hệ Thiên Hà này có phần thú vị
Cuộc sống!
Người ở nơi này, mặc dù tuổi thọ rất ngắn, thế nhưng, cũng chính vì vậy, cuộc sống của họ mới có ý nghĩa hơn
Tại Quan Huyền vũ trụ, có đôi khi tu luyện, bế quan một cái có khả năng chính là mấy trăm năm, tuổi thọ mặc dù nhiều hơn rất nhiều, nhưng ít hơn rất nhiều niềm vui thú
Hắn bắt đầu có chút hiểu rõ bọn người Vô Biên Chủ vì sao muốn tới Hệ Ngân Hà!
Tô Tử nhìn thoáng qua Diệp Quan một bên, nhìn vẻ mặt tươi cười của Diệp Quan, nàng lập tức có chút hiếu kỳ, nam nhân này thoạt nhìn giống như rất cao hứng
Thần thần bí bí!
Tô Tử khẽ lắc đầu, thu hồi ánh mắt, chuyên tâm lái xe
Không bao lâu, Tô Tử chở Diệp Quan đến một tòa cao ốc, Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về phía tòa cao ốc: tập đoàn Tô thị
Tô Tử đột nhiên nói:
- Đi theo ta!
Diệp Quan gật đầu, đi theo Tô Tử đi vào, trên đường đi, không ít người nhìn thấy Tô Tử, đều sẽ dừng lại gật đầu chào hỏi, đồng thời xưng một tiếng: Tô tổng
Mà rất nhiều người cũng đang đánh giá Diệp Quan, rất là tò mò
Tô Tử dẫn Diệp Quan đến tầng lầu cao nhất, sau khi tiến vào văn phòng, lập tức liền có một vị nữ thư ký ôm một đống lớn văn bản tài liệu đi tới, nữ thư ký nhìn thoáng qua Diệp Quan, hơi kinh ngạc, không nói gì thêm, nàng ôm đống văn bản tài liệu kia đi đến trước mặt Tô Tử, sau đó nói:
- Tô tổng
Nói xong, nàng đặt một đống lớn văn bản tài liệu ở trước mặt Tô Tử, Tô Tử cầm bút lên liền bắt đầu kí tên
Nhìn thấy Tô Tử bận rộn, Diệp Quan ngồi xuống một bên, hắn có chút hiếu kỳ đánh giá bốn phía, phòng làm việc này rất lớn, hết sức ấm áp, bốn phía tản ra một cỗ mùi thơm nhàn nhạt
Một lát sau, Tô Tử đặt cây viết trong tay xuống, sau đó nói:
- Ngươi đi xuống đi!
Thư ký gật đầu, ôm tất cả văn bản tài liệu lui xuống
Tô Tử nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi còn nhớ rõ nhà mình không?
Diệp Quan gật đầu:
- Nhớ rõ
Tô Tử nhíu mày:
- Là không có tiền trở về?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Xem như vậy!