CHƯƠNG 948
ĐI BỘ VỀ
Tô Tử sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Diệp tiên sinh, ta trông ngươi cũng không phải người xấu, chẳng qua là đang ở trong tình trạng khó khăn, dạng này thì như thế nào, ta có thể cho ngươi một khoản tiền, để ngươi về nhà trước, sau này khi bệnh tình của ngươi khá hơn một chút, ngươi có thể trả lại cho ta
Mặc dù ở chung không lâu, nhưng nàng có thể cảm giác được, người trước mắt cũng không là người xấu gì, nếu không phải là người xấu, lại vừa vặn gặp khó khăn, nàng không ngại giúp một chút
Nghe được Tô Tử, trong lòng Diệp Quan vui vẻ, vội vàng nói:
- Tự nhiên là cực tốt, chẳng qua, ta không phải muốn về nhà, mà là muốn đi một chỗ!
Tô Tử có chút hiếu kỳ:
- Chỗ nào?
Diệp Quan nói:
- Vô Biên Hội Sở, Tô Tử cô nương, ngươi kiến thức rộng rãi, có biết Vô Biên Hội Sở cần bao nhiêu tiền mới có thể làm hội viên không? Ta muốn…
- Im miệng!
Tô Tử đột nhiên gầm thét, nàng gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan, trong mắt tràn đầy lửa giận:
- Cút!
Diệp Quan: "…"
Diệp Quan sững sờ ngay tại chỗ!
Tô Tử đột nhiên ấn một cái nút, ngay sau đó, nữ thư ký trước đó bước vào
Trên mặt Tô Tử phủ một tầng sương lạnh:
- Dẫn hắn xuống!
Nữ thư ký ngạc nhiên, nhất thời có chút mộng
Diệp Quan do dự một chút, sau đó mong muốn giải thích một chút, Tô Tử đột nhiên cả giận nói:
- Tiểu Tuyết, còn chần chờ cái gì?
Vẻ mặt của nữ thư ký Tiểu Tuyết lập tức biến đổi, vội vàng đi đến trước mặt Diệp Quan:
- Diệp công tử, mời!
Diệp Quan nhìn thoáng qua Tô Tử, sau đó quay người đi ra bên ngoài
Trong văn phòng, Tô Tử vẫn như cũ vô cùng tức giận, trực tiếp ôm văn bản tài liệu trước mặt đập xuống bàn…
..
Sau khi rời khỏi Tô thị tập đoàn, Diệp Quan đứng ở bên ngoài, thấp giọng thở dài
Vô Biên Chủ!
Ngươi con mẹ nó, đến cùng mở thứ đồ gì?
Vì sao nữ nhân vừa nghe đến Vô Biên Hội Sở liền bốc hỏa?
Hắn thật sự tê người!
Ngươi mở chính là thanh lâu sao?
Vấn đề là, vị Vô Biên Chủ này dù sao cũng là một vị tuyệt thế đại lão!
Diệp Quan là thật sự không tin Vô Biên Chủ sẽ mở loại đồ chơi kia!
Diệp Quan thấp giọng thở dài, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói khẽ:
- Nhị Nha, Tiểu Bạch.. .
Hắn vốn còn muốn dựa vào chính mình, nhưng hắn phát hiện ra, giống như có chút khó, lại tiếp tục dạng này, chính mình e rằng sẽ chết đói
Sinh tồn ở cái thế giới này, cũng rất khó!
Một lát sau, Diệp Quan khẽ lắc đầu, đi về phía nơi xa
Hắn vẫn nhớ đường khi hắn đến, và bây giờ, hắn chỉ có thể đi bộ về, vì hắn không có tiền trên người
Cũng may trí nhớ còn đó, bằng không, e rằng phải ăn xin ven đường
Chạng vạng tối
Diệp Quan chậm rãi đi dọc theo con đường, trên tay cầm một nhánh cây, hắn nhẹ nhàng quơ nhánh cây
Không có kiếm khí, cũng không có kiếm ý!
Kiếm!
Diệp Quan vừa đi vừa trầm tư
Coi như sau khi không có tu vi cùng với các loại năng lực, hắn bắt đầu tra xét lại Kiếm đạo của mình
Thân thể!
Tu vi!
Không có hai thứ này, chính mình vẫn là Kiếm Tu sao?
Đương nhiên phải!
Bản chất của kiếm là cái gì?
Diệp Quan vào giờ khắc này nghĩ đến cô cô váy trắng, cô cô váy trắng cũng không có tu luyện thân thể, thế nhưng, một kiếm tùy ý, liền có thể miểu sát vô số Vận Mệnh Đại Đế
Như thế nào là kiếm?
Kiếm nhất định phải dựa vào kiếm ý cùng với thân thể và tu vi sao?
Kiếm có thể thuần túy hơn không?
Diệp Quan nhìn nhánh cây trong tay, hắn đột nhiên mở lòng bàn tay ra, bắt kiếm quyết, nhánh cây đột nhiên bay ra, xuất hiện ở bên ngoài mấy trượng!
Ngự Kiếm thuật!
Mà hắn cũng không có sử dụng huyền khí, mà là ý niệm
Kiếm ý thuần túy!
Chẳng qua, hắn phát hiện ra, kiếm ý này vừa mới xuất hiện, liền sẽ lập tức bị phong ấn cùng với cấm chế nơi này trấn áp, sau đó chỉ còn ý niệm, kiếm ý do ý niệm phát ra, không có huyền khí, uy lực tự nhiên yếu hơn rất nhiều
Diệp Quan nhẹ nhàng ngoắc ngón tay, nhánh cây đột nhiên bay trở về trong tay hắn, hắn nhìn nhánh cây trong tay, sau khi yên lặng một hồi, hắn nói khẽ:
- Chỉ có thể tu từ từ!
Không có thân thể!
Không có tu vi!
Chỉ có thể tu kiếm!
Đối với hắn mà nói, có lẽ cũng không phải một chuyện xấu
Nghĩ đến đây, trên mặt Diệp Quan nổi lên một nụ cười, buồn bực lúc trước quét sạch sành sanh
Vào lúc Diệp Quan đi đến chung cư Tử Quận, trời đã tối, mà hắn vừa mới chuẩn bị tiến vào chung cư, lúc này, một chiếc xe đột nhiên đứng ở ven đường, nhìn thấy chiếc xe này, Diệp Quan lập tức sửng sốt
Chính là xe của Tô Tử!
Tô Tử xuống xe, vào lúc thấy Diệp Quan, nàng cũng sửng sốt, sau đó ánh mắt băng lãnh trong nháy mắt, nàng quay đầu nhìn về phía Tiểu Tuyết đi xuống xe bên kia, giao chìa khoá cho Tiểu Tuyết:
- Giúp ta chuyển đồ vật xuống
Nàng cũng không muốn chung sống một nhà cùng với loại người này, lần này tới, là cố ý tới dọn nhà