Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 953 - Chương 953: Cổ Võ Giả

Chương 953: Cổ Võ Giả Chương 953: Cổ Võ Giả

CHƯƠNG 953

CỔ VÕ GIẢ

Diệp Quan cũng không có tiếp nhận tấm thẻ này, hắn nhìn về phía Tô Mục:

- Lão gia tử, ta cứu Tô Tử cô nương, là bởi vì ta coi nàng là bạn…Mặc dù Tô Tử cô nương cũng không có coi ta là bạn, nhưng ta vẫn là coi nàng là bạn, cho nên, ngươi không cần dùng tiền cảm tạ ta!

Tô Tử lập tức liếc Diệp Quan một cái, thấp giọng nói:

- Cái gì mà ta không có coi ngươi là bạn, bạn trai cùng với bạn cũng đều không phân rõ…

Tô Mục nhìn thoáng qua Tô Tử, sau đó nhìn về phía Diệp Quan:

- Bạn?

Diệp Quan gật đầu

Tô Mục lại hỏi:

- Chỉ là bạn?

Diệp Quan sửng sốt một chút, sau đó nói:

- Lão gia tử, ta coi nàng là bạn gái, chuyện này có vấn đề gì không?

Tô Tử như như giật điện cứng ở tại chỗ

Tô Mục nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói gì

Nhìn thấy vẻ mặt của Tô Tử cùng với Tô Mục, Diệp Quan lập tức nhíu lông mày lại, chẳng lẽ bạn gái này còn có hàm nghĩa khác?

Uyển Du không phải nói là không có hàm nghĩa gì khác sao?

Đúng lúc này, Tô Mục ở một bên đột nhiên lắc đầu:

- Thôi, chuyện của chính các ngươi, tự các ngươi giải quyết

Nói xong, ông ta phất phất tay, lão giả áo bào đen trước mặt Diệp Quan lập tức lui xuống

Tô Mục nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:

- Bất kể như thế nào, đa tạ ngươi đã cứu Tô Tử

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Lão gia tử khách khí. Nếu như không có chuyện khác, ta đây liền đi

Tô Mục cười nói:

- Được!

Diệp Quan nhẹ gật đầu, sau đó quay người rời đi

Tô Tử vội vàng đi theo

Trong điện, Tô Mục nhìn Diệp Quan rời đi phía xa:

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Lão giả áo bào đen nhìn Diệp Quan đi xa ngoài điện:

- Không kiêu ngạo không tự ti, khí độ bất phàm, tuyệt đối không phải người bình thường

Tô Mục cười khẽ:

- Người có thể dùng một nhánh cây xuyên thủng cổ họng đối phương, sao lại là người bình thường?

Lão giả áo bào đen yên lặng, vẻ mặt có chút ngưng trọng

Một nhánh cây xuyên thủng cổ họng, đây không phải là người bình thường có thể làm được, có thể là một vị Cổ Võ Giả

Tô Mục đột nhiên lắc đầu cười một tiếng:

- Tuỳ bọn hắn đi!

Lão giả áo bào đen do dự một chút, sau đó nói:

- Cần tra một chút lai lịch của hắn không?

Tô Mục suy nghĩ một chút, lắc đầu:

- Không cần

Lão giả áo bào đen nhìn về phía Tô Mục, Tô Mục nói khẽ:

- Hắn không có ác ý đối với Tô Tử là được rồi

Lão giả áo bào đen khẽ gật đầu, không nói gì nữa

Ra ngoài điện, Tô Tử quay đầu nhìn Diệp Quan bên cạnh, trong mắt tràn đầy tò mò

Nam nhân bình thường nhìn thấy ông nội mình, ít nhiều đều sẽ khẩn trương, mà nam nhân trước mắt lại không có nửa phần khẩn trương, tương phản, không kiêu ngạo không tự ti, khí độ bất phàm, không kém khí thế của ông nội mình chút nào

Ngươi đến cùng là dạng người gì?

Trong lòng Tô Tử có chút tò mò

Dường như nghĩ đến cái gì, Tô Tử đột nhiên hỏi:

- Ngươi vì sao không nhận tiền ông nội đưa cho ngươi?

Diệp Quan cười nói:

- Ta cứu ngươi, không phải là vì tiền

Tô Tử vô ý thức hỏi:

- Vậy thì vì cái gì?

Diệp Quan nói:

- Ta coi ngươi là bạn!

Tô Tử nhìn Diệp Quan:

- Bạn?

Diệp Quan gật đầu:

- Ta cảm thấy ngươi cùng với Uyển Du cô nương đều rất tốt!

Tô Tử nhìn Diệp Quan, không nói gì

Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Tô Tử, hắn sờ lên gương mặt của mình, cười nói:

- Trên mặt ta có gì bẩn sao?

Tô Tử lắc đầu

Diệp Quan cười cười, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, một nữ tử đột nhiên đi tới từ nơi xa, nữ tử thoạt nhìn ước chừng chừng ba mươi tuổi, mặc một bộ váy dài đỏ thẫm, mặc dù đã qua ba mươi, nhưng bảo dưỡng cẩn thận, thoạt nhìn giống như hơn hai mươi tuổi

Nhìn thấy nữ tử này, Tô Tử trong nháy mắt chính là nhíu lông mày lại

Nữ tử cười đi đến trước mặt Diệp Quan cùng với Tô Tử, nàng liếc mắt đánh giá Diệp Quan, sau đó cười nói:

- Ngươi chính là bạn trai của Tô Tử?

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Ngươi là?

Tô Tử nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì

Nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Làm việc ở đâu?

Diệp Quan cau mày, nữ tử này là giọng chất vấn

Tô Tử đột nhiên phát ra âm thanh lạnh lùng nói:

- Lý Mai, hắn làm việc ở đâu có liên quan với ngươi sao?

Nữ tử tên là Lý Mai không có để ý Tô Tử, mà là nhìn chằm chằm Diệp Quan, ngoài cười nhưng trong không cười:

- Theo đuổi thứ không thuộc về mình, là sẽ chết người đấy!

Diệp Quan nhìn Lý Mục, không nói gì

Lý Mục thì nhìn về phía Tô Tử:

- Tô Tử, ta phải nhắc nhở ngươi, ngươi ở cùng với nam nhân khác, Vương Nhạc sẽ rất không cao hứng

Vẻ mặt của Tô Tử lạnh xuống trong nháy mắt:

- Ta ở cùng với người nào, có quan hệ gì với gã?

Lý Mục cười cười, sau đó nhìn về phía Diệp Quan:

- Tô Tử, bề ngoài đẹp trai là không có ích lợi gì, người này, phải có thực lực, có bối cảnh, phải chú trọng môn đăng hộ đối, bằng không, sẽ chỉ là bi kịch, giống như mẹ ngươi…

- Lý Mục!

Tô Tử đột nhiên gầm thét, nàng gắt gao nhìn chằm chằm Lý Mục, hai mắt như muốn phun ra lửa:

- Ngươi còn dám nhắc tới mẹ của ta…

Bình Luận (0)
Comment