Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 952 - Chương 952: Tô Mục

Chương 952: Tô Mục Chương 952: Tô Mục

CHƯƠNG 952

TÔ MỤC

Tô Tử nhoẻn miệng cười:

- Không tức giận liền tốt, ta hiện tại liền đi giúp ngươi hỏi tin tức của Vô Biên Chủ!

Nói xong, nàng đứng dậy rời đi

Trên giường, Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại, cha già cùng với cô cô váy trắng cũng ở nơi đây, không biết bọn họ hiện tại như thế nào

Còn có Tiểu Bạch cùng với Nhị Nha!

Các nàng hiện tại như thế nào?

Các nàng nếu như bình an, phát hiện ra mình không có mặt, có đến tìm chính mình hay không?

Trong hộp đêm nơi nào đó

Nhị Nha ôm Tiểu Bạch ngồi, ở trước hai người mặt các nàng, có hơn mười người nữ tử đứng, những nữ tử này dáng người cao gầy, ăn mặc gợi cảm, từng người đều vô cùng xinh đẹp, thả ra bên ngoài, vậy cũng đều là cấp bậc nữ thần

Nhị Nha nhìn thoáng qua hơn mười người nữ tử, sau đó liên tục chỉ tay:

- Ngươi…còn có ngươi…ngươi…

Rất nhanh, nàng lưu lại ba nữ tử

Vẻ mặt của nữ tử không được chọn lập tức ảm đạm, vị Nhị Nha cô nương này thế nhưng là hết sức hào phóng, trọng yếu nhất chính là, nàng thật sự không chiếm tiện nghi

Chúng nữ sau khi lui xuống, Nhị Nha mời mấy vị nữ tử ngồi xuống, sau đó cười hắc hắc, tiếp theo, nàng móc điện thoại ra:

- Mở đen!

Ba nữ: "…"

Tiểu Bạch đột nhiên đẩy Nhị Nha một cái, vung vẩy trảo nhỏ

Nhị Nha nói:

- Cháu trai không có việc gì…

Tiểu Bạch vẫn còn có chút lo lắng

Nhị Nha xuất ra một cây mứt quả đưa cho Tiểu Bạch, nhãn tình của Tiểu Bạch sáng lên, cháu trai trong nháy mắt bị nàng ném ra ngoài chín tầng mây

Sau khi tu dưỡng ba ngày, thương thế của Diệp Quan lập tức khôi phục không ít, hiện tại, hắn đã có thể chậm rãi xuống giường hành tẩu

Diệp Quan đi đến bên giường, dưới lầu là một vườn hoa to lớn, có không ít người đang bận rộn

Diệp Quan hít vào một hơi thật sâu, tham lam hút không khí mới mẻ

Lúc này, Tô Tử đi đến, nàng đi đến sau lưng Diệp Quan, sau đó nói:

- Chúng ta đã điều tra một thoáng Vô Biên Hội Sở, Vô Biên Hội Sở ở bên trong thành phố Bạch Vân, có hết thảy mười nhà, mà người phụ trách mười nhà đều chưa nghe nói qua Vô Biên Chủ!

Nghe vậy, Diệp Quan cau mày

Chẳng lẽ Nhị Nha lừa gạt mình?

Không có khả năng!

Diệp Quan hỏi:

- Tổng bộ Vô Biên Hội Sở ở đâu?

Tô Tử nói:

- Tại Yến Kinh!

Yến Kinh!

Diệp Quan cau mày:

- Cách nơi này rất xa sao?

Tô Tử gật đầu:

- Rất xa!

Nói xong, nàng do dự một chút, sau đó nói:

- Vô Biên Hội Sở này, không phải một cái thế lực đơn giản, ở thành phố này, chúng ta cùng với bọn họ có làm ăn qua lại trên một ít phương diện, cho nên mới có thể hỏi thăm một chút, mà nếu như đến Yến Kinh…tay của chúng ta cũng không thể duỗi đến bên kia!

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Tô Tử cô nương, cám ơn

Tô Tử khẽ lắc đầu:

- Không thể giúp được ngươi, thật có lỗi

Diệp Quan yên lặng không nói

Vô Biên Chủ!

Tên gia hỏa này sau khi tới Hệ Ngân Hà, có thể đổi lại tên hay không?

Nếu như đổi lại tên…

Diệp Quan thở dài trong lòng, hiện tại chỉ có thể từng bước đi tới

Tô Tử đột nhiên nói:

- Ông…ông nội của ta muốn gặp ngươi một lần!

Diệp Quan nhìn về phía Tô Tử, hơi kinh ngạc:

- Ông nội ngươi?

Tô Tử gật đầu:

- Đúng thế…ngươi muốn gặp không?

Diệp Quan có chút hiếu kỳ:

- Ông ta gặp ta làm gì?

Tô Tử do dự một chút, sau đó nói:

- Là muốn tự mình cám ơn ngươi

Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Để ông ta tới gặp ta đi!

Tô Tử sửng sốt

Diệp Quan phát giác được chính mình lỡ lời, ngay lập tức cười nói:

- Dẫn ta đi gặp ông ta đi!

Tô Tử nhìn thoáng qua Diệp Quan, gật đầu:

- Được!

Tô Tử dẫn Diệp Quan đi vào một chỗ đại sảnh, Tô Mục đã sớm chờ ở đây

Tô Mục nhìn Diệp Quan, không nói lời nào, trên người tự có một cỗ khí thế không giận tự uy

Tô Tử lại có chút lo lắng

Diệp Quan nhìn Tô Mục, cũng không nói chuyện

Lão nhân này mặc dù thoạt nhìn có chút khí thế uy nghiêm, nhưng đối với hắn mà nói, tự nhiên là không đáng giá nhắc tới

Nhìn thấy Diệp Quan cũng dám đối mặt với mình, Tô Mục lập tức sững sờ, trong lòng có chút kinh ngạc, ông ta nhìn về phía Tô Tử:

- Ngươi đi ra đi!

Tô Tử quả quyết lắc đầu

Tô Mục có chút bất đắc dĩ:

- Ta còn có thể tổn thương hắn sao?

Tô Tử bình tĩnh nói:

- Ông nội, ông có chuyện gì thì mau nói đi!

Tô Mục lắc đầu thở dài:

- Con gái lớn không dùng được!

Nghe vậy, vẻ mặt của Tô Tử lập tức hơi đỏ lên, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì

Tô Mục nhìn về phía Diệp Quan:

- Tiểu hữu, cảm tạ ngươi đã cứu cháu gái ta một mạng…

Nói xong, ông ta nhìn về phía bên phải, một vị lão giả áo bào đen đi đến trước mặt Diệp Quan, sau đó đưa cho Diệp Quan một tấm thẻ

Tô Mục nói:

- Một chút tâm ý, không đáng kể gì, xin hãy nhận lấy

Diệp Quan nhìn thoáng qua tấm thẻ trước mặt, sau đó nói:

- Đây là?

Tô Mục nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Năm triệu đồng!

Năm triệu!

Diệp Quan lập tức có chút chấn kinh, hắn đã tới đây một quãng thời gian, đối với tiêu phí ở nơi này, hắn đã có hiểu biết đại khái

Năm triệu!

Không thể nghi ngờ là một khoản tiền lớn!

Bình Luận (0)
Comment