Ta Có Thể Nhìn Thấu Vạn Vật

Chương 384

Lục Thanh mơ hồ nghe thấy một giọng trẻ con vang lên trong thần hồn, gọi khẽ: “A, A Thanh…”.

Ban đầu, hắn tưởng mình đang nằm mơ. Nhưng ngay khoảnh khắc kế tiếp, một cảm giác khác thường khiến hắn lập tức bừng tỉnh.

“A Thanh, A Thanh, ngươi tỉnh rồi…”

Lần này, giọng nói non nớt vẫn vang lên, rõ ràng không phải mơ cũng chẳng phải ảo giác. Đích thực có người đang gọi hắn.

Thế nhưng, đây lại là một giọng nói mà từ trước đến nay hắn chưa từng nghe qua.

Hắn bật dậy, quay đầu tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên một bóng nhỏ quen thuộc.

Miệng Lục Thanh khẽ mở ra, khẽ thốt lên: “Tiểu… Tiểu Ly?”

“Là ta, là ta đây!” Tiểu Ly phấn khởi nhảy lên vai hắn, “A Thanh, hình như ta biết nói rồi!”

“Ừ, ta nghe thấy rồi.”

Lục Thanh gật đầu, nhưng ánh mắt hắn vẫn có chút ngây ra. Mọi chuyện đến quá đột ngột, ngay đến hắn cũng hơi không kịp phản ứng.

Tuy nhiên, hắn không phải người thường, rất nhanh đã ổn định lại.

“Tiểu Ly, ngươi học nói được là do uống Nguyệt Hoa Tinh sao? Không… đây không phải nói chuyện bình thường, mà là truyền âm thần hồn!”

Cuối cùng Lục thanh cũng phát hiện manh mối.

Giọng nói của Tiểu Ly chỉ vang lên trong thần hồn hắn, hơn nữa miệng nó hoàn toàn không hề động đậy.

Tiểu Ly nghiêng đầu nghĩ một lúc rồi đáp: “Ta cũng không chắc. Chỉ là sau khi uống Nguyệt Hoa Tinh tối qua, khi tỉnh dậy ta thấy mình có thể nói được. Nhưng lúc gọi Tiêủ Nhan thì hình như tỷ ấy không nghe thấy.”

Lục Thanh lúc này đã xác định: đây quả thật là truyền âm thần hồn, không phải phát ra âm thanh thật.

Loại truyền âm này, trừ phi có tu vi thần hồn cực cao, nếu không thì chỉ những võ giả có thần hồn tương ứng mới có thể nghe thấy.

“Lại đây, để ta xem tình trạng của ngươi thế nào.”

Lục Thanh nghĩ một thoáng rồi bế Tiểu Ly lên trước mặt.

Tiểu Ly ngoan ngoãn, bản thân nó cũng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Lục Thanh vận chuyển dị năng, quan sát Tiểu Ly.

Không bao lâu, một luồng quang mang tím nhạt hiện lên quanh thân nó.

“Màu tím?”

Lục Thanh hơi sửng sốt, lập tức nhìn kỹ những hàng chữ xuất hiện trước mắt.

[ Hắc Dạ Linh Hồ đột biến: Linh thú cấp tiên thiên đột biến, ấu thú, cái.]

[Tốc độ cực nhanh, móng vuốt bén nhọn có thể nghiền đá, xé nát mọi thứ.]

[Từng luyện hóa Linh Thú quả, huyết mạch tiến hóa, kích hoạt truyền thừa huyết mạch, tiến vào linh thú cấp Tiên Thiên.]

[Do hấp thu lượng lớn Nguyệt Hoa Tinh ẩn chứa một tia Lực Quy Tắc, linh trí tăng mạnh, sinh ra Thần Hồn Chi Lực, huyết mạch lại biến đổi, thức tỉnh thần thông mới.]

[Ẩn Dạ: Sau biến đổi huyết mạch, thiên phú hóa thành thần thông. Lông có thể bóp méo không gian, hòa vào bóng tối, ẩn giấu mọi khí tức.]

[Tùy Tâm Biến Hình: Sau khi hấp thu lượng lớn Nguyệt Hoa Tinh liền thức tỉnh thần thông này, có thể tùy ý thay đổi kích cỡ thân thể.]

[Tương truyền,Hắc Dạ Linh Hồ rất thích ăn cá nhưng lại sợ nước, cả đời thèm thuồng mà chẳng bao giờ bắt được.]

“Lại còn đột biến…”

Đọc xong toàn bộ mô tả, Lục Thanh không khỏi kinh ngạc.

Nguyệt Hoa Tinh quả thật là cơ duyên lớn do thiên địa ban tặng.

Tiểu Ly uống gần hết cả bình, quả nhiên lột xác toàn diện: không chỉ sinh ra Thần Hồn lực, mà còn thức tỉnh thêm thần thông mới.

“Tiểu Ly, ngươi có phải đã thức tỉnh một năng lực mới, giống như tiến vào không gian vậy?” Lục Thanh hỏi.

“Để ta nghĩ…”

Tiểu Ly nghiêng đầu, cố nhớ lại.

Đột nhiên đôi mắt nó sáng bừng: “Đúng rồi! Hình như ta có một khả năng mới. A Thanh, để ta cho ngươi xem!”

Nói xong, Tiểu Ly nhảy xuống đất. Một luồng khí tức kỳ dị từ cơ thể nó lan ra, lông trên người chợt ánh lên hắc quang.

Ngay sau đó, Lục Thanh nhìn thấy cơ thể vốn chỉ bằng con chồn nhỏ của Tiểu Ly bắt đầu nở rộng, phình lớn.

Chỉ chốc lát, thân hình nó đã cao tới hai trượng. Bộ lông cũng dài hơn, giống như từng ngọn hắc viêm đang bùng cháy, khí thế uy mãnh đến chấn động.

Lục Thanh có thể cảm nhận rõ rệt sức mạnh tăng vọt của nó. Nếu phòng này không nằm ngay tầng một, e rằng sàn gỗ đã nứt toác.

“Sao rồi, A Thanh? ta lợi hại chứ?” Tiểu Ly cúi đầu nhìn hắn, đầy tự hào.

Đúng lúc ấy, giọng của Trần lão y vang lên trong đầu Lục Thanh:

“A Thanh, sao lại có một luồng khí tức mạnh mẽ, xa lạ như thế?”

“ Sư phụ, không có gì đâu. Đệ tử đang thử nghiệm một thứ mới, lát nữa sẽ giải thích.” Lục Thanh lập tức truyền âm đáp.

Nghe thế, Trần lão y không hỏi thêm.

“Tiểu Ly, ngươi thu liễm khí tức lại thử xem?”

Tiểu Ly nghĩ một lúc rồi đáp: “Để ta thử.”

Ngay sau đó, khí tức cuồn cuộn quanh thân nó dần rút lại, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

“A Thanh, như vậy được chưa?”

“Không tệ, làm tốt lắm.” Lục Thanh gật đầu.

Hắn biết thần thông Ẩn Dạ của Hắc Dạ Linh Hồ chính là năng lực vô cùng cường đại, có thể ẩn giấu toàn bộ dấu vết. Việc thu khí tức vốn không khó.

“Tiểu Ly, ngươi thử dùng thần thông khác để ẩn thân xem được không?”

Tiểu Ly thử một lúc rồi lắc đầu: “Không được. Có vẻ ta chỉ dùng được một loại thần thông cùng lúc thôi. Nhưng ta cảm giác rằng sau này mạnh hơn, chắc có thể dùng đồng thời.”

“Vậy à…”

Lục Thanh trầm tư. Dù sở hữu hai thần thông bẩm sinh nhưng hiện tại Tiểu Ly vẫn chưa thể vận dụng cùng lúc.

Nhưng cũng dễ hiểu: với thân hình lớn như vậy, lượng lực lượng không gian cần để che giấu tuyệt đối sẽ khổng lồ.

Bình Luận (0)
Comment