Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ (Dịch Full)

Chương 201 - Chương 201: Dù Ngươi Có Ở Đâu, Chẳng Cần Biết Ngươi Là Ai. Ta Vẫn Nhất Định Sẽ Tìm Đến Ngươi!

Chương 201: Dù ngươi có ở đâu, chẳng cần biết ngươi là ai. Ta vẫn nhất định sẽ tìm đến ngươi! Chương 201: Dù ngươi có ở đâu, chẳng cần biết ngươi là ai. Ta vẫn nhất định sẽ tìm đến ngươi!Chương 201: Dù ngươi có ở đâu, chẳng cần biết ngươi là ai. Ta vẫn nhất định sẽ tìm đến ngươi!

Hửm?

Lâm Huyền khá bất ngờ.

Vốn dĩ hắn chỉ thuận miệng hỏi thôi.

Không ngờ là nghiên cứu thật sự có đột phá!"Đột phá gì vậy? Ngươi mau nói ta nghe nào."

Trò chuyện về vấn đề học thuật, hai mắt Lưu Lộ như tỏa sáng, nói chuyện cũng không bị lắp bắp nữa: "Chủ yếu vẫn là đột phá trên lý thuyết thôi. Lần trước, khi ngươi đến tìm ta, ta chỉ tính ra đến 42. Còn về phần tại sao lại là 42,42 đại diện cho cái gì thì ta hoàn toàn không biết."

"Dạo gần đây, phòng thí nghiệm vẫn chưa bắt đầu hoạt động, còn đang đợi thiết bị. Ta rảnh rỗi không có việc gì liền bắt đầu suy nghĩ về lý thuyết, tiếp tục đào bới nó. Cuối cùng ta phát hiện, dựa trên phương trình được miêu tả về sự tương quan giữa khối lượng - năng lượng của Einstein và thuyết tương đối tổng quát..."

Nói đến đây, Lâm Huyền vội ngắt lời hắn.

Cái con người này, lúc cà lăm thì nửa ngày cũng không nôn ra được một chữ.

Vừa nói đến vấn đề học thuật thì chẳng còn cà lăm nữa, nhưng cứ bla bla bla nói nhảm một hồi, nghe cũng nghe không hiểu.

Lâm Huyền đưa tay ra hiệu tạm dừng, không nhịn được nói: "Ngươi không cần phải giảng giải nhiều lý thuyết như thế cho ta đâu. Đến chỗ nào liên quan tới thực tế ấy, ngươi hãng trực tiếp nói với ta! Hàm số vũ trụ, 42, rốt cuộc đại diện cho cái gì!"

Lưu Lộ gật đầu, chậm rãi nói: 'Hàm số vũ trụ đại diện cho tất cả sự tồn tại, biến hóa, giao thoa thời không, chuyển đổi vật chất, truyền tải năng lượng, hay thậm chí là tất cả những thứ ngẫu nhiên không thể xác định, đều là tất yếu!"

Lâm Huyền cau mày: "Ngươi nói đơn giản hơn nữa đi." Lưu Lộ suy tư một lúc, tổng kết lại: "IF(x)=n!"

Lâm Huyền đỡ trán.

Hắn thở dài một hơi...

Còn tưởng là lý thuyết mới đột phá mới gì.

Những thứ này đều giống hệt như cuộc đối thoại trước, thật ra kể từ trước khi lịch sử bị thay đổi, trên "Cuộc thi bậc thầy Toán học thế giới", Lưu Lộ đã từng nói với Lâm Huyền rồi.

Đương nhiên, sau khi lịch sử thay đổi, tất nhiên Lưu Lộ không còn đoạn ký ức kia nữa. Lâm Huyền suy đoán, trước khi lịch sử thay đổi, để chuẩn bị chiến đấu cho "Cuộc thi bậc thầy Toán học thế giới", Lưu Lộ đã tăng ca nghiên cứu thêm, chưa tới một tháng đã đưa ra hằng số vũ trụ, dẫn đến việc rất nhiều lý thuyết ra đời.

Nhưng tại thời không hiện giờ đây.

Bởi vì em họ Liễu Y Y "đi cửa sau", toàn bộ lịch sử xảy ra biến động,'Cuộc thi bậc thây Toán học thế giới" vốn không được tổ chức.

Nên Lưu Lộ không hề có bất kỳ áp lực tâm lý nào, về mặt nghiên cứu cũng chậm rãi thoải mái, đến tận bây giờ mới phát hiện ra những lý thuyết này.

Lâm Huyền võ võ lên bả vai Lưu Lộ, lắc đầu: "Lưu Lộ, tiếp theo có phải ngươi muốn nói với ta rằng, khi 42 xuất hiện nhất định đại diện cho việc thời không có dao động, đồng thời ý chí của 42, hay nói đúng ra 42 có thể là một loại năng lượng nào đó chứ không phải là một người nào đó? Cuối cùng lại nói với ta cái gì mà điểm cuối cùng của khoa học chính là thần học... Có phải ngươi muốn nói như thế không?"

Âm!

Lưu Lộ cảm giác như bị ngũ lôi oanh đỉnh! Một chữ cũng không thốt ra nổi!

Lâm Huyền lại tổng kết lại toàn bộ lý thuyết mới của hăn! Rõ ràng là hăn còn chưa kịp nói gì cả mài

Lâm Huyền làm thế nào mà biết được?

Trực tiếp dọa sợ thằng bé đến cà lăm luôn!

"Tại... Tại sa... Sao, ngươi lại... Biết... Biết... Những điều này, Ta..."

"Cũng... Vừa mới... Mấy ngày trước... Mới."

Lâm Huyền lại lần nữa ngắt hắn: "Mấy lý thuyết này, trước đây ngươi đều đã nói với ta rồi, không được tính là lý luận mới nữa."

Lưu Lộ kiên định lắc đầu lia lịa: "Ta tuyệt đối chưa từng nói với ngươi! Ta mới vừa suy luận ra vào hôm qua mà!"

"Được rồi, Lưu Lộ. Để ta nói theo cách khác nhé."

Lâm Huyền suy nghĩ một chút rồi mới nói: "Ngươi ở thời không này đúng là chưa từng nói với ta. Nhưng ngươi ở thời không khác đã nói cho ta nghe những lý thuyết này từ sớm rồi. Nói như thế nghe có hiểu không?"

Lưu Lộ cái hiểu cái không gật đầu.

Đối với người theo đuổi Toán học và Vật lý mà nói, cách nói xuyên qua thời không rất khó để tin tưởng, nhưng cũng không khó lý giải.

Hắn tràn đầy phấn khởi muốn khoe khoang thành quả với Lâm Huyền, kết quả lại không nhận được khen ngợi... Trong nháy mắt tâm trạng của Lưu Lộ trở nên hơi hụt hãng: "Vậy... Vậy ngươi còn... Đến... Tìm ta..."

Lưu Lộ hừ một tiếng: "Ngươi trực tiếp... Đi tìm... Ta... Của thời khong kia... Để hắn... Nói cho... Ngươi... Kết quả, chẳng phải... được rồi... hay sao?"

Ai dai

Con hàng này giở tính giận dỗi trẻ con rồi!

Nhìn thấy vẻ mặt này của Lưu Lộ, Lâm Huyền lại có cảm giác hơi "thương hoa tiếc ngọc".

Có phải mình hơi quá đáng rồi không nhỉ?

Suy nghĩ kỹ chút thì...

Lâm Huyền đúng thật cảm thấy bản thân hơi quá đáng!

Chênh lệch tin tức thì thời không thay đổi chỉ có mình hắn biết.

Sao hăn có thể lợi dụng việc chênh lệch thông tin để đả kích sự tích cực của Lưu Lộ được? Thế là không công bằng!

Vậy là Lâm Huyền cuống quít vỗ bả vai Lưu Lộ, an ủi: "Chúng ta ở mỗi thời không khác nhau kiểu gì cũng sẽ gặp được nhau vào một thời khắc nào đó. Bất kể lịch sử tương lai có thay đổi ra sao, cuộc gặp gỡ giữa chúng ta là điều hiển nhiên!"

"Lưu Lộ, ngươi biết tại sao ta lại muốn tìm đến ngươi không?”

Lưu Lộ ngẩng đầu, nhìn Lâm Huyền cao hơn mình một cái đầu: "Tại sao vậy?" Lâm Huyền mỉm cười.

Lâm Huyền xoay đầu hắn nhìn về phía nam, mặt hướng vào tòa nhà nghiên cứu to lớn cùng với phòng thí nghiệm san sát nhau kia, vung tay nói: "Bởi vì ngươi là nam nhân mà đến cả thần cũng phải e sợi"

"Trên thế giới này, chỉ có ngươi mới khám phá ra được chân lý! Tính ra được chân tướng của thế giới! Dùng cơ thể của một người thường, sanh với thần linh!"

"Nên là dù ngươi có ở đâu, chẳng cần biết ngươi là ai. Ta vẫn nhất định sẽ tìm đến ngươi!"... Trong nháy mắt đó.

Lưu Lộ trừng to mắt, trợn mắt há mồ.

Hắn nhìn về phía dấy phòng thí nghiệm cỡ lớn nằm san sát nhau kia, bàn tay to vung lên, trông cứ như đây là giang sơn mà Lâm Huyền giành về cho hắn!

Bóng dáng cao lớn của Lâm Huyền được ánh tà dương rọi thành dáng vẻ tuấn lãng.

Lọt vào trong mắt Lưu Lộ...

Trái tim Lưu Lộ.

Vậy mà lại run lên một hồi!

Sau một lúc hàn huyền với Lưu Lộ. Lâm Huyền đi vào trong phòng nghiên cứu thăm thú.
Bình Luận (0)
Comment