Chương 258: Thân phận thực sự của kẻ địch
Chương 258: Thân phận thực sự của kẻ địchChương 258: Thân phận thực sự của kẻ địch
Chương 258: Thân phận thực sự của kẻ địch
Sau khi chải vuốt rõ ràng luồng suy nghĩ, Lâm Huyền bắt đầu đóng vai nhân vật "Đố Ky"...
Nếu hắn thật là "Đố Ky"...
Vậy lúc này đột nhiên có người nói bản thân là "Lười Biếng", hắn nên nói gì đây? Lâm Huyền tưởng tượng mình là Lôi Hạo Long, sau đó nhìn chăm chằm vào người đàn ông mặc áo gió: "Chứng minh cho ta xem."
Chỉ nói năm chữ này.
Lâm Huyền cho rằng, nếu hắn là Lôi Hạo Long thì lúc này chắc chắn sẽ yêu cầu đối phương chứng minh thân phận của mình mới đúng.
Rốt cuộc nói miệng không bằng chứng.
Ngươi nói ngươi là Lười Biếng thì ngươi thật sự đúng là Lười Biếng sao?
Người đàn ông mặc áo gió kia mỉm cười, rút ra điện thoại của mình, sau đó mở trình duyệt web, nhập một chuỗi con số địa chỉ web...
Trang web bắt đầu được tải xuống...
Nền web đen trắng hiện lên, sau đó bức tranh "Einstein buồn bã” kia từ từ hiện ra.
Người đàn ông mặc áo gió đắc ý lắc lắc màn hình điện thoại di động trước mặt Lâm Huyền.
Giống như đang nói: "Ngươi xem đi! Ta chính là Lười Biếng!"
Lâm Huyền không hiểu hành vi này.
Chỉ cần truy cập vào một cái trang web là có thể chứng minh thân phận của mình sao?
Chẳng lẽ...
"Không phải ai cũng có thể truy cập vào trang web này?"
Trong lòng Lâm Huyền có rất nhiều suy đoán. Nhưng lúc này hắn không thể nói ra khỏi miệng. Nói nhiều sai nhiều.
Hỏi càng nhiều, tỷ lệ bị bóc mẽ càng cao.
Hắn liếc nhìn màn hình thang máy một cái. 14...
12...
10...
Gần tới tầng 1 rồi. Chỉ cần tới tầng 1, tiếp theo... Chính là sân nhà của hắn.
Người đàn ông mặc áo gió chỉ vào Liễu Y Y ở bên cạnh, dò hỏi Lâm Huyền: "Thế vị này là... 2"
Tuy rằng Lâm Huyền không biết hắn ta muốn hỏi gì, nhưng hắn im lặng lắc đầu. Không nói lời nào, chỉ lắc đầu, để đối phương tự suy đoán.
Quả nhiên, người đàn ông mặc áo gió lộ ra vẻ bừng tỉnh: "À đúng rồi, Đố Ky đại ca, vừa nãy ta cảm thấy ngươi hơi quen mắt, hiện tại ta nghĩ ra rồi! Ngài chẳng phải chính là Lâm Huyền đại lão thanh danh vang vọng gần đây hay sao! Thanh niên thấy việc nghĩa, hăng hái mà làm, lại là quán trưởng vinh dự của Viện bảo tàng Cố cung! Còn có bạn gái xinh đẹp như vậy..."
Nói đến đây, người đàn ông mặc áo gió lại ngó Liễu Y Y một cái.
"Nhưng mà... Cũng đúng, ngươi là Đố Ky, vậy thì hết thảy đều có thể hiểu được. Nói vậy, ngươi gia nhập Hội hỗ trợ tiếc nuối cũng là để đền bù đủ loại nuối tiếc đúng không? Không biết... Nỗi tiếc nuối lớn nhất đời ngài là gì? Ta cảm thấy hình như nhân sinh của ngài đã rất hoàn mỹ rồi!"
Lâm Huyền như cũ cười lắc đầu, không nói gì.
Hắn ý thức được nếu vẫn tiếp tục để người đàn ông áo đen dò hỏi mãi mà không dám trả lời, hắn chắc chắn sẽ để lộ dấu vết.
Cho nên... Cần phải chủ động ra tay!
Lâm Huyền thu lại nụ cười, nghiêm túc nhìn về phía người đàn ông áo gió: "Vậy ngươi làm loại chuyện đó... Cũng là để đền bù nỗi tiếc nuối sao?"
Đương nhiên, ý của Lâm Huyền chính là chỉ việc lừa bán trẻ em kia.
Nếu hai người mới là lần đầu tiên gặp mặt, vậy thì hỏi vấn đề này cũng tương đối hợp lý.
Người đàn ông mặc áo gió kia bất đắc dĩ bật cười: "Nào có, ta là vì sinh tôn... Ta không giống các ngươi có tiền có quyền có địa vị, ta không làm việc thì làm sao có tiền ăn cơm?”
"Đi làm là không có khả năng đi làm, chỉ có thể dựa vào trộm bán mấy đứa trẻ, lừa bán mấy người phụ nữ kiếm chút tiền vất vả vậy. Đố Ky đại lão, ngài có quyền có thế cho ta phương pháp đi... Giá như ta có phương pháp nào nằm cũng kiếm được tiền, ta cũng không muốn làm loại việc này mài"
Lười Biếng... Lâm Huyền bất đắc dĩ mỉm cười.
Quả nhiên.
Người này, thật là lười biếng.
Lâm Huyền không trả lời hắn. Bởi vì đã tới tầng 1 rồi.
Tingl
Cửa thang máy mở ra. Bổn ý của Lâm Huyền là để người đàn ông mặc áo gió đi ra trước. Nhưng hắn ta lại khom lưng giơ tay ý bảo mời Lâm Huyền đi trước...
Xem ra, thành viên trong Hội hỗ trợ tiếc nuối cũng có quy định nghiêm ngặt về cấp bậc...
Rõ ràng cấp bậc của Đố Ky cao hơn Lười Biếng nhiều. Tuy Lâm Huyền là người mới, nhưng cũng phát triển không tệ.
Ba người cùng nhau đi ra cửa chính, người đàn ông mặc áo gió kia lại lần nữa đeo khẩu trang, vẫy tay với Lâm Huyền: "Chúng ta sẽ gặp lại ở Đông Phòng Minh Châu vào tháng 8. Đây là lần đầu tiên ngài tham gia tụ hội, nhưng ngài yên tâm đi, chúng ta đều là người Trung Quốc, ngươi không cần quá mức lo lắng."
Người đàn ông mặc áo gió rất mau chóng biến mất ở trong bóng đêm...
Đông Phòng Minh Châu?
Lâm Huyền nhíu mày.
Nhớ lại đoạn chữ trên trang web thần bí kia: "Lần tụ hội tiếp theo sẽ diễn ta vào tối 23:00 ngày 4 tháng 8 năm 2021 ở sân thượng cao ốc Đế Quốc - Einstein trân trọng kính mời."
Rõ ràng trên trang web ghi là cao ốc Đế Quốc!
Nhưng kẻ buôn người lại nói là Đông Phòng Minh Châu?
"Quả nhiên..."
Lâm Huyền thầm nghĩ.
Tin tức trên trang web chắc chắn có ám hiệu tương ứng... Có lễ thời gian tụ hội được thông báo trên trang web cũng là giải
Nhưng mà nghĩ đến tên của Einstein, Lâm Huyền như cũ không rét mà run, toàn thân lạnh lẽo.
Chẳng lẽ... Cho tới nay Einstein thật sự vẫn còn tồn tại sao?
Nhưng ngay sau đó hắn lắc đầu.
Hảẳn là không có khả năng.
Nếu Einstein còn sống, năm nay phải hơn 140 tuổi... Quá khoa trương.
"Có lẽ... Tên Einstein cũng là một cái ám hiệu."
"Phù... Nguy hiểm giải trừ."
Lâm Huyền chân chính thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hiện tại hắn mới hiểu được, có lẽ hôm nay không ngừng xuất hiện hiện tượng 42 là để nhắc nhở hắn: mỗi một sự kiện mà hắn phải làm trong ngày hôm nay đều vô cùng nguy hiểm!
Cực kỳ nguy hiểm! Bao gồm phát hiện Hội hỗ trợ tiếc nuối vô cùng bí ẩn, phải hiện "Einstein' có khả năng chưa tử vong.
Gặp kẻ buôn người, tiếp xúc với Lười Biếng, một trong bảy tông tội...
Mấy chuyện này thật sự là quá nguy hiểm đối với "người phàm nho nhỏ" "không nắm giữ lực lượng 42" như hắn!
"Nếu... Ta có thể chân chính thông hiểu hằng số 42 và có thể năm giữ nó thì tốt biết baol"
Lâm Huyền tin tưởng, nếu hắn thật sự nắm giữ lực lượng của hằng số 42 thì hắn tuyệt đối sẽ không sợ hãi những mối nguy hiểm kial
Hôm nay mới là ngày 17 tháng 7... Chỉ còn hai mươi mấy ngày cho tới khi Lưu Lộ nói kết quả cho hắn.
Lâm Huyền không khỏi cười khổ.
"Cố lên Lưu Lộ, ta bên này sắp không chịu nổi rồi... Hình như ta sắp tìm được thân phận thật sự của kẻ địch rồi."