Chương 387: Trực tiếp tiết lộ thân phận đi!
Chương 387: Trực tiếp tiết lộ thân phận đi!Chương 387: Trực tiếp tiết lộ thân phận đi!
Chương 387: Trực tiếp tiết lộ thân phận đi!
Lâm Huyền khẽ mỉm cười.
Cũng không biết nên nói gì, chỉ có thể kéo ghế, ngồi đối diện với Lão Quách.
Mối quan hệ giữa hai người, kỳ thực rất ít.
Nếu nói là quen biết, kỳ thực ngoài hai lần gặp nhau ở nơi công cộng, không có bất kỳ liên lạc riêng tư nào, không thể tính là bằng hữu.
Nếu nói là không quen biết ...
Suy cho cùng, tại hai lân hội nghị tuyên dương, cũng có gật đầu với nhau vài lần. Cả hai đều là nhân vật nổi tiếng ở thành phố Đông Hải, ít nhất cũng là biết nhau. Lâm Huyền nghĩ đi nghĩ lại.
Cảm giác như hai người cũng không cần lãng phí thời gian để trò chuyện.
Trực tiếp tiết lộ thân phận đi!
Bụp.
Lâm Huyền đặt điện thoại lên bàn, sau đó dùng dấu vân tay mở khóa.
Sau khi màn hình sáng lên, trang web của "Hội tương trợ điều đáng tiếc" được hiển thị. Đôi mắt trống rỗng buồn bã của Anh - Xtanh, nhìn chằm chằm vào hai người ...
"Đây... đây!! Lâm tiên sinh! Ngươi, đây là."
* Lão Quách lập tức hoang mang!
Ông có chút không hiểu được tình hình hiện tại!
Khi Lâm Huyền đẩy cửa đi vào, ông đã nghĩ đến vô số khả năng! Nhưng duy nhất khả năng này là chưa nghĩ đến!
Chẳng lẽ...
Lâm Huyền chính là "Đố Ky" thành viên mới gia nhập của tổ chức! ?
Trong lúc Lão Quách đang đấu tranh với những suy nghĩ của mình, Lâm Huyền đã gật đầu với ông: "Lão Quách, chúng ta làm quen lại từ đầu nha."
"Ta là đồng bọn mới của ông-"
"Đố Ky".
Lâm Huyền vốn cho rằng Lão Quách sẽ rất kinh ngạc!
Sau đó sẽ hoài nghỉ hăn! Hắn lại bắt buộc phải, diễn một vở kịch thật tốt để chứng minh bản thân... Hắn đã chuẩn bị xong cho 'cuộc chiến trường kỳ'.
Nhưng điều nằm ngoài dự liệu của hắn lài
Lão Quách không quá kinh ngạc! Mà ngược lại...
Khi Lâm Huyền nói ra thân phận của "Đố Ky"... ông lại thở phào nhẹ nhõm!
"Phù.......
Lão Quách thở dài một hơi.
Hoàn toàn hạ thấp cảnh giác, thân thiện mỉm cười.
"Thì ra là vậy... thì ra là vậy... Nếu như ngươi là "Đố Ky", vậy thì mọi thứ đều đã rõ rồi??2?"
Lúc này.
Đến lượt Lâm Huyền cảm thấy bối rối rồi! Chuyện gì xảy ra vậy?
Lão Quách này không chơi bài theo lối cũI
Tại sao lại tin tưởng ta một cách dễ dàng như vậy? Hơn nữa...
Hăn còn nói: "Thì ra là vậy!"
"Nếu là ngươi, thì đều đã rõ rồi!"... Những lời này nên hiểu như thế nào đây?
Hiện tại Lâm Huyền hoàn toàn không biết phải mở mồm như thế nào.
Nhưng hắn biết rõ.
Nhất định phải có điều gì đó, hoặc hành vi nào đó của mình, đã khiến Lão Quách hiểu lầm!
Vì vậy, ông ấy mới tin rằng mình là "Đố Ky" một cách dễ dàng như vậy! Lâm Huyền liền nhập vào vai Lôi Hạo Long...
Hắn cảm thấy.
"Đố Ky" lúc này, có lý do để nghỉ ngờ những gì Lão Quách nói. Hai người lúc trước cũng chỉ là gật đầu làm quen.
Cho dù là Lôi Hạo Long, cũng không thể quen biết với Lão Quách như vậy được. Suy cho cùng, so với Lão Quách...
Lôi Hạo Long đơn giản cũng chỉ là một người bình thường ở Đông Hải.
Suy nghĩ cẩn thận.
Lâm Huyền quyết định mạo hiểm!
Hắn giả vờ tỏ ra có chút kinh ngạc, thêm chút hứng thú hỏi: "Lão Quách, sao ông lại nói như vậy? Buổi tụ họp đầu tiên ta còn không tham gia, làm sao mà. . đoán được thân phận của ta rồi vậy?" Lão Quách nghe xong.
Tự tin mỉm cười.
Bộ dạng như đã tính trước được mọi việc!
Trong đôi mắt ông, tràn đầy vẻ "ta sớm đã biết là ngươi rồi, tiểu tử!"
Sau khi biết người đến là bạn.
Lão Quách thật sự đã buông lỏng cảnh giác.
Hắn lộ ra nụ cười thoải mái: "Ha ha, Lâm tiên sinh, ngươi đừng quên, ta phụ trách mảng nào!"
Là "Thể thao" ! Xổ số phúc lợi, xổ số thể thao những việc này đều nằm dưới sự quản lý của ta.
"Thì ra là vậy... thì ra là vậy... Khi đó ta vẫn luôn nghỉ ngờ, tại sao ngươi lại chạy đến 5 cửa hàng xổ số khác nhau để mua cùng một tờ vé số, hơn nữa tất cả đều trúng giải nhì..."
"Bây giờ ta đã hiểu rồi! Ha ha ha, xem ra ... việc này cũng là nhiệm vụ mà "Ngạo Mạn" đã giao cho ngươi - ". /.
Lâm Huyền nghe thấy... Càng thêm không hiểu ra làm sao! Cái này liên quan gì chứ!
Nhưng mà hắn ít nhiều cũng nghe ra được một chút tin tức hữu ích.
Đó chính là Lão Quách đã từng điều tra mình!
Ít nhất... ông ta biết chuyện mình trúng thưởng xổ sối
Hơn nữa còn biết mình mua 5 vé xổ số bóng hai màu giải nhì, lần lượt đến từ 5 cửa hàng xổ số khác nhau.
Lâm Huyền gãi gãi đầu...
Lúc ấy sở dĩ làm như vậy, đúng là bởi vì lần đầu tiên sử dụng hòm thư, gan quá nhỏ. Lúc ấy cảm thấy, 100 vạn chính là một khoản tiền lớn!
Đối với một thanh niên ngoài 20 tuổi mà nói, đây đúng là một khoản tiền lớn.
Cũng biết rằng người sợ nổi danh heo sợ mập.
Lâm Huyền đương nhiên cũng sợ lộ giàu.
Cho nên mới nghĩ đến việc xé chãn thành lẻ, chia thành tốp nhỏ, đi đến 5 tiệm xổ số khác nhau mà mua một series giải nhì.
Bây giờ quay đầu lại nhìn...
Cũng không dễ nói cách làm này là đúng hay sai.
Ít nhất đối với năm ông chủ tiệm xổ số kia mà nói, bọn hắn không có bất kỳ ấn tượng nào đối với Lâm Huyền. Dù sao mỗi ngày người đến mua bóng hai màu nhiều như vậy.
Hơn nữa đại đa số mọi người đều là ôm mục đích tung lưới rộng rãi mua xổ số. Không phải mua năm series, thì chính là mua mấy chục series khác nhau, hoặc là dứt khoát mua một series, cũng tăng gấp mấy lần.
Ngược lại là cái loại mua một số kia, người mua nhiều vé, mới có thể khiến cho chủ tiệm xổ số chú ý.
Nhưng cuối cùng khi đến cục thể dục đổi tặng phẩm, vẫn là phải đổi tặng phẩm thực danh.
Lúc ấy vị nhân viên công tác đổi tặng phẩm kia cũng không đặc biệt lưu ý đến Lâm Huyền.
Dù sao ở chỗ này làm công tác, giải thưởng lớn giải thưởng nhỏ đều nhìn thấy quá nhiều, phần thưởng giải nhất bóng hai màu cũng không phải là chưa thấy qua, đủ màu mấy trăm vạn cũng không phải là chưa từng thấy.
Vẻn vẹn chỉ 5 vé xổ số 20 vạn kia của Lâm Huyền.
Ở trong mắt của nhân viên vốn không phải là giải thưởng lớn gì.
Nhưng có câu ngạn ngữ nói thể nào nhỉ?
Không sợ giặc gõ cửa, chỉ sợ giặc nhớ thương!
Hiển nhiên, Quách Lão chính là người 'nhớ thương' chuyện này!
Với quyền thế cùng địa vị của ông ta, đương nhiên rất dễ dàng có thể tra ra được số liệu hậu trường, có thể dễ dàng biết được.
Bóng hai màu kỳ một kia, 5 giải nhì của năm tiệm xổ số khác nhau trong thành phố Đông Hải toàn bộ đều xuất từ trong tay của Lâm Huyền!