Chương 504: Lâm Huyền tê cả da đầu
Chương 504: Lâm Huyền tê cả da đầuChương 504: Lâm Huyền tê cả da đầu
Chương 504: Lâm Huyền tê cả da đầu
"Tìm được rồi, là đây!"
Phẫn Nộ cuối cùng đã tìm được thứ bản thân muốn tìm, hắn bắt đầu kiểm tra số liệu HLA của đứa trẻ này.
"Quá tốt rồi! HLA của nó không chênh lệch quá nhiều so với Einstein! Chỉ cần phối hợp thêm thuốc áp chế thì hoàn toàn có thể cấy ghép thành công!"
Có cam đoan này thì Phẫn Nộ có thể tự tin tăng tỷ lệ thành công từ mười phần trăm lên hai mươi phần trăm.
Nhưng chỉ có thể lên được tới 20% mà thôi.
Dù sao đây là lần giải phẫu cấy ghép não đầu tiên trên thế giới mà. Hắn thả đơn xét nghiệm xuống rồi nhìn về phía trợ thủ trước mặt.
"Khối u trong đầu của đứa bé này cực kỳ nghiêm trọng, đã kề sát vỏ đại não rồi, chỉ cần sơ suất một cái thôi là làm tổn thương đại não, dẫn tới tử vong."
"Thế nên chỉ có ta mới có thể hoàn thành lần giải phẫu này mà thôi, về phần độ chính xác thì cần tới Người Máy Trí Tuệ Nhân Tạo cùng với dụng cụ chuyên dụng, ngươi đã an bài xong hết chưa?"
Trợ thủ gật đầu: "Đã xong rồi viện trưởng, tất cả đều đã được chuẩn bị xong hết rồi. Đứa trẻ đã đi vào phòng phẫu thuật, tất cả dụng cụ đã được kiểm tra qua hết rồi, chỉ còn chờ ngài vào giải phẫu nữa là được."
Phân Nộ gật đầu đầy nghiêm túc: "Lần giải phẫu này ngay cả ta cũng không dám chắc chắn, tỷ lệ thành công rất nhỏ, chúng ta phải chuẩn bị tinh thần thất bại... Chúng ta là bác sĩ, không phải thượng đế, nếu như phẫu thuật thất bại thì các ngươi phải làm tốt công tác câu thông với người nhà của bệnh nhân."
"Đã rõ thưa viện trưởng, ngài cứ yên tâm đi! Tình huống này ở bệnh viện khác đã đưa ra kết luận chờ chết rồi, chỉ có chúng ta là hơi có cơ hội sống mà thôi!"
Phân Nộ cười cười không nói.
Hắn đứng dậy đi vào phòng vô khuẩn để thay quần áo, sau khi thay xong thì hắn tiến vào phòng phẫu thuật tiên tiến nhất thế giới.
Sau khi hắn đi vào trong thì tất cả y tá bác sĩ trong này đều ăn ý cùng nhau ra ngoài, không ảnh hưởng viện trưởng phát huy.
Không ai dám chất vấn tay nghề của viện trưởng. Bành!
Cửa ngoài của phòng phẫu thuật đóng lại. Nó được khóa trái từ bên trong.
Việc này triệt để cách ly cả hai thế giới.
Cùng lúc này Lâm Huyền cũng được y tá dẫn xuống trước cửa phòng giải phẫu tân tiến nhất thế giới này.
"Tiên sinh... Hài nhi đáng thương kia đang được cứu giúp ở trong, làm phiền ngươi kiên trì chờ đợi thêm một chút nữa."
"Ngài phải khống chế tâm trạng của mình cho thật tốt, hiện tại bên trong đang tiến hành giải phẫu then chốt, không được lớn tiếng ồn ào!"
Lâm Huyền tỏ ra hiểu rõ, hắn muốn tìm một chỗ để ngồi xuống nhưng hắn chợt phát hiện.
Bên ngoài phòng giải phẫu đã đứng đầy y tá cùng với bác sĩ, không còn chỗ cho hắn ngồi nữa!
Hắn tìm tới vị bác sĩ vừa lên tiếng khi nấy rồi vỗ vai nói: "Bác sĩ... Không phải bên trong vừa bắt đầu giải phẫu sao? Vì sao các ngươi vẫn còn ngồi ngoài này không chịu đi vào?"
Bác sĩ kia thấy Lâm Huyền thì nhích sang một bên chừa chỗ cho Lâm Huyền ngồi, sau khi Lâm Huyền ngồi xuống thì hắn mới lên tiếng: "Tiên sinh không nên hoảng hốt, ngồi ở đây chờ cùng ta đi!"
"Nơi này là Phòng Giải Phẫu Người Máy Trí Tuệ Nhân Tạo tân tiến nhất thế giới, bên trong có vô số máy móc trí tuệ nhân tạo hỗ trợ bác sĩ tiến hành giải phẫu, độ chính xác lẫn kỹ thuật đều hơn xa chúng ta.
"Thế nên ngài không cần lo lắng, bên trong còn có viện trưởng tọa trấn mà."
"Đừng nhìn hắn chỉ một người, nhưng ở trong lĩnh vực giải phẫu não thì hắn có thể sánh ngang thiên quân vạn mã đó! Phối hợp vô số công nghệ kỹ thuật hiện đại! Nói không chừng hắn có thể sáng tạo ra kỳ tích, cứu sống đứa bé kial"
Nghe lời này của bác sĩ thì Lâm Huyền hỏi lại một cách thận trọng: "Dựa theo ý của ngài thì... Nếu như không có kỳ tích xảy ra thì đứa bé kia rất có thể sẽ chết sao?"
Người bác sĩ kia không gật đầu cũng không lắc đầu.
Hắn chỉ võ nhẹ vào tay Lâm Huyền rồi không nói gì thêm.
Lâm Huyền nhìn vào đồng hồ trên tay mình, giờ là chín giờ ba mươi phút đêm.
Giải phẫu cắt bỏ khối u chắc chắn sẽ rất tốn thời gian, cần mấy tiếng nữa mới có được kết quả.
Khẩn trương từ nãy tới giờ nên Lâm Huyền cảm thấy hơi mắc vệ sinh."Bất tiện quá, xin hỏi toilet năm ở chỗ nào?"
"Đi thẳng rồi quẹo trái là tới, trên phòng đều sẽ được đánh số, ngươi tìm phòng nào có số hai mươi hai là được."
Lâm Huyền đứng dậy, đi về phía mà bác sĩ vừa chỉ dẫn. "27... 6... 5... 24... 23... 22 đến rồi, chính là cái này!"
Quả nhiên đúng như bác sĩ nói, cửa số hai mươi hai chính là toilet.
Sau khi đi vệ sinh xong thì Lâm Huyền trở về vị trí khi nấy, số phòng cũng dần dần tăng lên.
"Phòng xử lý rác rưởi 38"
"Phòng vô khuẩn 39"
"Phòng khẩn cấp... 40"
"Khống chế nguồn điện khẩn cấp... 31"
"Phòng giải phẫu trí tuệ nhanh tạo..."
Khi đi tới trước phòng giải phẫu người máy trí tuệ nhân tạo thì Lâm Huyền không khỏi dừng bước lại.
Sống lưng hắn phát lạnh.
Hắn không nói gì mà chỉ nhìn chăm chú vào con số 42 nằm trên phòng giải phẫu người máy trí tuệ nhân tạo.