Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ (Dịch Full)

Chương 505 - Chương 505: Nhiệt Độ Tử Vong

Chương 505: Nhiệt độ tử vong Chương 505: Nhiệt độ tử vongChương 505: Nhiệt độ tử vong

Chương 505: Nhiệt độ tử vong 42...

Cho tới hiện tại nếu như Lâm Huyền còn xem đây là trùng hợp thì đừng tốn công đi tìm ác ma làm gì, trực tiếp về quê bán khoai lang là được.

Mỗi một lần số 42 xuất hiện thì đều không có gì là trùng hợp cả! Mặc dù không phải tất cả đều hiệu nghiệm nhưng mỗi khi con số 42 xuất hiện thì Thời Không Dao Động sẽ xuất hiện xung quanh mình, đồng thời 42 đều sẽ nhắc nhở và dẫn đạo mình.

Hồi ức lại một chút.

Sau khi bản thân lên máy bay qua Mỹ thì số 42 liên tục xuất hiện, bao phủ hoàn toàn bản thân.

Thời gian máy bay cất cánh là 12:42, khách sạn của Lý Tĩnh là 1142.

Hiện tại nhi tử của Lôi Hạo Long cũng được giải phẫu trong phòng 42, đủ loại dấu hiệu này cho thấy tất cả đang ẩn giấu một điều gì đó.

Không lẽ bản thân đã bỏ qua thứ gì sao?

Lâm Huyền đang định ngồi xuống suy nghĩ thêm thì vị bác sĩ nhìn quen mắt kia bắt đầu chào đón: "Tiên sinh, xin ngài hãy nén bi thương, ta có một tin tức xấu phải nói cho ngài."

Tâm lý của Lâm Huyền giật mình rồi lên tiếng: "Phẫu thuật... Phẫu thuật thất bại sao?"

Bác sĩ lắc đầu.

Hắn đưa tay chỉ lên đèn xanh vẫn còn hiện trên phòng phẫu thuật: "Giải phẫu vẫn đang diễn ra..."

"Rất xin lỗi tiên sinh, không phải là tin tức về đứa bé, tin tức bất hạnh đến từ mẹ của nó... Khi ngươi vừa rời đi thì chúng ta vừa nhận được tin tức từ ICU, cứu giúp đối với Lý Tĩnh nữ sĩ đã vô hiệu, hiện nàng đã tử vong não."

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ sớm nhưng khi chân chính nghe được tin tức này thì nội tâm của Lâm Huyền cũng nhịn không được mà cảm thấy bi thương.

Đây chính là đồng học hai năm của mình, tháng trước mình còn gặp nàng trong tụ hội.

Vài ngày trước còn nói chuyện điện thoại.

Hai giờ trước còn gặp mặt trong quán rượu.

Không ngờ một nữ hài trẻ tuổi đầy sức sống như vậy lại tử vong một cách nhẹ nhàng như thế.

"Vậy... Ta có thể xem nàng một chút được không?" Lâm Huyền hỏi nhẹ.

Vị bác sĩ kia gật đầu, hắn dẫn Lâm Huyền đi về phía bên phải của hành lang.

Lượn quanh một lúc trong hành lang như mê cung thì sau mấy phút Lâm Huyền cũng đi tới một nơi như nhà xác. l

Trên tường xung quanh có những ngăn đựng tử thi.

Giữa phòng thì có một xe đẩy được phủ vải trắng, hai vị nhân viên y tế thì đứng bên cạnh.

Bọn hắn gật đầu với Lâm Huyền nhưng không lên tiếng.

Xem ra chờ khi Lâm Huyền nhìn Lý Tĩnh một lần cuối xong thì bọn hắn sẽ cất Lý Tĩnh vào trong một ngăn tủ trên tường.

Lâm Huyền nín thở, đi tới bên cạnh xe đẩy.

Sau khi kéo tấm vải trắng xuống thì Lâm Huyền thấy biểu lộ của Lý Tĩnh rất bình tĩnh.

Chỉ có điều sắc mặt của nàng cực kỳ tái nhợt, không có một xíu huyết sắc nào.

Lâm Huyền nhìn chằm chằm một hồi.

Xem ra đúng là Lý Tĩnh rồi, không thể nào là giả được.

Hắn sờ lên trán của Lý Tĩnh, mặc dù không tính là lạnh nhưng nó vẫn thấp hơn nhiệt độ của người bình thường rất nhiều.

"Nhiệt độ của người chết!"

Thấy cảnh này thì Lâm Huyền cũng không còn lý do hoài nghi Lý Tĩnh là Ác Ma nữa.

Giống như trong lá thư cuối cùng đã nói, Lý Tĩnh thực sự đã chết hẳn.

"Quả nhiên thông tin trên thư là chính xác, chẳng lẽ phương hướng ta hoài nghỉ là sai sao?'

Lâm Huyền hất vải trắng lên rồi lui ra phía sau.

Hai nhân viên công tác bắt đầu công tác của bọn hắn.

Dưới cái nhìn chăm chú của hắn thì hai vị nhân viên công tác đưa Lý Tĩnh vào một cái túi màu đen.

Sau khi kéo khóa kéo lên bọn hắn liền bỏ Lý Tĩnh vào tủ số 12.

Lâm Huyền còn cố tình quét một vòng.

Nơi này chỉ có 20 tủ mà thôi, thế nên không có tủ nào số 42 cả.

"Bác sĩ... Xin hỏi sau này thi thể của Lý Tĩnh sẽ được xử lý ra sao? Muốn đưa tới Lò Hỏa Táng không?"

Bác sĩ đẩy kính mắt rồi giải thích cho Lâm Huyền: "Nếu như không liên lạc được người nhà và thi thể không được ai nhận thì sau khi cất giữ một thời gian cụ thể, có thể là sau khi phí bảo quản thi thể hao hết thì sẽ đưa thi thể đến Lò Hỏa Táng, sau đó chôn trong nghĩa trang công cộng."

"Nhưng chỉ cần có thể liên hệ được người nhà thì người nhà sẽ là bên đưa ra ý kiến xử lý thi thể ra sao."

"Đương nhiên... Tốt nhất vẫn là người nhà có thể mang thi thể đi, nếu như người nhà có yêu cầu gì thì chúng ta vẫn có thể phối hợp"

"Xin hỏi, nếu như ngài là bằng hữu của Lý Tĩnh nữ sĩ thì ngài có thể giúp chúng ta liên hệ người nhà tại Trung Quốc của nàng sao?"

Lâm Huyền gật đầu.

Hiện tại việc thông tin rất dễ dàng, điều này cũng không phải là khó lắm.

"Dù sao Lý Tĩnh đã như thế này rồi... Chúng ta quay về chờ đợi kết quả giải phẫu của đứa bé kia đi. Nếu không thì báo hai tin xấu cho người nhà của bọn hắn cùng một lúc có phải là quá tàn khốc rồi không?”

Bác sĩ nghĩ ngợi một hồi thì cũng đồng ý.

Sau khi khởi động làm lạnh cho thi thể của Lý Tĩnh thì bác sĩ cũng dẫn Lâm Huyền về phòng phẫu thuật của con của Lôi Hạo Long.

Hai người đồng thời ngồi chờ đợi trên một băng ghế ngoài phòng. Lâm Huyền nâng cằm suy nghĩ.

Hiện tại người mà bản thân hiềm nghi là Ác Ma đã chết.

Vậy chỉ còn có đứa bé trong phòng phẫu thuật kia là Ác Ma mà thôi!

Mặc dù bản thân trong tương lai đã nói rõ rằng trong Lò Hỏa Táng phát hiện DNA của nhi tử Lôi Hạo Long.

Nhưng lỡ như đó chỉ là cuống rốn thôi thì sao?

Lâm Huyền chọt chọt bác sĩ bên cạnh rồi nhỏ giọng hỏi: "Bác sĩ, cho ta hỏi một chút, sau khi sinh con xong thì xử lý cuống rốn như thế nào?"

Biểu lộ của bác sĩ cực kỳ khiếp sợ: "Cuống... Cuống rốn thuộc về rác thải y tết"

"Sau khi cắt đứt cuống rốn thì lập tức quăng vào thùng rác bệnh viện."

"Khụ khụ... Tiên sinh, mặc dù ta có nghe nói qua việc người Trung Quốc các ngươi sử dụng cuống rốn làm thuốc nhưng đây là thời khắc cực kỳ bi thống, không lễ ngài muốn đi lục thùng rác sao?"
Bình Luận (0)
Comment