Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ (Dịch Full)

Chương 507 - Chương 507: Hài Nhi Tử Vong, Sinh Mệnh Giao Thoa

Chương 507: Hài nhi tử vong, sinh mệnh giao thoa Chương 507: Hài nhi tử vong, sinh mệnh giao thoaChương 507: Hài nhi tử vong, sinh mệnh giao thoa

Chương 507: Hài nhi tử vong, sinh mệnh giao thoa

"Con chết... Mẹ cũng chết... Tiếp theo chỉ cần nhanh chóng đưa đi Lò Hỏa Thiêu là có thể hủy thi diệt tích thành công!"

"Ha ha ha ha ha ha..."

Phân Nộ vừa giải phẫu vừa lầm bà lầm bầm, tâm tình của hắn cực vui vẻ!

Hắn nghĩ rằng kế hoạch này của mình đã chặt chẽ không tỳ vết. Tử vong của mẹ đứa trẻ đã là kết cục chắc chắn rồi/

Dù sao nàng không phải xuất thân ở nước Mỹ, đi cùng nàng tới đây cũng chỉ là một người bạn...

"Chỉ là một người bạn mà thôi... Dễ lừa mà, hắn biết cái gì chứ?"

Hiện tại giải phẫu đã đến bước quan trọng nhất, Phân Nộ hạ lệnh đối với Trí Tuệ Nhân Tạo: "Tiêm thuốc ức chế vào, lúc nào cũng chú ý tới số liệu phản ứng bài xích, nếu như nó đột phá giới hạn thì lập tức tiêm thêm thuốc ức chế vào, phải đảm bảo những số liệu của thân thể đứa bé đầu tiên ổn định."

"Về phần đứa bé còn lại thì... Không cần quan tâm cũng được, sau khi bỏ đi não thì nó chết cũng không sao."

Những cánh tay máy gật như gật đầu.

Sau đó chúng cấp tốc bắt tay làm việc.

Ở bên ngoài phòng giải phẫu thì Lâm Huyền đã bắt đầu hơi nhíu mắt lại. Nhưng ở thời điểm này thì sao hắn có thể ngủ được chứ?

Hắn nhìn đồng hồ.

Lại thêm hai tiếng trôi qua.

Hiện tại đã là mười hai giờ bốn mươi.

Đèn xanh trên phòng giải phẫu vẫn còn sáng.

Lần phẫu thuật này đã tiến hành được bốn giờ hơn rồi, mặc dù Lâm Huyền không biết rõ lắm về y học nhưng hắn biết rằng đây không phải là một lần tiểu phẫu đơn giản.

Bằng không thì chắc chắn sẽ không để một người trông có vẻ đức cao vọng

Lâm Huyền xoa xoa hai mắt của mình. Hăn hồi tưởng lại lời nói vừa rồi của bác sĩ.

"Cuống rốn là rác rưởi y học, chắc chắn nó sẽ được đưa tới một bãi rác chuyên dụng để tiêu hủy xư lý, tuyệt đối nó sẽ không lẫn lộn với rác thải sinh hoạt bình thường."

Cũng có nghĩa là đáp án cuống rốn của bản thân đã bị hoàn toàn phủ định. "Xem ra hai sự thật trong phong thư kia là chính xác, ta quá lo lắng rồi!"

"Nếu như xác định được tro cốt trong Lò Hỏa Táng đúng là tro cốt của nhi tử Lôi Hạo Long thì chắc chắn đứa bé kia đã chết, trận giải phẫu này sẽ thất bại."

Lâm Huyền thở dài một cách bất đắc dĩ.

Thật sự là tạo hóa trêu ngươi mà.

Điều trên phong thư kia viết không sai tý nào.

Mình thật sự đã chứng kiến tử vong của mẹ con Lý Tĩnh tại nước Mỹ. Vừa rồi bản thân đã thấy thi thể của Lý Tĩnh.

Tiếp theo đoán chừng bản thân sẽ thấy được thi thể của đứa bé kia.

Đột nhiên lúc này phía trên cửa phòng giải phẫu phát ra một tiếng vang. Đèn xanh của chữ đang trong phấu thuật tắt đi!

Chứng tỏ đã giải phẫu xong!

Đằng! Đằng! Đăng! Đằng!

Cả Lâm Huyền cùng tất cả nhân viên y tế xung quanh lúc này đều toàn bộ đứng lên nghênh đón kết quả giải phẫu.

Soạt... soạt.

Cánh cửa phòng giải phẫu từ từ mở ra.

Một vị bác sĩ cao gầy, trên người mặc đồ vô khuẩn đẩy xe giải phẫu ra ngoài.

Trên xe giải phẫu là một đứa bé đang năm một cách an tường.

Lúc này theo bản năng Lâm Huyền nhìn về phía đồng hồ đeo tay của mình, thời gian hiện tại đúng lúc là 00: 42I

42 cứ nối đuôi nhau mà tới, khiến cho Lâm Huyền không còn quan tâm tới suy đoán vừa rồi của hắn nữa.

Số 42 của đêm nay thật sự là quá nhiều.

Có thể nói là trực tiếp nói cho hắn biết có vấn đề. Soạt...

Soạt...

Khi xe đẩy được đưa ra thì tất cả bác sĩ cùng với y tá chờ đợi đã lâu bên ngoài trực tiếp tiến lên hỏi: "Viện trưởng! Thế nào? Giải phẫu có thành công không? Nếu như có thể giải phẫu được khối u to lớn này thì luận văn năm nay của ngài nhất định sẽ khiến cho giới y học phải chấn động!"

"Viện trưởng... Đứa bé thế nào? Sau khi cắt bỏ khối u thì có ảnh hưởng tới công năng của võ não không? Tất cả đều bình thường sao?" "Đây là đồ uống bổ sung năng lượng, ngài uống một chút xíu đi, phải giải phẫu liên tục bốn tiếng đồng hồ trong đó, ở tuổi này của ngài thì khó mà chịu nổi."

"Thật sự là không biết nói sao... Mẫu thân của đứa trẻ này không thể sống sót được, khi nàng được đưa tới bệnh viện thì tắc máu đã cực kỳ nghiêm trọng, chúng ta tận lực mà thôi."

Đối mặt với đám người lao nhao này thì vị chuyên gia vừa bước khỏi phòng giải phẫu hoàn toàn không lộ ra bất kỳ biểu lộ

Hắn chỉ cúi đầu, không nói một lời.

Không khí nơi này trực tiếp đóng băng, ai cũng không dám lên tiếng nói chuyện.

Lâm Huyền nhìn vị viện trưởng đức cao vọng trọng này từ trên xuống.

Từ tài xế taxi đến bác sĩ của bệnh viện, bất kỳ ai khi nhắc tới vị viện trưởng này thì đều lộ rõ vẻ sùng bái.

Tất cả đều có chung một biểu lội

Thế nên Lâm Huyền hoàn toàn không hoài nghỉ trình độ của vị bác sĩ này.

Vị lão viện trưởng này vóc dáng khá cao, thậm chí còn cao hơn Lâm Huyền một chút, thân cao của y đoán chừng trên 195m.

Đây là do tuổi tác già nên xương khớp thoái hóa một phần rồi.

Đoán chừng khi trẻ hắn ít nhất cũng phải trên hai mét.

Ngoài trừ cao thì ấn tượng đầu tiên đập vào mắt người khác là gầy.

Tuy nhiên đại đa số người già đều rất gầy, Lâm Huyền cũng không chú ý quá nhiều tiểu tiết.

Trên người của vị viện trưởng này mặc đồ vô khuẩn cùng với đeo khẩu trang nên không thấy rõ được diện mạo lắm.

Lâm Huyền cực kỳ quan tâm sống chết của đứa bé này.

Nhưng nhìn nhiều người trâm mặc không nói lời nào như thế này thì hắn cũng không tiện lên tiếng.

Lâm Huyền chỉ có thể im lặng chờ lão viện trưởng mở miệng. Viện trưởng lắc đầu một cách tiếc nuối, sau đó thở dài một hơi.

"Thật sự là quá xấu hổ, cuối cùng ta vẫn không thể cứu sống được vị tiểu thiên sứ này."

"Khối u trên não bộ của hắn quá lớn, nó đã áp bách vỏ đại não cùng với nhiều khu công năng khác, bọn chúng dần có dấu hiệu dung hợp vào nhau."

"Ta phải làm ra một quyết định rất chật vật, để tiếp nhận một ca phẫu thuật độ khó siêu cao này ta đã phải đấu tranh tâm lý rất lâu, tuy đã cố gắng hết sức nhưng ta vẫn không thể cứu đứa bé này khỏi tay của Tử Thần được." "Khi ta bắt đầu mổ hộp sọ của hắn ra ta đã biết quyết định tham gia vào lần phẫu thuật này là một sai lầm, ta nếm thử cắt bỏ khối u nhưng tất cả đều đã là quá muộn."
Bình Luận (0)
Comment