Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 142

.

Vừa nghĩ tới liền muốn thử, Minh dùng thần thức biến khối Pokeball nhỏ lại, nhỏ lại dần, nhưng mà cũng chỉ có thể nhỏ đến mức độ của thân thể con chim, muốn nhỏ hơn nữa, thì thân xác con chim sẽ bị áp xúc nhỏ lại theo, khiến nó nứt gãy xương và thịt bị ép lại, đến đây cậu liền vội dừng lại.

Rõ ràng muốn tạo thành một quả cầu Pokeball thực thụ cậu phải giải quyết được không gian bên trong của khối cầu hệt như túi không gian, chỉ là lúc này cậu không có kết tinh từ không gian thú để tiếp tục thử nghiệm, cho nên chỉ có thể ghi nhớ lại, chờ sau này có cơ hội lại tìm hiểu.

Cậu nhìn quả cầu và xác con chim một vòng, thử đưa tay vào bên trong, thì thân thể cậu dễ dàng tiến vào trong không bị lực cản gì, cũng thuận tiện đơn giản mang con chim ra.

Minh lúc này liền thu nhỏ quả cầu nguyên tố mang hình ảnh Pokeball lại rồi cho vào trong túi không gian.

Rồi mới cắt bụng con chim, lấy nội hạch,;cũng xin một ít lông vũ, xương, thịt, cùng máu của nó, rồi mới dụng Thổ nguyên tố tạo ra một cái hố, bỏ con chim vào rồi lấp đất lại.

Mặt trời đã lặn xuống đường chân trời, không gian có chút ảm đạm, tĩnh mịch.

Cậu cũng quyết định nghỉ đêm lại đây, kế bên dòng sông.

Thu thập gỗ khô, đốt lửa, rồi thả 8 lá cờ ra tạo kết giới, mở thêm phong ấn như cũ, mới an tâm kiểm tra thu hoạch tiếp tục.

Lúc nãy con chim tấn công cậu bằng những mũi tên không khí, cậu đã thấy trong nội bạch nó qua thần thức sáng lên 2 chữ cổ văn, chữ sau là chữ Tiễn, cậu đã thu thập được, còn chữ đầu thì mới lạ vô cùng, nhưng cậu đoán nó là chữ cổ văn liên quan đến nguyên tố Khí.

Nên liền vận nguyên tố lực hệ Khí trong người vẽ lên cổ văn mới, một chữ đồ hình nhanh chóng được thắp sáng, cũng nghe được thông báo.



[ Chúc mừng ký chủ phát động thành công kỹ năng chủ động ‘Khí’, Cổ Văn Khí đã được cập nhật vào trong ‘Sổ Nghiên Cứu Của Nhà Ngôn Ngữ’ ]


[ Ký chủ được một 1 điểm vào quỹ tích, Sinh Mệnh, Thần Thức cùng Năng Lượng Cấu Trúc ]

Đúng như cậu nghĩ, khi chữ Khí thành hình, cậu có thể cảm nhận được Khí nguyên tố trong không gian vô cùng dễ dàng, cũng điều khiển được một phần của nó.

Lúc mà cậu đánh với con vượn, nó dụng năng lượng Kim tạo ra một sự gom tụ của kim loại trong đất thành một mũi thương kim loại, đó không phải là chữ cổ văn mới, mà chỉ là cách sử dụng chữ cổ văn Kim, giống như cách con vượn dùng thuộc tính Thổ tạo ra những cây cột đá đâm lên từ mặt đất vậy.

Bây giờ đây khi cậu sử dụng được chữ cổ văn Khí, cậu mới xác định suy nghĩ trong lòng mình.

Rõ ràng về bản chất của năng lượng trong cơ thể thì chữ cổ văn Khí và chữ cổ văn Kim có phần giống nhau, nhưng cách thức sử dụng lại khác nhau hoàn toàn.

Chữ cổ văn Kim có thể điều động kim loại, chỉ cần có kim loại là chữ cổ văn Kim đều có thể điều khiển; còn chữ cổ văn Khí lại điều động không khí ở xung quanh, nơi nào có không khí, thì chữ cổ văn Khí đều có tác dụng cả.

Tùy theo thần thức rộng hay hẹp mà khoảng cách điều động lớn hay nhỏ, nguyên tố lực lại ảnh hưởng đến sức mạnh của yếu tố mà từng loại cổ văn điều động; nguyên tố lực càng nhiều, thì yếu tố mà nó điều khiển được càng mạnh.

Mà kể ra cũng khá lạ là, từ lúc vào cổng không gian đến giờ, cậu hoàn toàn không thấy một con thuộc tính thú Trúc Cơ nào có hệ Thủy và Mộc cả, cũng làm cậu thêm phần tò mò..

Kiểm tra xong hết một vòng, hiện điểm tích lũy của cậu đã tăng lên thành 95%, còn điểm cống hiến thì được 534 điểm.

Hiện bản thân cậu đã hồi phục lại năng lượng, mà cũng dụng nguyên tố lực bổ sung cho nguyên tố đã tiêu hao của mũi tên và quả cầu nguyên tố.

Lúc này cậu mới thoải mái, lấy thịt ra ăn tiếp tục, vốn Minh dễ nuôi, có thịt ăn là được, cậu cũng không thấy ngán, lại bên trong túi không gian có rất nhiều loại gia vị, có thể thay đổi ướp theo ý thích của mình.

Vừa ăn, vừa lấy nước uống, cũng mang trái cây đã mua từ trước ra nhấm nháp.


Vừa ăn vừa chế biến mớ thịt sống của con vượn và con chim, mặc dù dụng Lửa nguyên tố lực nhưng mà chỉ thịt con chim là nhanh chín, còn thịt của con vượn phải mất thời gian nhiều hơn mới làm chín được; khi nướng thành công cũng tỏa ra mùi thơm dị thường, lại tản ra năng lượng nhiều hơn thịt mấy con thú kia nhiều.

Minh ăn thử một miếng thịt con vượn thì thấy đúng là ngon hơn hẳn, tác dụng khôi phục năng lượng gấp nhiều lần thịt những con thú Trúc Cơ tầng 1, liền gật gù hài lòng, cũng bỏ hết tất cả vào từng hộp đựng riêng, xong cho tất cả vào túi không gian.

Quan sát đồng hồ vẫn còn sớm cho nên là lôi kéo năng lượng trong người tạo thêm ra mũi tên, phi kiếm, áo giáp, cùng khối cầu.

Mãi cho đến đêm khuya mới nằm xuống chợp mắt nghỉ ngơi.

Cả vùng không gian chỗ bờ sông nơi núi cao này, trời càng về đêm sương phủ xuống càng dày đặc, mờ mịt trắng xóa toàn bộ không gian, không thể quan sát thấy điều gì, chỉ có tiếng nước chảy là vẫn đều đều vang lên.

Đêm càng trở về khuya, trời càng lạnh hơn, những lớp sương đọng trên lá cũng đóng thành một lớp băng mỏng.

Minh vẫn đang yên giấc bên trong vùng kết giới, đúng lúc này, trong đầu nghe tiếng báo động liên hồi của Cấu Trúc.



[ Chú ý, có tu sĩ Trúc Cơ tiến vào vùng quét hình thần thức ]

Cậu vội vàng bật dậy, thu dọn hết xung quanh, đống lửa tàn tro, cũng bị cậu dụng năng lượng ném hết vào con sông, xóa nhanh dấu vết.

Minh biết bọn người dẫn đội đã ra tay, lúc này việc chọn địa hình của cậu mới phát huy tác dụng.

Cậu không chần chừ, liền dụng thần thức kéo ra phi kiếm nguyên tố từ trong túi không gian, cũng nhảy lên, dùng linh lực phóng lao đi vào sâu trong khu rừng, phía bên kia sông, đi thẳng vào khu vực trung tâm.


Trong thần thức cậu rõ ràng quét được người tiến vào trong phạm vi, tu vi Trúc Cơ tầng 5, thuộc nhóm dẫn đội của đội 4.

Biết phạm vi thần thức của tu sĩ Trúc Cơ tầng 5, không bằng mình, Minh không bay trên cao, mà xuyên qua đám cây rừng ở dưới, tốc độ thanh phi kiếm nhanh vô cùng, len lỏi qua từng hàng cây.

Vừa bay cũng vừa quan sát thấy có thêm 2 người Trúc Cơ nữa gia nhập, đang bám theo ở phía trên bầu trời; nhưng có vẻ tốc độ của họ cũng không nhanh như lúc đầu, giống như sợ hãi điều gì, rất là cẩn thận đuổi bám cậu.

Minh nhân cơ hội thả hết tốc lực, rất nhanh phóng đi, mất hút vào trong rừng sâu..

Đi mãi, đi mãi, không biết mất bao lâu..

Đến khi ngày cũng đã sáng quắc, mặt trời cũng lên cao, những vệt nắng xuyên qua tán lá, chiếu rọi xuống bên dưới.

Cậu để ý thấy trong vùng thần thức, động vật nhỏ cũng bắt đầu thưa thớt dần, lúc này không thấy đám người Trúc Cơ đâu, mà cậu cũng không dám tiến lên sâu hơn nữa, vì trong lòng có dự cảm phía trước vô cùng nguy hiểm.

Minh dừng lại, cất thanh phi kiếm, cùng với bộ quần áo làm từ cổ văn Giáp, vào trong túi không gian.

Thay một bộ quần jeans áo thun bình thường.

Xong mới lấy ra mấy ống máu mà từ lúc vào trong khu rừng, cậu đã tranh thủ xin một ít máu của vài con thỏ nhỏ; cũng không nhiều, mỗi con chỉ chừng một tí huyết, không gây hại cho tính mạng chúng.

Cậu bôi máu lên một vài chỗ trên da thịt, vận dụng cổ văn Che Giấu đến hết mức, không còn chút khí tức tu sĩ nào của cậu phát ra ngoài, lại ngụy trang bằng mùi máu của đám thỏ, cũng huyễn hóa đôi giày mang dưới chân để cho không mang dấu vết chân người..

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ
Bình Luận (0)
Comment