Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 191

.

Cả vùng hồ nước đen soi chiếu màn đêm đầy sao phía trên bầu trời, mặt trăng sau rằm vừa lên ở một phía núi..

Từ đằng xa đã thấy trên vách núi đá nhô ra ở bên mặt kia hồ, là một tòa lâu đài lớn khủng khiếp, phong cách cổ xưa, với rất nhiều tháp cao, nguy nga tráng lệ; đẹp lung linh tuyệt vời dưới những ánh sáng lấp lánh chiếu tỏa ra từ khung cửa ở khắp nơi quanh tòa lâu đài, giữa màn trời đêm.

Khiến khung cảnh càng thêm huyền ảo, ma mị vô cùng.

Đi ra tới gần mép nước, nơi có những con thuyền nhỏ, mỗi thuyền bên trên đều có những ngọn đèn tỏa ra năng lượng ma pháp.

Người đàn ông khổng lồ, chỉ vào chúng, cất giọng.

“Lên thuyền nào, mỗi thuyền tối đa bốn người, di chuyển cẩn thận coi chừng té xuống nước.”

Đám nhóc theo hướng dẫn, từ từ cẩn trọng bước lên thuyền.

Đám bọn Minh ở cuối hàng, cho nên cũng là leo lên con thuyền cuối cùng, vừa đủ bốn người.

Lúc Matheus đi ngang qua người đàn ông khổng lồ, rõ ràng nhận được ánh mắt ‘chăm chú kỳ lạ’ của ông ta lên cậu, mà Minh đi phía sau, tinh ý phát hiện, cũng làm trong lòng cậu ẩn ẩn có suy đoán.

Các con thuyền nhỏ bắt đầu tự động di chuyển, băng băng trên mặt nước, trôi về phía tòa lâu đài.

Minh đếm có cả thảy 76 người, trên 19 con thuyền, người đàn ông kia tự nhiên đi riêng một con thuyền là tổng 20.

Minh tất nhiên biết rõ hồ này gọi là Hồ Đen, thông lệ hằng năm vào đầu năm học, học sinh năm nhất sẽ đến trường bằng những chiếc thuyền nhỏ này; từ năm hai trở đi sẽ di chuyển bằng những cỗ xe vong mã, men theo đường mòn bên ngoài khuôn viên trường, đi vào trường bằng cổng chính, băng ngang qua làng Hogsmeade.

Những chiếc thuyền trôi nổi, lấy chiếc thuyền của người đàn ông làm trung tâm, vừa đi một khoảng trên mặt hồ, thì người đàn ông chỉ qua về phía tay trái, lên tiếng, giọng bùi ngùi vô cùng.



“Bên trái ở phía xa kia là ngôi mộ của cụ Albus Dumbledore, một pháp sư quyền năng nhất và cũng là một hiệu trưởng vĩ đại nhất của trường Hogwarts, chúng ta cùng cúi đầu chào cụ nào..”

Nói xong, người đàn ông nhìn về phía xa, cúi thấp đầu mình.

Những đứa trẻ trên thuyền nhỏ cũng vậy, không ai trong chúng là chưa từng được nghe nói đến vị hiệu trưởng này, người duy nhất có mộ tại Hogwarts, cũng là người góp phần quan trọng tuyệt đối trong chiến thắng của Harry Potter với chúa tể hắc ám.

Minh vừa cúi đầu vừa nhìn về phía xa tay trái, do quá xa không thấy rõ, chỉ thấy một phần cao nhô lên khỏi mặt đất, hình chữ nhật rất to, có màu trắng.

Cũng may là với thần thức cường đại, cậu cũng đã quét hình tới nơi đó, một ngôi mộ bằng đá, trắng muốt, nằm lặng yên giữa rừng cây ngay gần bờ nước.

Chỉ là quét hình xong, lại để cậu nhận ra một sự ‘thiếu sót’ đến không thể tin được của ngôi mộ này, hoàn toàn không giống trong sách miêu tả, hay là có sự nhầm lẫn gì ở đây? Hay là nội dung thế giới ma pháp này theo trong phim mà không phải trong sách? Hoặc giả 25 năm qua, đã có chuyện gì đó xảy ra ở nơi này???

Minh không biết được, cậu cũng không có manh mối nào để tìm hiểu, ôm lấy sự nghi hoặc, cậu thầm ghi nhớ lại việc này..

Những con thuyền nhỏ tiếp tục lênh đênh trên mặt nước, đi về phía trước, tòa lâu đài càng lúc càng gần, cũng càng trở nên to lớn hơn trong tầm mắt.

Ở xa xa bên mé tay phải của tòa lâu đài còn thấy một cánh rừng chìm trong màn đêm dày đặc u tối, không thấy rõ điều gì, chỉ cảm giác là nó tỏa ra một sự hiểm nguy khó tả..

Dần dần những chiếc thuyền nhỏ trôi đến một nhà thuyền, ở phần vách đá, ngay phía dưới tòa lâu đài.

Từng chiếc thuyền nhỏ đi vào trong một khu nhà mái tam giác bằng gỗ, phối cùng những tấm kính điểm tô hoa văn trang trí cổ điển.

Sau khi đợi những học sinh nhỏ rời thuyền, men theo bậc thang lên phía trên, chiếc thuyền tự động trôi vào bên trong, neo lại. Từng tốp từng tốp người một cũng đã rời thuyền, Minh là người sau cùng..


Người đàn ông khổng lồ, lại làm người đi đầu, dẫn cả bọn men theo lối nhà thuyền, tới những bậc thang đá, đi lên phía trên vách núi.

Khung cảnh đêm yên bình, cùng những ngọn đèn lấp lánh từ phía trên tòa lâu đài, hắt ánh sáng xuống phía dưới, làm tất cả mọi người đều có cảm giác lâng lâng trong lòng.

Minh từ khi con thuyền bắt đầu tiến vào nhà thuyền, cậu đã cảm nhận được bản thân đi xuyên qua một màn năng lượng dày đặc tựa như ‘màn nước’, vào tới bên trong, đặt chân lên đất liền phát giác có một sự đè ép trong không gian nơi này.

Tất nhiên qua thần thức xem xét được toàn bộ khuôn viên tòa lâu đài, đã được một lồng chụp năng lượng bao phủ kín kẽ, không chừa góc nào.

Suy nghĩ một chút, cũng liền hiểu ra, qua thông tin cậu có được, thì tại khuôn viên xung quanh trường Hogwarts này, được những vị pháp sư cao tay nhất, ếm những loại ma pháp, để bảo hộ nơi đây; không chỉ là che mắt người thường, mà còn có rất nhiều tác dụng đối với ma pháp sư, một trong những điều đó là không thể dùng phép ‘dịch chuyển’ trong khuôn viên trường.

Cậu còn nhớ trong truyện, Hagrid, chính là người khổng lồ đang dẫn đường mọi người kia, luôn miệng khoe rằng Hogwarts là nơi an toàn nhất trên thế giới, cùng với ngân hàng ma pháp Gringotts.

Tất nhiên là từ bên ngoài khó lòng mà thâm nhập vào trường Hogwarts, nhất là khi có sự tồn tại của cụ Dumbledore bên trong, thậm chí Voldemort còn không dám trực diện tiến thẳng vào, hắn chỉ ngang nhiên và bá đạo từ sau cái chết của cụ; hắn sợ hãi đối diện với cụ Dumbledore, thậm chí chỉ dám sai Malfoy, một tên nhà Slytherin đầu độc cụ..

Lẽ dĩ nhiên, những điều này đã là quá khứ của hơn 25 năm trước, chỉ là hiện tại Minh quan sát được màn bảo vệ dày đặc này, cũng là cảm thán trong lòng, sự an toàn của Hogwarts chưa bao giờ mất đi..

Đi lên dốc cầu thang ngoằn ngoèo, cao vút và dài đằng đẵng, rốt cuộc cũng tới được khoảng sân hình chữ nhật, được bao bọc bởi những cột đá và mái hiên bên ngoài rìa.

Cả bọn theo sau người đàn ông to lớn tới trước vòm cổng đá mũi nhọn, bao lại ở giữa là một cánh cửa gỗ khổng lồ.

“Được rồi, đã đến lâu đài, sau cánh cổng này là lối vào Đại Sảnh Đường, học sinh năm nhất giữ trật tự, không được tự tiện phát ra tiếng động ồn ào, nghe chưa.”

Nói rồi ông đẩy ra cánh cửa gỗ tưởng nặng nề kia, vậy mà lại trông khá ‘nhẹ nhàng’ và ‘dễ dàng’ đối với người đàn ông khổng lồ này.

Ngay tiếp sau đó, cả đám cũng theo sau ông đi vào trong.



Một không gian rộng khủng khiếp xuất hiện trước mặt bọn trẻ, dọc tường đá treo rất nhiều những ngọn đèn ma thuật hừng hực cháy, soi sáng toàn bộ khuôn viên, với trần nhà cao hun hút, trang trí họa tiết cổ điển khắp nơi, xung quanh là cửa sổ kính dài bằng cả chiều cao của tường đá.

Người đàn ông đi trước, bước chân mạnh đến nổi dậm xuống đất tạo ra những tiếng vang động trong không gian.

Đi xuyên qua thêm một lớp cửa, băng qua căn phòng có cầu thang lớn phía bên tay phải, còn bên trái ngay sát tường là 4 cái đồng hồ cát cực kỳ to, với ‘linh thú’ đặc trưng của từng Nhà trên mỗi đồng hồ cát.

Người đàn ông cũng giải thích, ở bên trên cùng của mỗi đồng hồ cát, thay thế cát là những viên đá quý, mỗi một viên là một điểm; theo thứ tự từ trái qua phải, Gryffindor là Ruby đỏ, Ravenclaw là Sapphire xanh dương, Hufflepuff là Kim Cương Vàng và cuối cùng Emerald xanh lá cho nhà Slytherin.

Và vì chưa vào năm học, nên chưa có đồng hồ của nhà nào có những viên đá quý rớt xuống cả..

Lại qua một lớp cửa, tới căn phòng nhỏ hơn một chút, lúc này có thể nghe được tiếng huyên náo dội lại từ 2 cánh cửa gỗ lớn trước mặt, người đàn ông quay lại, nhìn bọn nhỏ, lên tiếng nói, bằng một giọng rất trịnh trọng..

“Bên trong cửa này là Đại Sảnh Đường, Tiệc Khai Giảng Năm Học Mới cũng sắp bắt đầu, nhưng trước khi vào ngồi bên trong, học sinh năm nhất cần được phân loại để sắp xếp vào các Nhà..”

“Hogwarts có bốn nhà bao gồm Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin; mỗi nhà đều có lịch sử và truyền thống riêng của mình; tuy nhiên, dẫu cho các trò ở nhà nào, thì đồng đẳng đều là học sinh của trường Hogwarts, không có tí tẹo khác biệt nào..”

“Khi các trò được phân vào nhà nào, các trò sẽ ở nhà ấy suốt 7 năm học tại trường, cho nên Nhà cũng xem như gia đình của các trò vậy, cùng ăn, cùng ngủ, cùng học tập, sinh hoạt, vui đùa..”

“Trong thời gian học, dựa vào thành tích của các trò, mà sẽ được giáo viên cộng điểm vào điểm chung cho Nhà mình; đương nhiên, nếu các trò vi phạm nội quy, hay làm các việc tai hại, cũng bị trừ vào điểm chung tương ứng. Cuối năm học, Nhà nào điểm chung cao nhất, sẽ được vinh danh và nhận Cúp Nhà, đây là một vinh dự vô cùng..”

“Được rồi, buổi lễ sẽ bắt đầu tiếp ngay sau đây, các trò nhớ giữ yên lặng, nào, xếp thành 4 hàng, rồi đi theo ta nào..”

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ
Bình Luận (0)
Comment