Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 203

.

Căn phòng trống trước mặt, khá rộng, nhưng tuyệt nhiên không có một thứ gì, chỉ có tràn ngập trong không gian một loại ba động năng lượng kỳ bí, khiến cho Minh hoàn toàn không thể phóng thần thức ra khỏi căn phòng, cũng chẳng hề biết hiện cậu đang ở đâu, còn trong tòa lâu đài, hay là đã ở một nơi nào khác rồi?

Lúc này ngạc nhiên là phía các nơi trong phòng, thấy Thena, Novus và Matheus, cả ba người đang đứng mỗi người một chỗ khác nhau.

Ngay khi thấy Minh xuất hiện, đồng loạt quay lại, trố mắt nhìn Minh, như thể đây là lần đầu tiên gặp cậu; rồi sau đó lại quay qua nhìn nhau, vô cùng khó hiểu.

Minh hoàn toàn không hiểu vì gì mà cả 3 người lại có biểu cảm kỳ lạ như vậy với mình, và với chính giữa bọn họ với nhau.

Không gian trong phòng bỗng chốc im lặng kỳ quặc.

Một lát sau, Novus cất tiếng, phá tan bầu không khí lặng yên đến quái đản này.

“Các cậu biết đấy, ‘căn phòng yêu cầu’ này, chúng ta mỗi người đều tiến vào thời điểm khác nhau, lại có suy nghĩ riêng của mình khi tiến vào, thì hoàn toàn không thể vào chung cùng một căn phòng được..”

Cả Minh, Thena, lẫn Matheus đều gật đầu, hiển nhiên mỗi người ở đây đều biết bí mật của ‘căn phòng yêu cầu’ này.

“Vậy mà chúng ta lại có thể cùng xuất hiện trong cùng một căn phòng, cho thấy ắt hẳn là..” – Đến đây thì Novus khựng lại.

“Là gì?” – Matheus sau một lúc không thấy Novus nói tiếp, liền lên tiếng hỏi.

“Tớ cũng không biết.” – Novus thành thật đáp.

“Ắt hẳn nó phải liên quan đến ‘yêu cầu’ mà mỗi người chúng ta đã nghĩ khi tiến vào căn phòng.” – Thena không nhịn được khi nghe hai người nói chuyện, liền lên tiếng nói ra suy đoán của mình.

“Tôi cũng nghĩ giống Thena.”

Minh thừa nhận suy đoán của cô gái tóc bạch kim, rồi cũng không chậm mà nói tiếp.

“Như vậy, các cậu đây là đã ‘yêu cầu’ điều gì?”

Khi nghe Minh hỏi câu này, bầu không khí lại trở nên im lặng, ba người có chút ‘căng thẳng’ thể hiện trên gương mặt.

Mãi một lúc sau, Matheus mới lên tiếng trước.



“Tôi muốn biết cách để trở nên thật thông minh.”

Nói xong, cậu ta gãi gãi đầu, khuôn mặt cũng ửng đỏ, rõ ràng là chính bản thân cậu ta cũng thấy tự mắc cỡ với yêu cầu của chính mình.

Nhưng Minh nhớ lại rõ ràng lúc ở trên xe lửa, khi hỏi Matheus tại sao lại muốn vào Ravenclaw, cậu ta đã trả lời là muốn đọc sách để trở nên thông minh.

Bây giờ tìm phòng yêu cầu vì muốn biết cách làm cho mình trở nên thông minh, cho thấy cậu ta rõ ràng cũng không tin tưởng việc đọc sách thật sự có thể giúp cậu ta trở nên thông minh.

Nhưng mà dù cho là vậy đi nữa, thì yêu cầu của cậu ta cũng không khác ý tứ lúc trên tàu, rõ ràng việc trở nên thật thông minh này phải rất quan trọng đối với cậu ta, cũng làm Minh có suy đoán của mình.

Đã có Matheus khơi mào, Thena sau một lúc đắn đo, cuối cùng nhìn về phía Minh, nói.

“Tôi muốn giải lời nguyền trên người mình.”

Người đầu tiên phản ứng với câu trả lời của Thena là Novus, cậu ta quay phắt qua nhìn cô gái, dường như nghĩ đến điều gì.

Minh thì qua thần thức không phát giác ở người cô gái có điểm gì bất thường ngoài việc có thanh sinh mệnh, pháp nguyên, cùng thần thức cao hơn ma pháp sư bình thường cả.

Nhưng nếu đây mà là lời nguyền, hẳn là Matheus cùng Novus cũng phải dính lời nguyền, vì 2 người bọn họ cũng có thanh trạng thái cao như cô gái Thena này vậy.

Cho nên khi nghe Thena trả lời, cậu cũng không nắm bắt rõ ràng được điều gì, nhưng tất nhiên là cậu có suy đoán riêng của cậu.

“Tớ muốn có thể tự kiểm soát bản thân mình.” – Novus bất chợt lên tiếng, khi không gian lại chìm vào im lặng.

Mọi người nghe được lý do kỳ hoa của Novus thì chẳng biết phải nói sao, chỉ có Minh là ẩn ẩn có điều hiểu ra trong lòng về trường hợp của Novus.

Lúc này cả ba liền đồng loạt quay qua nhìn Minh, chờ câu trả lời của cậu, không hiểu sao Minh lại có cảm giác dường như cả ba đều mong đợi câu trả lời của Minh lắm lắm.

“Tôi muốn học ma chú.”

Minh cũng nói ra đáp án của mình, cũng không khác mấy với ‘yêu cầu’ lúc nãy của cậu.

Khi đứng trước bức tường, Minh chỉ là muốn thử nghiệm sự thần kỳ của căn phòng yêu cầu này mà thôi, nên nghĩ là muốn tìm mấy quyển sổ tay hướng dẫn chi tiết ma chú để học tập ma chú.



Lúc này Thena lại bất chợt lên tiếng.

“Tôi khá rành về ma chú mê hoặc, tôi có thể hướng dẫn cho cậu.”

“Tôi hiểu về ma chú đối kháng.” – Matheus cũng nói.

“Tớ thì biết về ma chú biến hình.” – Novus cũng không chậm mà tiếp lời.

Vấn đề đột ngột chuyển hướng làm Minh có phần bất ngờ, cùng có suy nghĩ trong lòng.

Đột nhiên Matheus nói qua với cả đám, trong giọng mang theo một sự vui vẻ khó giấu.

“Hay là tụi mình lập nhóm đi, có thể hướng dẫn lẫn nhau, ai biết gì thì chỉ người chưa biết, mọi người cùng nhau tiến bộ, được không?”

“Đồng ý cả hai tay luôn!” – Novus hét lớn.

Thena cũng gật đầu, mà Minh thì lại càng không chối từ, đây là một cơ hội tốt mà cậu phải nắm lấy.

“Vậy chúng ta phải ăn mừng thôi.”

“Ăn mừng thế nào hả Novus?”

“Hôm nay là thứ bảy, cậu có nghĩ ra chỗ ăn mừng chưa hở Matheus?”

“Thứ bảy.. ý cậu là làng Hogsmeade?” – Matheus ngập ngừng hỏi lại.

“Chứ còn gì nữa.”

“Nhưng mà chúng ta chưa đủ tuổi để đi.” – Matheus thành thật nói.

“Ôi, cậu nhìn chiều cao của cậu đi Matheus, cả tớ, rồi Thena lẫn Minh nữa, ai mà nghĩ chúng ta là học sinh năm một cơ chứ, chỉ cần thay đổi đồ một chút là được.”

“Hôm qua tớ thấy Matheus với cả Minh đều có đồ vest cổ điển, Thena chắc chắn cũng có đồ tương tự, chúng ta chỉ cần thay vào, sẽ liền không ai chú ý đến chúng ta..” - Novus thao thao bất tuyệt nói về kế hoạch của mình.



“Novus nói rất hợp lý.” - Thena rất nhanh liền nói ra kết luận của mình.

“Quyết định vậy ha!” – Novus lại reo lên.

Thế là đề xuất của cậu ta được duyệt, cả bọn đều đồng ý kế hoạch này.

Hiển nhiên là Thena và Novus đều lúc nào cũng mang túi mở rộng không gian, mà ở trong có chuẩn bị sẵn đồ dự phòng.

Chỉ có Matheus không có túi mở rộng không gian, nhưng may thay nơi đây là căn phòng yêu cầu, nên rất dễ kiếm cho cậu ta một bộ đồ thích hợp.

Bốn người liền yêu cầu phòng thay đồ, thế là căn phòng trống lại hiện lên 4 gian thay đồ, cả bọn hí hoáy một lúc cũng thay xong trang phục.

Thena mặc một bộ váy dài, rườm rà, màu đen, càng tôn lên nước da trắng như tuyết, mái tóc bạch kim, cùng khuôn mặt tựa thiên thần của mình; tất nhiên để tránh bị quá chú ý, Thena cũng bới tóc lên, đội thêm vào một cái mũ rộng vành.

Novus vận một bộ vest màu trắng, ra dáng quý tộc nhỏ tuổi, chỉ cần cậu ta không cười, liền thấy được vẻ kiêu kỳ trên gương mặt.

Matheus làm Minh ngạc nhiên nhất, cậu ta khi thay vào bộ vest cổ điển màu xám, với vóc dáng 1 mét 7 hơn của cậu ta, làm cậu ta trông lịch lãm vô cùng.

Minh thì mặc bộ vest đắt tiền màu xanh nhạt, hất tóc về đằng sau mà không để lòa xòa trước mặt nữa, từ gương mặt ngây thơ non nớt của cậu, liền trông hút mắt hơn nhiều.

Đúng là chỉ cần thay phục trang quý tộc, cả đám liền trông già dặn hơn hẳn, không ai có thể nghĩ tới 4 đứa là học sinh năm một được.

Tất nhiên là cả nhóm cũng thông minh mà cất áo choàng Nhà vào trong túi của mình, tránh để lộ ra điều gì.

Sau khi thấy cả đám đã chuẩn bị xong, Novus lúc này đột ngột nói lên vào khoảng không.

“Tôi muốn đến Hogsmeade.”

Bỗng ngay lập tức nơi bức tường của căn phòng liền hiện ra một cánh cửa, mà dường như cả ba người Thena, Matheus lẫn Novus đều rất rành về căn phòng yêu cầu này, nên không một ai thấy bất ngờ về việc căn phòng có thể thông đến Hogsmeade cả.


truyện siêu hay :
Bình Luận (0)
Comment