Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 6

.











Minh nhìn qua một lượt phần thông tin có phần hơi dở dở ương ương này, thầm đoán rằng có lẽ do bản thân đánh lung tung, tưởng tượng đoán đại, vậy mà trùng khớp với sự trải qua của phiến đá này, nên 1 phần thông tin cũng như 1 góc kỹ năng của nó được sáng tỏ.

Có lẽ đó cũng là lý do vì sao trên bản đồ phiến đá hiện ra hình dạng của mình mà không phải chỉ là đồ hình Thu Thập.

Cậu cũng dễ dàng suy luận ra, cho là do cậu chưa hoàn toàn biết gì về khối đá đen, nên tất cả thông tin nó đều còn bí ẩn và do đó nó chỉ hiện ra ký hiệu đồ hình.

Mà bản thân phiến đá vì chỉ hiểu được một phần, nên khi pop up phóng lớn chỉ có thể hiện ra hình chi tiết tổng quan mà không thấy rõ được hoa văn chính của nó, có lẽ đây là phần năng lực chủ yếu quan trọng của phiến đá này, Minh nghĩ như vậy.

Mà càng nghĩ sâu vào, cậu lại càng thấy nhiều sự phi logic và nghịch lý, vẫn nằm ở phần kỹ thuật của game này.

Chẳng lẽ game tích hợp hệ thống thu âm và quay lén trực tiếp, sau lại được trí thông minh nhân tạo song song giải phản hồi để đưa ra tình huống cụ thể, mà nếu là như vậy thì thuật toán của game này phải khủng tới độ nào? máy chủ của nó phải nhanh tới mức nào?..

Quá nhiều câu hỏi chẳng có lời đáp, Minh cũng không muốn nghĩ nữa, chẳng là từ đầu đặt ra vấn đề là chơi game vui vẻ, giải quyết sự rãnh rỗi chán nản của bản thân, chỉ là vì vậy thì không phải là đã được toại nguyện rồi sao.

Minh gật gù, sửa lại phần ghi chú.



Sau khi ghi xong, cậu kiểm tra một lần các chức năng thì thấy dường như không có gì thêm vào hay thay đổi so với ban đầu, hoặc dã là có gì đó đã thêm vào mà chính bản thân cậu không nhận ra, tóm chung lại là vẫn chưa có gì rõ ràng cả.


Ngay cả phần kỹ năng được lộ ra của phiến đá, khi Minh ấn vào chỉ nhận được lời phản hồi "xin ký chủ tự mình trải nghiệm để nhận ra, hiểu và làm sâu sắc thêm", tất cả dường như đều có vẻ bị bao phủ bởi một lớp màn dày đặc, mờ mờ mịt mịt.

Cuối cùng cậu vẫn quyết tâm dùng điện thoại đi rà một vòng khắp khu di tích, dĩ nhiên là không thu hoạch thêm được gì, đành lên xe đi ngược về.

Trên đường về nhà, Minh có ghé một địa điểm trong danh sách cũng gần đó, là một ngôi miếu thành hoàng, nghe bảo cũng khá xưa, thờ vị bảo hộ vùng đất, nhưng tất nhiên là cũng không thu được gì.

May mà về gần đến nhà, tới khu vực trường học, cậu quyết tâm ghé ngôi đình cổ, có hỏi thăm được bác quản đền về miếu nhỏ sau chánh điện.

Hóa ra chẳng biết tự khi nào đã có người thờ hòn đá đó ở đó, chỉ là cái miếu nhỏ được xây sau này thôi, theo lời bác kể, người ta thắp hương cho hòn đá cầu nguyện mưa thuận gió hòa, cầu cho người dân trong khu vực được bình yên, an vui.

Quả đúng như Minh dự đoán, sau khi nghe kể nhiều thêm về hòn đá, thì cậu cũng thành công khai mở một phần thông tin của nó, cũng làm cho nó từ ký hiệu đồ hình lúc này đã biến thành hình dạng tảng đá đen hiện trên bản đồ.

Cậu xem đi xem lại phần thông tin mới của nó.











..

Về đến nhà trời đã tối, đứng ở ban công lầu hai, nhìn chằm chằm điện thoại, mỉm cười vô cùng thoải mái.

Cuối cùng thì cậu cũng có thể nghiệm chứng cụ thể thêm được phần nào, có vẻ như hiện tại việc cậu nên làm là tập trung vào các di tích cổ, còn các địa điểm tâm linh tạm gác lại sau, không hiểu sao sâu trong lòng cậu vẫn cho rằng mình còn chưa hiểu hết được cách tiếp cận những khu vực này, chứ không phải là những nơi tâm linh không có những điều đặc biệt.


Đoạn đưa mắt nhìn phần giao diện bản đồ, đúng là đường nét giao diện có phần đẹp hơn hẳn, mà cậu nhớ lại lúc tới khu tháp cổ đoạn thông báo có ghi là cách nguồn năng lượng 70 mét, rõ ràng tăng hơn lần đầu 20 mét.

Lúc này đối chiếu lại vòng tròn bao quanh nhân vật mà chỉ xuất hiện rõ ràng khi trời trở tối, chức năng này cậu cũng mới phát hiện hôm qua thôi, có vẻ như nó là tầm nhìn ban đêm, ban ngày khi chơi cũng có vòng tròn này nhưng nó rất mờ, phải để ý kỹ mới thấy được.

Mà lúc này đây, rõ ràng cậu thấy vòng tròn đường kính có vẻ là rộng hơn hôm qua một đoạn, lại thêm một điều cậu cần đào sâu nghiên cứu thử nghiệm, Minh nghĩ thầm.

Chợt cậu đi vào trong, ngồi xuống sofa, cầm bút khoanh tròn một nơi trong danh sách đã ghi từ trước, đây là địa điểm cậu sẽ đi vào ngày mai.

"Chùa Gò"

..

Chùa Gò tương truyền xưa được xây dựng trên một gò cao, thuở đầu hoang sơ chỉ có vị sư già ở lại, nay đã được trùng tu xây cất khang trang, bề thế, rộng ngút ngàn, lúc nào cũng tấp nập khách viếng và Phật tử.

Nay là chủ nhật, chùa lại càng đông hơn, Minh cũng đang có mặt nơi đây, chẳng phải cậu đã tính gác lại các nơi tâm linh mà tập trung di tích cổ sao, mà có vẻ ngôi chùa này không phải quá là xa xưa nha.

Thật ra không phải như vậy, Minh có tính toán của mình, trong chùa này có 1 món mà cậu nhắm tới, do đã đọc tìm hiểu tư liệu trước nên mới biết đến; nhưng dĩ nhiên là cậu không trực tiếp tìm ngay tới nơi đó, mà cậu mong muốn thử vận may của mình, đi khắp vòng cả chùa để rà từng nơi xem có phát hiện ngoài ý muốn nào không.

Cậu đi qua hai ao sen thờ hai vị Phật lớn, qua tháp 7 tầng, qua cả khu tịnh xá, vậy mà kết quả vẫn là tịch mịch, cậu dường như đi khắp cùng cả chùa, chỉ duy có chánh điện là cậu chưa đi, vì đó là nơi cậu đã nhắm từ trước.

Cuối cùng, như thể chứng minh cho sự phát hiện của mình, cậu nắm chặt điện thoại trong tay, đi về phía chánh điện, vừa đi vừa tính toán cự ly, vừa hồi hộp xem coi tính toán của mình đúng hay không.

Cậu đi rất chậm, đến đoạn chỗ cây Bồ Đề trước chánh điện thì điện thoại cậu rung lên, cùng dòng thông báo.





Tới đây, Minh thở phào một hơi dài, rõ ràng cậu đã đúng. Cậu tự tin đi vòng qua cây Bồ Đề tán um tùm che mát cả một khoảng sân lớn, ngã bóng qua tới tận mái ngói nơi chánh điện.


Như đã nói, chùa này vừa được trùng tu tân trang cái gì cũng được xây mới, lớn, cao và kiến trúc hiện đại hơn rất nhiều; riêng chỉ có khu vực chánh điện này vẫn giữ nét xưa, nguyên vẹn như trước, cột gỗ và mái ngói.

Minh đi qua bậc cửa vào trong, hàng tượng gỗ La Hán hai bên trãi dài uy nghiêm dẫn hướng tới bệ thờ giữa cuối gian phòng, rất nhiều tượng Đức Thế Tôn được thờ ở đây, có bằng gỗ, bằng đồng, bằng đá, vô vàn kích cỡ khác nhau.

Nhưng bí ẩn nhất chính là vị trí trung tâm ban thờ có một bức tượng Đức Phật ngồi thế thiền định, có vẻ như tạc từ đá, nhưng vẻ ngoài hoàn toàn khác các tượng còn lại, mang đậm vết thời gian và một sự thu hút khó tả, bên ngoài tượng người ta còn đắp lên cho Ngài một phần vải che nửa thân.

Đây chính là bức tượng Minh nhắm tới, qua tìm hiểu, ở vùng của cậu người ta đã từng trục vớt được một bức tượng Phật cổ bằng đá dưới sông, qua khảo cứu thì niên đại có từ lâu rất lâu rồi, cuối cùng được dâng cúng và để thờ ở ngôi chùa Gò này, và quả thật khi cậu được tận mắt chứng kiến thì bức tượng đã được để ở một vị trí vô cùng trang trọng giữa bàn thờ chánh điện.

Minh chắp tay xá một xá dài trước ban thờ, trước khi đưa điện thoại hướng về phía tượng, quả đúng như cậu suy đoán, điện thoại liền run lên cho ra đáp án.







Đọc đến đây, chẳng hiểu sao trong lòng cậu yên bình đến lạ, trái với trạng thái hưng phấn thường mọi khi, khi cậu đoán trúng được điều gì; có lẽ do không khí nơi này, có lẽ do cậu nhìn chăm chú Đức Phật thiền định, cậu cũng có phần nào lây cảm trạng thái an lạc từ bức tượng cổ.

Minh từ tốn dùng ngón tay vẽ ký hiệu Thu Thập quen thuộc, khác với mọi lần, xuyên suốt quá trình, cậu đều làm với một trạng thái phẳng lặng, êm ả đến dễ chịu, cả tiếng chim râm ran từ ngoài sân len lẻn khẽ vào cùng tiếng cây lá xào xạc, Minh nghe được cả từng giây phút yên bình.

Cậu bình thản theo dõi quá trình hấp thu khối ánh sáng đủ màu từ bức tượng và sự dung nhập của ký hiệu khi đến lúc nghi thức kết thúc.

Minh chậm rãi ấn thoát ra lại màn hình chính, tuy vẫn là không có sự thông báo nào hay sự tăng thêm gì từ game, nhưng chả hiểu sao cậu lúc này lại không để tâm mấy, chỉ nhìn nhìn ngay vị trí nhân vật trên bản đồ là bức tượng Đức Phật thiền định xuất hiện kế bên.

Cậu ấn vào bức tượng, Thế Tôn hiện lên rõ ràng hơn trong tư thế ngồi thiền, tay chân hay vạt áo đều thấy được vô cùng chi tiết, chỉ duy có khuôn mặt bức tượng là còn hơi lò mờ không rõ ràng.

Đoạn, cậu nhìn xuống phần thông tin bên dưới.

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ
Bình Luận (0)
Comment