Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1001 - Chương 1002: Nhất Đại Quân Sư (2)--Viptruyenfull.com

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1002: Nhất đại quân sư (2)--vipTruyenGG.com

Bên kia, Lý Thành Long nhận được cách thức chiêu đãi siêu cao mà trước đó chưa từng có.

Đánh giá “Nhất đại quân sư” như vậy, chính là siêu cao, ví dụ như so với đánh giá “Nhất quân chi soái”, không chỉ cao, mà còn hiếm!

Nhất đại quân sư, là chỉ nhân tài xuất thế, trí óc tuyệt vời, bụng có kế hay, có tài kinh thiên vĩ địa, có chí chống đỡ vạn vật, có thể hưng bang định nước, có thể lật đổ càn khôn, có thể phụ tá quân chủ thống nhất thiên hạ!

Chỉ có loại nhân tài hơn người này, mới có tư cách được gọi là Nhất đại quân sư!

Mà nhân tài như vậy, bât luận đặt ở chỗ nào, đều phải cần được bảo vệ; giống như động vật quý hiếm còn tồn tại.

Thậm chí, sau khi xuất hiện đánh giá Nhất đại quân sư, hồ sơ của Lý Thành Long, trước tiên là bị che giấu hết!

Không có bất kỳ người nào có quyền được xem!

Cho dù là Diệp Trường Thanh và Văn Hành Thiên, cũng không có quyền được xem nữa.

Có tư cách kiểm tra, cũng chỉ có đại soái bốn phương Đông Tây Nam Bắc của quân đội, cùng với mấy vị lão soái của tổng bộ quân đội mà thôi.

Những người khác, bao gồm người trong hoàng thất, cũng không có tư cách xem.

Bởi vì nhân tài như vậy, nếu là bị dùng để cướp đoạt tranh giành quyền lực, sẽ trực tiếp là tai họa của cả đế quốc...

Mà sau khi xuất hiện đánh giá Nhất đại quân sư...

Các tiền tuyến lớn trong quân doanh.

Mấy vị đại soái quyền hạn tối cao, đồng thời xảy ra thay đổi. Mà mấy vị đại soái đã sớm có trang bị, giờ phút này đang tiếp nhận tin tức, điện thoại di động đồng loạt đổ chuông.

Ngay sau đó, toàn bộ mấy người đều không hẹn mà cùng cầm điện thoại di động của mình lên.

Sau đó...

Đông Phương đại soái động tác nhanh nhất gọi một cú điện thoại ra ngoài.

Tư chất cực tốt, triển vọng võ đạo rất trâu, nhưng trước khi ngươi thực sự trưởng thành, mặc dù có giá trị, nhưng cũng không phải đặc biệt có giá trị, bởi vì trên thế giới này có quá nhiều điều bất ngờ.

Dù là thành cao thủ Vân Đoan, chẳng qua cũng là chỉ là một người mạnh. Trừ phi thực sự có thể đạt đến mức một người ngăn cản được một trăm ngàn quân... Nhưng loại người như vậy, toàn bộ thiên hạ được mấy người?

Chiến tranh trên đời, vẫn đang xảy ra bình thường giữa các võ giả.

Nhưng Nhất đại quân sư... Lại có thể sửa lại sự tồn tại của chiến cuộc! Thậm chí là, có thể thay đổi bố cực tồn tại của cả thế giới!

Bên trong bày mưu lập kế, bên ngoài quyết định thắng bại ngàn dặm!

...

Lý Thành Long căn bản không biết đánh giá của mình, còn tưởng rằng là thi trượt rồi, vô cùng sợ sệt đi đến phòng hiệu trưởng, trước đó Diệp Trường Thanh chưa từng nhiệt tình tiếp đãi hắn.

Hiệu trưởng mỉm cười thân thiết, làm cho Phù Phù hơi có chút được sủng mà sợ.

Trước đây, chỉ là hưởng ké Tả Tiểu Đa, đã bao giờ một mình mình được hưởng đãi ngộ như vậy đâu?

“Thành Long à, biểu hiện của ngươi tương đối tốt.”

Diệp Trường Thanh mỉm cười, nói: “Tương lai có dự định gì? Ví dụ như, sau khi tốt nghiệp? Hoặc là, chí hướng cuộc đời của ngươi?”

Lý Thành Long mặt đầy ngơ ngác, sao bỗng nhiên lại hỏi tới chuyện này, ta mới vừa nhập học không được mấy ngày!

Suy nghĩ một chút, nói: “Ta cũng không có bản lĩnh gì... Tư chất cũng rất tầm thường, ta tạm thời còn chưa từng nghĩ tương lai gì đó, những thứ kia còn cách ta quá xa...”

“Khụ khụ khụ khụ...”

Lý Thành Long mới nói được một nửa, Diệp Trường Thanh đã ho kịch liệt.

Lúc này, thực sự là bị sặc, hơn nữa còn là bị tức mới sặc!

Ngươi nghe một chút, đây là nói tiếng người à?

Không có bản lĩnh gì! Tư chất bình thường!

Diệp Trường Thanh cảm giác chính mình muốn phun một ngụm máu!

Đặc biệt là, những lời này nói như thế nào thì cũng làm tim ta run rẩy?

Đánh giá Nhất đại quân sư!

Cái này gọi là không có bản lĩnh gì đó à?

Thể chất Băng Yểm Hồn!

Cái này gọi là tư chất bình thường à?!

Cái gì gọi là không thực tế?!!!!

Nhưng là nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác và bộ dạng kinh sợ của Lý Thành Long, Diệp Trường Thanh cũng chỉ cảm thấy từng trận hết chỗ nói rồi.

Lý Thành Long nói như vậy, thật đúng là không có vấn đề gì.

Bởi vì… người này căn bản không biết đánh giá của Nhất đại quân sư với chính hắn, càng thêm không biết thể chất Băng Hồn Yểm của chính mình!

Ý muốn lúc đầu của hắn xác thực chính là cho rằng như vậy!

Chuyện này có sai không?

Có vẻ như, dường như, hay là, hoặc là, gần như là không có?!!

“Nếu như, nếu nhất định ngươi phải suy nghĩ cho tương lai ngay bây giờ, con đường phía trước sau này định như thế nào?” Diệp Trường Thanh nhạt nhẽo hỏi.

“Suy nghĩ cho tương lai, dự định con đường phía trước…”

Phù Phù rất hồn nhiên ngây thơ nở nụ cười nói: “Ta thật sự là không có dự định gì, không, phải nói ta đã sớm tính tốt, Tả lão đại đi chỗ nào thì ta đi chỗ đó là được rồi, giống như là việc đến Tiềm Long lần này, chính là bởi vì Tả lão đại lựa chọn Tiềm Long, lần này như thế, sau này cũng là như thế, cũng không cần hao tâm tốn sức lo nghĩ, mọi chuyện đơn giản hơn nhiều rồi.”

Diệp Trường Thanh nghe vậy càng cảm thấy hết chỗ nói.

Người này cũng thật đủ đơn giản rồi.

Người ta đi đến đâu thì ngươi đi đến đó, tự mình cũng không có dự địch gì, quả nhiên là rất tiện lợi…

Từ xưa đến nay xuất hiện cực ít Nhất đại quân sư… lý tưởng lớn nhất chính là theo đuôi người khác…

Thật sự là lý tưởng cao to mà.

Rất có mục tiêu theo đuổi.

“Chỉ là… đi theo Tả lão đại của ngươi thôi à? Chính ngươi không có dự định gì sao? Hoặc là quy hoạch một chút gì đó? Dù sao cũng phải tìm chuyện gì để làm chứ?”

Diệp Trường Thanh không biết nói gì hỏi.

Lý Thành Long nở nụ cười: “Hiệu trưởng, ngươi xem… với tính tình của Tả lão đại, đời này chuyện mà hắn gây ra phỏng chừng có ta dọn dẹp cho hắn cũng không đủ… Hơn nữa Tả lão đại người này… kẻ địch mà hắn trêu chọc càng ngày càng cao, càng ngày càng là loại có thế lực to lớn…”

Lý Thành Long nghĩ nghĩ nói: “Tính tình của Tả lão đại, người yếu hơn hắn hắn cũng sẽ không đi ức hiếp… hắn luôn luôn chỉ ăn hiếp người mạnh hơn hắn… Nói cách khác đi theo hắn là luôn phải chịu đựng áp lực, gần như không có nghiền ép người khác như vừa nói, ngài nghĩ lại xem cuộc sống loại này có thú vị hơn không?”

Cuộc sống loại này thú vị hơn sao?

Diệp Trường Thanh thật sự nghĩ không rõ – cuộc sống thế này đừng nói có nhiều thú vị, ông đây một ngày cũng không muốn sống!

Bình Luận (0)
Comment