Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1005 - Chương 1006: Đi Ra Ngoài Cần Phải Có Lí Do

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1006: Đi ra ngoài cần phải có lí do

Tả Tiểu Đa liếc một cái xem thường: “Ngươi nói nhẹ nhàng nhỉ, ngươi xem thử Bộ Quân xem, còn có Bộ Trinh Tập và nhiệm vụ truy bắt kẻ ác gì đó, tu vi thực lực của những mục tiêu này không phải đều ngoài Anh Biến rồi sao? Thậm chí mục tiêu Anh Biến ở trong đó cũng không có bao nhiêu, đa số đều là tu giả Hóa Vân… Những người này ta có thể đối phó chắc?”

“Ngươi xem xem ở dưới, những nhiệm vụ này tuyên bố ra đều do những tu giả Đan Nguyên cảnh, Thai Tức cảnh tiếp nhận, làm sao đoạt được chứ? Cơ bản là vừa treo nhiệm vụ lên đã bị nhận mất rồi, nhưng lại không chỉ một người nhận, đa số đều là hôm nay phát ra, hơn trăm người ùa lên chém giết, trong đó mấy người vốn cũng không kịp nhận nhiệm vụ, nhiệm vụ đã bị hoàn thành…”

“Chỉ có mấy cái cao cấp… mời người mới có thể tương đối khiêm tốn…”

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa chán nản buồn bã.

Thật sự không có nhiệm vụ gì dễ hoàn thành mà!

Nhiệm vụ của Cao Võ Tiềm Long khá tốt: các loại linh dược, Tinh Hồn Ngọc cực phẩm, và nội đan tinh thú.

Cơ bản chỉ có ba loại này, có thể có manh mối cơ bản để lần theo hoàn thành.

Mà nhiệm vụ xã hội là mở ra cho cả thế giới; cũng không chỉ có một nhà Cao Võ Tiềm Long, có rất nhiều võ giả đều đang nhìn chằm chằm, chỉ cần có nhiệm vụ đơn giản, mặc kệ có thể làm hay không nhận trước rồi tính sau.

Lỡ như gặp may hoàn thành được thì sao?

Cho nên sau khi Tả Tiểu Đa nhìn cả nửa ngày, rất dứt khoát từ bỏ nhiệm vụ xã hội, không tham khảo tổng hợp nữa.

“Nhiệm vụ truy bắt kẻ ác cũng khó có thể hoàn thành.”

Đối với lời đề nghị của Lý Thành Long, Tả Tiểu Đa cũng từ chối.

“Ta vẫn có chút tự mình hiểu lấy mình, tất cả mục tiêu ngoài Anh Biến này có thể bị tuyên bố nhiệm vụ, thì người nào không phải là tên lọc lõi giàu kinh nghiệm chứ?”

Tả Tiểu Đa lắc đầu như trống bỏi.

“Những tên tội phạm truy nã đã được giao nhiệm vụ, thực lực tu vi của bọn họ khoan chưa nói, những người này đều là những nhân vật vô cùng độc ác, ra tay không chút lưu tình.

Đối mặt với những người này, tuy rằng hiện tại ta cảm thấy mình rất mạnh, nhưng tỉ lệ đấu không lại vẫn rất lớn. Quân tử bất lập nguy chi hạ, thật vô nghĩa nếu chạm vào những rủi ro này.”

Tâm lý của Tả Tiểu Đa vẫn rất rõ ràng, không kiêu ngạo một cách mù quáng.

“Tạm thời vẫn nên ưu tiên đi tìm thuốc, tìm nội đan của tinh thú. Rủi ro phải gặp khi đi tìm những thứ này có thể kiểm soát được, mới là thứ nên ưu tiên hàng đầu.”

Tả Tiểu Đa không nói cho Lý Thành Long biết rằng hắn chọn đi tìm dược còn có một nguyên nhân khác. Đó là... Tiểu Long!

Tên kia được mệnh danh là địa mạch chi long, có thể tìm thấy Tinh Hồn ngọc có cấp độ cao hơn chôn sâu dưới lòng đất. Như vậy thì liệu nó cũng có hiệu quả với rất nhiều linh thực dưới lòng đất hay không!?

Chỉ cần có thể khởi hành, để gia hỏa này hỗ trợ nhất định sẽ không có vấn đề gì!

Mà ta còn có giọt khí vận ở đây nên nếu không được hỗ trợ thì sẽ không làm được!

“Phù Phù, ngươi giúp ta chọn nhiệm vụ. Đối với chuyện tìm thuốc, ta còn có chút tự tin.”

Tả Tiểu Đa hít sâu một hơi, nghiêm túc nói: “Sau đó chúng ta còn phải xem xét, lúc ta ra ngoài làm nhiệm vụ một mình... những khó khăn và nguy hiểm mà chúng ta có thể gặp phải.”

“Đúng.”

Lý Thành Long nói; “Cái này nhất định phải xem xét. Ngươi nói ngươi đi ra ngoài làm nhiệm vụ thế thì vì sao ta lại đề cử ngươi đi bắt những tên hung ác kia? Bởi vì những mục tiêu đó, phần lớn đều ẩn mình trong đám đông, xung quanh toàn người qua lại. Một khi ngươi cần giúp đỡ thì sẽ không bị chậm.”

“Chỉ cần một cú điện thoại, chỉ cần kéo dài vài giây là sẽ có người đến cứu ngươi.”

“Nhưng ngươi cố ý nhận nhiệm vụ tìm kiếm linh thực thì nhất định phải tới nơi ít người. Mà ở nơi đó, mọi chuyện đều sẽ trở nên mất kiểm soát, đặc biệt là thân phận hiện tại của ngươi rất nhạy cảm. Ta nghĩ, những tên muốn nhằm vào ngươi sẽ không bỏ qua cơ hội này!”

Lý Thành Long thở dài: “Thực ra trong lòng ta rất không hiểu, tại sao thầy Văn lại lựa chọn để một mình ngươi đi vào lúc này? Ngươi bây giờ là mục tiêu trọng yếu, gần như chính là rút dây động rừng, ảnh hưởng sâu rộng. Ở Cao Võ Tiềm Long, đương nhiên sẽ không có ai dám động vào ngươi. Và ở trong phạm vi thế lực của Cao Võ Tiềm Long thì hệ số an toàn của ngươi rất cao, không cần quá lo lắng.”

“Nhưng nếu đi ra ngoài... Thượng kinh Cao gia, Vệ gia, Ngô gia, Lữ gia, Lý gia ở vùng này, Ngô gia, Cao gia; hơn nữa còn có người của Vu Minh ẩn trong bóng tối đều sẽ nhân cơ hội này để ra tay với ngươi. Đây là điều có thể đoán trước được, đương nhiên sẽ xuất hiện, tử vong lâm đầu, sát tinh chiếu mệnh...”

Lý Thành Long hít sâu một hơi: “Thật sự quá nguy hiểm!”

“Cho dù ngươi có là thiên tài, thực lực vượt trội hơn so với bạn cùng lứa. Nhưng trình độ tu vi thực sự của ngươi vẫn chỉ ở cảnh giới Thai Tức; cho dù chiến lực thật sự của ngươi có thể chiến thắng Đan Nguyên, hay thậm chí chiến thắng cả tu giả Anh Biến, nhưng nếu đối mặt với Hóa Vân thì sao? Ngự Thần thì sao? Lấy yếu thắng mạnh cuối cùng cũng có giới hạn. Nếu đối phương muốn thành công trong một lần và chắc chắn sẽ giết được thì nhất định sẽ cho xuất động những chiến lực cao nhất!”

“Ít nhất theo ý ta, đối phương đã nhận ra được tầm quan trọng của ngươi như là một điều kiện tiên quyết. Và sẽ không lại sử dụng chiến lực ở cảnh giới Đan Nguyên hay Anh Biến để đối phó ngươi!”

“Không ai là kẻ ngu cả, đương nhiên sẽ không thể không hiểu hình thức dưỡng cổ này sẽ phá huỷ chiến lực của chính mình! Dưỡng một thứ cổ sẽ giết chết bọn họ!”

“Cho nên đối phương nếu cho người đến đối phó ngươi thì nhất định sẽ là những chiến lực đỉnh cao trên Hóa Vân cảnh. Lôi đình nhất kích, nhất định phải chết!”

Lý Thành Long nói: “Ngươi lựa chọn vào thời điểm này đi ra ngoài làm nhiệm vụ. Mức độ nguy hiểm so với người khác lớn hơn gấp ngàn lần vạn lần, căn bản chính là đang nhảy vào nhảy ra trước cửa quỷ môn quan.”

Vẻ mặt của Tả Tiểu Đa chuyển sang vẻ thận trọng, đứng đắn, nghiêm túc mà trước nay chưa từng thấy, chậm rãi nói: “Cho nên ta mới muốn đi ra ngoài!”

“Hả?” Lý Thành Long quay đầu nhìn hắn, trong mắt tràn đầy sự khó hiểu.

“Ngươi cũng nói, sự bảo vệ của trường học đối với ta đã tới cực điểm.”

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa có chút không giải thích được, nhẹ giọng nói: “Phù Phù, ngươi xem, từ lúc đến đây, chúng ta vẫn luôn ở trong biệt thự đơn lập này, là hàng xóm của hiệu trưởng. Sau đó... mặc kệ làm chuyện gì đều sẽ có một đám giáo viên đi theo. Hiện tại còn thêm bà Thạch, an toàn lại càng thêm an toàn...”

“Ngay từ đầu chúng ta đã rất an toàn. Nhưng hiện tại, loại bảo vệ này không những không giảm mà ngược lại càng ngày càng mạnh hơn. Nếu chúng ta không tranh thủ thì sẽ rất có khả năng, chúng ta sẽ phải trải qua bốn năm trong vườn trường của Cao Võ Tiềm Long.”

Bình Luận (0)
Comment