Nó nhìn Tả Tiểu Đa: “Với tốc độ hấp thu bây giờ của lão đại, tối thiểu cũng cần khoảng một năm nữa.”
“Vậy thì không sao rồi.”
Tả Tiểu Đa rộng rãi nói: “Vậy ngươi sau này, cứ ôm nó để hấp thu khí vận chi lực mà ngươi cần đi.”
“Cảm ơn lão đại! Lão đại ngươi tốt nhất! Lão đại ta yêu ngươi!”
Lập tức Tiểu Long hoa tay múa chân, cảm kích rơi nước mắt.
“Nhưng mà điều kiện trao đổi, ngươi cũng cần phải giúp ta xử lý chút chuyện, ví dụ tìm chút khoáng sản, ví dụ tìm chút thuốc, những cái này đều là chuyện vừa sức với ngươi, nếu ngay cả những thành ý này ngươi đều không đưa ra, vậy thì thực sự phải nghi ngờ thành ý của ngươi...”
Tả Tiểu Đa nói: “Chúng ta có thể liên lạc bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào, mở rộng hợp tác, nhất là loại dưới lòng đất đó, thiên tài địa bảo mà người khác không tìm được... tìm được rồi, ta lấy ra xử lý, chỉ cần ngươi lấy ra thiện ý đàng hoàng, không những khí vận chi lực này, mà giọt khí vận cũng có thể có!”
Vẻ mặt hắn đồng tình: “Ngươi nên nghĩ như vậy, chỉ có ta tốt rồi, mới có càng nhiều giọt khí vận cho ngươi, ngươi suy nghĩ đi, có phải đạo lý này không.”
Tiểu Long không ngừng gật đầu, reo hò nhảy cẫng lên.
Không ngừng lượn vòng trên không trung, bay lên bay xuống: “Lão đại vạn tuế! Lão đại vạn thọ vô cương! Lão đại văn thành võ đức, nhân nghĩa anh minh, tạo phúc thiên hạ, trạch phi thương sinh... lão đại ngươi là ánh sáng của ta, ngươi là thần của ta, người là.....”
Ánh mắt Tả Tiểu Đa tha thiết: “Vậy, thỏa thuận như vậy!?”
“Ừ ừ ừ nhé!”
Tiểu Long không mở miệng trả lời: “Vậy thỏa thuận như vậy đi! Cảm ơn lão đại!”
“Được rồi, vậy ngươi tiếp tục ôm đi.”
Tả Tiểu Đa thúc giục nói: “Nhưng đừng quên làm chính sự, rảnh thì ra ngoài di dời long mạch vào, đây là phúc lợi chung của chúng ta, ta tốt ngươi cũng tốt.”
“Ừm ừm!” Tiểu Long ra sức gật đầu đồng ý, hai con mắt mở lớn, sáng lấp lánh.
Tiếp tục ôm lấy Liệt Dương Chi Tâm, vẻ mặt hạnh phúc.
Lão đại thực sự quá tốt.
Không chỉ cho phép ta ở trong không gian này, hơn nữa còn cho phép ta ôm bảo bối này, hơn nữa còn đồng ý sau này cho ta giọt khí vận, cuộc đời này quả thực quá tuyệt vời.....
Đặc biệt là lão đại hắn còn không biết, sau khi di dời long mạch, ta còn có thể mượn điều này bổ sung cho mình...
Tấm lòng của lão đại rộng lớn, thực sự....
Thực sự ta tốt hắn cũng tốt!
Ngày trước ta quá có lỗi với lão đại, ta luôn cho rằng lão đại rất tự lợi, rất keo kiệt... ta sai rồi, hắn rộng rãi như vậy, sau này ta nhất định sẽ không nghi ngờ lão đại nữa...
Ta chỉ bỏ ra một chút xíu công sức, lại được nhiều như vậy...
Lão đại, ngươi thực sự quá tốt, ngươi chính là quý nhân Long Sinh ta!
Chỉ là tìm thuốc, tìm khoáng sản...
Chuyện dễ ợt!
Hai mắt Tiểu Long chiếu sáng, những thuốc đó, những khoáng sản đó, những thứ đó, giấu dưới lòng đất, lại không phải của ta....
Hành trình tiếp theo, ta chỉ cử động miệng, chỉ vị trí là được rồi, quả thực là công việc thoải mái nhất...
Ôi, làm sao ta không cử động tay, cái gì đều không di chuyển, chỉ có thể khiến một mình lão đại làm việc, thực sự là không nên lắm!
Đây không phải toàn biến thành tự mình ta trốn an nhàn sao?
Càng nghĩ, Tiểu Long càng xấu hổ.
Nhất định hết lòng trung thành!
Nhất định nghe lời lão đại!
Nhất định phải bắt đầu năng nổ, xứng đáng với tín nhiệm của lão đại!
Lão đại ta yêu ngươi!
......
Tả Tiểu Đa xụ mặt, vẻ mặt sau khi cắt thịt vô cùng đau đớn rời khỏi Diệt Không Tháp, giây sau, vừa mới rời khỏi Diệt Không Tháp hắn đã vui đến lộn nhào trên giường của mình, trực tiếp không tìm được phía bắc nữa!
Đây là Tiểu Long thực sự quá ngây thơ! Quá dễ lừa rồi!
Ngày trước làm sao mình không phát hiện chuyện này chứ, bỏ qua bao nhiêu chỗ tốt!
Sau này, ta phải điên cuồng cướp lấy khí vận!
Ta phải từ đại lục Tinh Hồn, tìm thẳng đến đại lục Vu Minh! Tìm thẳng đến đại lục Đạo Minh!
Còn có mấy đại lục kia nữa?
Sao mà các ngươi còn không trở về?
Mau chóng trở về đi!
Các ngươi còn không trở lại, vốn dĩ chính là lại chậm trễ kế hoạch lớn cướp long mạch của ta, quả thực đúng là đáng chét! Đại lục nào trở về muộn mất, ta sẽ vơ vét sạch sẽ toàn bộ đại lục đó!
Hừ!
Từ đây về sau, hãy gọi ta là: Thiên vận đại thần Tả Tiểu Đa!
Sau khi lại nghỉ ngơi một đợt, chỉnh điện thoại về thời gian bình thường.
Mang bản đồ.
Lại mang theo mấy binh pháp, tài liệu tài năng chỉ huy, Tả Tiểu Đa chuẩn bị nhân thời gian trống lúc làm nhiệm vụ để nghỉ ngơi, nghiên cứu đàng hoàng một lượt.
Vô ích, cũng muốn lúc gặp được loại tình huống đó trong thí luyện, có mang theo tất cả vốn liếng mà anh em cùng nhau chạy trốn.....
Thí luyện trước đó, kinh khủng thật sự.
Nhìn thời gian, có thể đã bốn giờ rồi.
Tả Tiểu Đa kiểm tra một chút trang bị của mình, chậm rãi đẩy cửa mà đi, đến trên bãi cỏ của biệt thự.
Cứ xuất thành như vậy thôi nhỉ.
Nhiệm vụ.
Ta đến đây!
Vừa mới mở cửa lớn, đã nhìn thấy hai người đứng ở cửa, đêm hôm khuya khoắt, trên người hai người đều mang bao nhiêu sương gió.
Không phải Diệp Trường Thanh, Văn Hành Thiên thì còn là người nào.
Trên mặt hai người, đều là sự không yên tâm dày đặc.
Nhìn dáng vẻ, hai người này đã đợi một lúc rồi.
Đáy lòng Tả Tiểu Đa chợt dâng lên một sự ấm áp.
Sắc mặt Văn Hành Thiên nghiêm trọng, nói: “Ngươi chuẩn bị như thế nào rồi?”
“Đều chuẩn bị tốt rồi.”
“Nói ra xem thử.”
Tả Tiểu Đa báo cáo một lượt, tất cả sự việc sự vật mà mình chuẩn bị, quả thực đã suy tính tất cả biến cố ngoài ý muốn mà có thể xảy ra, có thể nói là đầy đủ tất cả rồi, thay đổi khôn lường.
“Những cái đó cũng mang theo.”
Diệp Trường Thanh lấy ra từ chiếc nhẫn: “Đây là để ăn, đây là để uống, đã chuẩn bị năm trăm kí cho ngươi ăn, chuẩn bị năm trăm kí cho ngươi uống, đây là chất lỏng hóa học, dùng để trị thương, đây là Uẩn Thần Đan, phục hồi tinh thần lực, một viên, đủ để hồi phục tất cả tinh thần lực.”
“Đây là Bách Phục Hoàn, tu giả cảnh giới Anh Biến và dưới Anh Biến, lúc chân nguyên hao tổn quá độ, dùng một viên, lập tức có thể hồi phục toàn bộ chân nguyên, sống trong tự nhiên, chưa chắc có dư dả thời gian tự ta khôi phục. Trong bình này có tổng cộng bình viên, không được dùng bừa bãi, nhưng cũng không cần quá keo kiệt.”