“Haiz, đúng là cá không ăn muối cá ươn. Ta đã nói các ngươi có tai ương đổ máu...”
Sau đó Tiểu Đa nghênh ngang rời đi, dọc đường tự nói chuyện với chính mình.
Về việc dọn xác gì gì đó...
Khụ, lúc này nguy hiểm tứ phía, Tả Tiểu Đa cảm thấy vẫn là chạy trốn quan trọng hơn, hài cốt gì đó... Đó đều là vật ngoài thân, đáng gì?
Hơn nữa, Tả Tiểu Đa cũng đã nói bọn họ chôn thây nơi hoang dã, đương nhiên nói là phải làm!
Coi như là ‘nói sao làm vậy’ theo một nghĩa khác!
Khoảng bốn năm phút sau, một loạt bóng đen lóe lên, người từ các hướng kéo tới, cuối cùng mười mấy người tập trung ở đây.
Tuy trời âm u, nhưng những người này đều là tu luyện giả cao thâm, thị lực không bị ảnh hưởng không bị hạn chế.
“Chết rất thảm.”
“Toàn bộ những người này đều chết dưới kiếm và ám khí.”
“Thông tin rõ ràng chính xác, quả nhiên ám khí của tên nhóc này cao siêu.”
“Đuổi theo!”
Những người này, rõ ràng không phải là cùng một nhóm.
Mười mấy người, ít nhất chia làm năm sáu nhóm, tản ra theo các hướng khác nhau, tiến hành truy quét.
Tả Tiểu Đa một đường chạy nhanh, tay trái vẫn luôn thủ sẵn Long Huyết phi đao, vừa chạy như điên, vừa không ngừng hấp thu lực lượng, đảm bảo công lực của bản thân luôn trong trạng thái cao nhất.
Tả Tiểu Đa luôn hoạt động ở cường độ cao, nên tốc độ hấp thu lực lượng là rất nhanh.
“Cao thủ Anh Biến, cũng chỉ có thế!”
Tả Tiểu Đa có chút bất mãn ở trong lòng: “Đã giết năm người rồi, mà Long Huyết phi đao mới đầy một nửa, rõ ràng chưa ăn đã phun... Đúng là đồ lởm?”
“Sau này sư phụ hướng dẫn tu luyện, có thể tận tâm hơn nữa không, để mọi người chú ý tới chất lượng bản thân hơn, đừng chỉ biết tăng cấp bậc một cách mù quáng. Như này khiến Long Huyết phi đao của ta rất thất vọng...”
Tả Tiểu Đa đang chạy nhanh như điên về phía trước, đột nhiên có hai giọt điểm khí vận từ trên trời rơi xuống.
Ngay lập tức Tả Tiểu Đa cảm thấy sảng khoái toàn thân, sự xao động của kinh mạch đan điền cũng theo đó mà ổn định lại, một lần nữa lại cảm nhận rõ ràng rằng một phần ba trong số đó nhập vào miếng Tàn Khuyết ngọc bội kia, biến mất không còn tăm tích.
“Quả nhiên, xem Bá Vương Tướng như vậy, cũng có chỗ tốt.”
“Theo lý mà nói, nhân quả của tu giả Anh Biến, hẳn là ở cấp độ một người một giọt, nhưng sao hiện tại năm người mới cho có hai giọt... Như này là keo kiệt hết thuốc chữa!”
Mặc dù có thu hoạch lớn, nhưng Tả Tiểu Đa vẫn cảm thấy có chút không hài lòng.
Nhưng nghĩ tới việc vừa đoạt được năm chiếc nhẫn không gian, trong lòng mới dễ chịu hơn một chút.
Tóm lại là có thu hoạch, cho dù không biết, cuối cùng sẽ thu hoạch được bao nhiêu.
Những kẻ liều mạng như này, bình thường đều mang theo tất cả gia tài của mình trên người.
Thật sự là khiến ta rất chờ mong.
Ta thích kẻ liều mạng như vậy!
Sao không tới thêm vài sát thủ như thế, tới mười tám người nữa, như thế ta cũng không chê ít đâu!
Tả Tiểu Đa đắc ý suy nghĩ.
Không biết là muốn sao được vậy hay là trời chiều lòng người, ngay khi thân thể của Tả Tiểu Đa bay qua bìa rừng như tia chớp, hắn bỗng nhiên dừng lại, một ánh kiếm lóe lên đột nhiên từ phía trước lao tới.
Nếu Tả Tiểu Đa không dừng lại, ánh kiếm này sẽ vừa vặn xuyên qua ngực hắn, cho dù Tả Tiểu Đa bất tử, cũng sẽ bị thương nặng!
Chủ ý của người này rất hay: Chọn mục tiêu đang vội vàng lao nhanh, một kiếm khóa thế cục, khiến đối phương bị thương nặng, sau đó dùng kiếm chặt đầu, theo thế lao không dừng, hắn cầm theo đầu của mình bay xa ngàn dặm!
Quả nhiên là chỉ tính toán theo ý mình muốn, kế hoạch rất tuyệt!
Nhưng kế hoạch này đã thất bại.
Tả Tiểu Đa không chút nghĩ ngợi, trực tiếp coi Long Huyết phi đao là phi đao, lập tức phóng ra ngoài.
Một kích này, kết hợp với chủ ý phi đao Đường Thiên Thủ, tốc độ cực nhanh, trực tiếp vượt qua tốc độ ánh sáng!
Theo một tiếng ‘vù’ nhỏ, nó sớm đã xuyên qua đùi của người này!
Người kia một kích thất bại, mất hết vốn liếng, hoàn toàn không nghĩ ra Tả Tiểu Đa phát hiện ra hắn như thế nào, thân thể bất giác lao ra ngoài ba mét, cố gắng quay lại trong chớp mắt, lại cảm thấy đau ở đùi phải, cơ thể rơi xuống theo bản năng, hắn định xoay tròn để ổn định thân hình.
Nhưng mà...
Xẹt một tiếng, toàn bộ đùi phải – nơi mà phi đao xuyên qua lại rơi xuống dưới giống như một khúc gỗ mục.
Người kia hoảng hốt ở trong lòng, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Vào giờ phút này, Linh Miêu kiếm của Tả Tiểu Đa, đã đâm vào tim hắn.
Tiểu Đa vừa đi đã trở về, nhanh chóng thu hồi Long Huyết phi đao, một đao cắm vào đan điền của người kia.
“Lần này không có thời gian xem tướng, lãng phí...”
Long Huyết phi đao của Tả Tiểu Đa dừng lại một giây rồi rút ra, vẫn không quên tiện tay tháo nhẫn không gian, một cước đá cái xác tàn tạ vào trong rừng rậm, đúng lúc có một người đang lao tới, người đó nhìn thấy một xác đang nhe nanh múa vuốt lao tới trước mặt!
Thoáng cái người đó đã đẩy cái xác ra ngoài theo bản năng.
Nhưng ngay tại khoảnh khắc này, chỉ cảm thấy tay phải cầm kiếm tê rần, vai phải lạnh lẽo, cảm nhận được ám khí đã xuyên qua vai phải.
Người kia bị chấn động ngay lập tức.
Rốt cuộc là ám khí gì, tại sao có thể xuyên thấu linh khí hộ thân tu vi Hóa Vân sơ giai của ta trong nháy mắt?
Đang định thúc giục chuyển linh khí chữa thương, lại cảm thấy toàn bộ tay phải, cho tới bả vai phải, hoàn toàn không có cảm giác. Trong sự sợ hãi, tiếng gió ào ào trước mặt, kết hợp với mưa phùn mênh mông, lại tạo thành ý cảnh đẹp tới nỗi giống như đang nằm mơ.
Nhưng thật ra là ánh kiếm lóe lên, sát khí dày đặc.
Dưới cảm giác sợ hãi của mình, hắn tăng cường nguyên khí, dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, nhưng hắn phát hiện không tăng cường được linh khí, chỉ có thể trơ mắt nhìn sát kiếm trước mắt, trên mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Như tiên như mộng, như thật như hư, thanh trường kiếm đã đâm vào ngực, người kia chỉ cảm nhận được có một bàn tay khác đã phế tay phải mất cảm giác của mình, cơ thể cường tráng, lật qua lật lại, bị hất lên trời rồi rơi xuống, trong lòng tràn ngập sự đau khổ, vẫn còn ám ảnh băn khoăn...
Ta... Chết như thế nào?
Tại sao ta... Không biết?
Bóng người vụt qua, Tả Tiểu Đa nhặt lại Long Huyết phi đao, kéo khăn bịt mặt của người này xuống, người này đang thở gấp, nhìn lên phía trên với đôi mắt trống rỗng.