Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1032 - Chương 1033: Thiên Nguyên Độn

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1033: Thiên Nguyên Độn

“Tướng mạo của ngươi không tốt, gặp phải sinh tử chi kiếp, ngươi có tin không?”

Ánh mắt của Tả Tiểu Đa rất ấm áp, xen lẫn chút thương cảm, dường như rất thương tâm.

Người này cảm nhận được sinh mệnh lực đang nhanh chóng rời xa mình, trên mặt lộ ra nụ cười đau khổ: “Tới lúc này rồi... Còn có thể... Không tin sao?”

“Tin là được rồi!” Tả Tiểu Đa dễ dàng nhấc Long Huyết phi đao lên...

“Chờ... một chút...” Người này giãy giụa nói: “Ngươi... dùng cái gì đâm... ta?”

Tả Tiểu Đa không dừng lại. Hắn cương quyết đâm Long Huyết phi đao xuống, phốc, đâm vào đan điền.

Thản nhiên nói: “Có ý nghĩa sao?”

Người này cười gượng một tiếng, lẩm bẩm nói: “Đúng... Quả thật là...vô nghĩa...”

Cơ thể hắn co giật, hai mắt mở lớn, không còn hơi thở, chết không nhắm mắt.

Tả Tiểu Đa nhanh chóng thò người ra và đứng lên, lại vận khởi thân pháp Thiên Lý Minh Nguyệt một lần nữa. Cùng với ánh trăng dịu dàng lấp lánh, hắn âm thầm rời khỏi nơi này khoảng 300 trượng.

Tả Tiểu Đa căn bản không có tí hứng thú gì với thân phận, tên gọi hay lai lịch của kẻ giết người.

Nếu là kẻ thù của nhau thì cần gì phải xưng tên báo họ?

Ta chết, đó là một cái xác; ngươi chết, cũng là như thế. Chúng sinh đều bình đẳng, không hơn không kém!

Không có gì không phục, cũng không có gì không cam lòng, chiến đấu hết sức mà thôi.

Tả Tiểu Đa nhìn khu rừng tối đen phía sau. Trên bầu trời, mưa sao băng giống như vô tận mà rơi xuống, trong lòng hắn bỗng dâng lên một niềm tự hào.

Lẩm bẩm một mình: “Từ lúc lão tử bước vào thế giới này, chưa từng nghĩ có thể sống sót trở về!”

“Đến đây đi! Ai sợ ai!”

“Đã có bảy cái nhẫn không gian trong tay!”

Mới bắt đầu đã có một số lợi ích đáng kể, trong lòng Tả Tiểu Đa đương nhiên rất vui vẻ. Nhưng tuy cuối cùng xem tướng cho người ta lại không lấy được điểm khí vận—— người ta đã gặp rồi, ngươi mới nói thì có ích gì không.

Còn có điểm khí vận nào không?

Tả Tiểu Đa rất thất vọng.

Nếu như vậy mà cũng có thì thật tuyệt vời.

Trong lòng hắn lại cảm thấy rất nặng nề.

Năm tên Anh Biến tu giả lúc trước cũng như thế.

Ngay cả khi phải đối đầu trực tiếp thì trong lòng Tả Tiểu Đa cũng không sợ. Thậm chí hắn còn không cần phải đánh ra con át chủ bài của mình!

Nhưng hai người sau lại đã tu luyện đến Hóa Vân rồi, thậm chí còn không quan tâm đến thân phận mà thừa dịp đánh lén. Nếu không có Tiểu Long cảnh báo để sớm có chuẩn bị, thì lúc đối đầu chân chính, hắn chưa chắc đã là đối thủ của họ!

Thấy trước máy bay địch, thừa lúc mà vào. Nhờ tận dụng tối đa tính chất đặc biệt của Long Huyết phi đao, hắn mới có thể giết chết họ trong một kích. Kỳ thật là do gặp may!

Nếu đối phương sớm có phòng bị thì khi đối đầu trực tiếp, với trình độ ám khí hiện nay của hắn thì chỉ gây một ít sát thương cho họ. Dù kiếm pháp có tinh diệu đến đâu cũng khó có thể xuyên phá phòng ngự của đối phương.

Nếu thực sự xảy ra thì e rằng phải sử dụng những con át chủ bài mới được.

Nhưng trong bóng tối đen kịt này, một khi át chủ bài được tung ra thì hắn không biết sẽ có bao nhiêu người nhìn thấy nó? Có người nào nhìn thấy không?

Chỉ cần một người nhìn thấy thôi là đủ để khắp thế giới biết về nó!

“Hiện tại binh hung chiến nguy, ta không thể quan tâm nhiều chuyện như vậy được, đi một bước thì tính một bước. Nếu có thể không bại lộ thì không bại lộ, nếu không thể làm được thì lấy bảo mệnh làm ưu tiên hàng đầu!”

Tả Tiểu Đa cảm thấy mình đã tấn thăng lên Thai Tức cảnh đỉnh phong. Vậy mà trong lòng hắn lại cảm thấy chua xót.

“Trong khoảng thời gian này, Long Huyết phi đao ăn đến no căng, còn mình lại quá chăm chỉ, kết quả là đã đến lúc cần giảm bớt... Ai, thời cơ này thật là...”

Trong lòng Tả Tiểu Đa có chút lo lắng, tập trung tinh thần bay nhanh như điên, liên tục thi triển thân pháp Thiên Lý Minh Nguyệt bay về phía trước.

Nhìn từ xa, hai trăm dặm nữa là đến dãy núi Tinh Mang. Trong dãy núi này ẩn giấu tinh thú sâm lâm. Không biết tinh thú cao giai bên trong thường là gì. Nhưng ít nhất đối với tu giả dưới Hóa Vân cảnh thì đây chính là một nơi hung hiểm!

Nhưng đối với Tả Tiểu Đa hiện nay thì vị trí dưới chân hắn còn hung hiểm hơn!

Bởi vì kẻ thù đến đây hết đợt này đến đợt khác.

Minh Vương điện treo giải thưởng cho mình treo, thật sự là quá cho lực.

Tả Tiểu Đa ước chừng, nếu mình kéo dài thời gian thêm một tháng, e rằng một nửa số sát thủ của đại lục này đều sẽ chạy đến.

Mức độ nguy hiểm như vậy thật sự đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng của hắn!

Thay vì ở một nơi trống trải thì nên đi vào dãy núi Tinh Mang, lẻn vào tinh thú sâm lâm để tìm cơ hội.

Vô số kẻ thù đến tập kích bay ngang qua Tả Tiểu Đa đang phi nước đại. Nơi Tả Tiểu Đa đi qua đều có vô số bóng người đuổi theo phía sau.

Về sau, dần dần hình thành tình trạng trước có chặn đường sau có truy binh. Nếu cứ để nó tiếp tục phát triển thì Tả Tiểu Đa có thể sẽ không có cơ hội đi vào dãy núi Tinh Mang.

Tả Tiểu Đa bị dồn vào đường cùng. Đột nhiên hắn phát ra một tiếng hét dài, âm thanh ấy làm chấn động cả thế giới!

Tả Tiểu Đa bộc phát chân nguyên đến mức cực hạn, thúc giục tốc độ cao nhất của thân pháp Thiên Lý Minh Nguyệt, nâng tốc độ của cơ thể lên mức cao nhất. Mắt thấy sẽ đụng phải người đang chặn ở phía trước thì trên người hắn đột nhiên lại hiện ra một luồng ánh sáng huyền bí lấp lánh. Một cỗ lực lượng tinh thuần làm chấn động hư không!

Lại là Thiên Nguyên Độn Pháp, vô cùng mạnh mẽ!

Trong nháy mắt, tốc độ di chuyển của Tả Tiểu Đa, dưới sự giúp đỡ của Thiên Lý Minh Nguyệt Nguyệt Hoa đã được tăng lên gấp mười lần!

Cả người hắn biến thành một luồng ánh sáng trên không trung, chợt hiện rồi biến mất, biến mất ra xa trăm dặm!

Đúng vậy, ngay cả người cũng biến mất không thấy!

Tất cả những người đang đuổi theo hắn ở phía sau đều nhìn nhau. Trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ khó tin.

Mọi người đều bị sốc đến mức không thể nói gì được!

“Đây là thân pháp gì? Sao lại có một thân pháp nhanh như vậy?”

Bà Thạch, người mà vẫn luôn âm thầm đi theo Tả Tiểu Đa, mắt thấy hắn sắp bị bao vây, đang định ra tay giúp đỡ. Ai ngờ lại nhìn thấy ánh sáng loé lên, sau đó Tả Tiểu Đa biến mất, thậm chí còn thoát ra khỏi tầm quan sát của mình!

Bình Luận (0)
Comment