Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1035 - Chương 1036: Linh Hồn Chùy (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1036: Linh Hồn Chùy (2)

Chỉ có thể cứng đối cứng!

Oanh!

Răng rắc!

Mười kiện binh khí cùng nhau vỡ vụn, không phân biệt trước sau. Đại chuỳ mang theo hơi thở tăm tối của địa ngục, hóa thành vô tận phong lôi, nở rộ ầm ầm giữa mười người!

Một loạt tiếng kêu vang lên không ngừng, trăm miệng một lời!

Mười người gần như phun ra máu tươi cùng lúc, sau đó... không còn có sau đó nữa, tất cả mười người đều đã hóa thành bột mịn!

Ngay cả binh khí hay nhẫn không gian mà họ mang theo người, tất cả mọi thứ... đều hóa thành cặn bã!

Cái loại cặn mà... cho dù có vứt trên mặt đất, cẩn thận quan sát cũng không phát hiện được.

Chỉ còn dư lại chút máu tươi, lan tràn khắp mặt đất. Trên không trung vẫn còn có một mảnh sương mù màu đỏ, xem như là dư vị cuối cùng của trận đối chiến này.

Mười người cứ như vậy mà biến mất khỏi thế gian!

“Cmn, quá đáng tiếc! Quá lãng phí!”

Tả Tiểu Đa đau lòng đến mức run lên, đó chính là mười cái nhẫn không gian!

Tất cả đều bị đập nát không còn dưới một chuỳ kia.

Chiêu thức vừa rồi chỉ muốn tiêu diệt kẻ địch càng sớm càng tốt. Toàn là sát ý, mình cũng không hoàn toàn khống chế được.

Tổng kết lại sau khi chiến đấu thì chỉ còn dư lại hai chữ đánh tiếc!

Tả Tiểu Đa thậm chí còn không có hứng thú xem xét. Dưới uy lực kinh khủng như vậy, mấy món hàng vừa rồi kìa tuyệt đối không có bất cứ thứ gì có thể bảo toàn nguyên vẹn!

Một cơn lốc xoáy mang theo mây đen đầy trời cuốn hắn vào sơn cốc!

Trong gió xoáy, Tả Tiểu Đa còn đang xoay chiếc chuỳ của mình...

Dưới uy lực kinh khủng như vậy, trong lúc nhất thời hắn căn bản không dừng lại được.

Cứ xoay như vậy trong khoảng hơn 7000 mét đi đường thì mới yếu đi. Tả Tiểu Đa lúc này mới dừng chùy lại, nhìn xung quanh với cái đầu choáng váng, phát hiện ra phía trước là bóng tối, ừm... Lại là một mảnh thiết mộc lâm, hơn nữa về quy mô còn lớn hơn rất nhiều so với thiết mộc lâm đã gặp trước đây.

Lúc này, tiếng báo cáo của Tiểu Long vang lên bên tai, Tả Tiểu Đa cũng vọt vào không chút do dự.

Theo một tiếng trầm răng rắc vang lên, một gốc cây chặn ngang thiết mộc bị một kiếm của Tả Tiểu Đa chặt đứt. Sau đó hắn dùng chân nguyên lực vừa cào vừa vắt. Một khối nhựa cậy lớn cứ như vậy mà bị ép ra.

Hắn rải lên không trung, Viêm Dương Chân Kinh vừa phát ra lại thu vào.

Một khối lớn nhựa cây kia nhất thời bị Viêm Dương Chân Kinh biến thành hơi nước mịt mù. Thân thể Tả Tiểu Đa giống như một con quay nhanh chóng xoáy vào sương mù. Cả người hắn liên tục xoay trong hơi nước. Tóc, quần áo toàn thân đều dính hơi thở của nhựa cây, hoàn toàn che đậy hơi thở của bản thân.

Sau đó, hắn cứ bay trên trời hết lần này đến lần khác, tiếp tục tiến sâu vào bên trong rừng rậm.

Mà lúc Tả Tiểu Đa vọt vào, hắn đã vận dụng một trong tam đại thân pháp từ Tả Trường Lộ!

Đây là thân pháp thứ hai trong tam đại thân pháp, cũng là thân pháp linh hoạt mềm nhẹ nhất trong ba loại.

Cho dù là ở trong rừng rậm như vậy, cuồng phong đi mấy ngàn mét, nhưng không có một mảnh lá cây hay một chút sương sớm nào bị kinh động.

Thật sự giống như tơ liễu, dưới gió lớn thổi quét, quay cuồng mà tiến vào. Không hình thành một chút ảnh hưởng nào đối với xung quanh, mơ hồ như không có gì, như có như không!

“Phía trước thế nào!?”

“Không có việc gì, chỉ cần bảo trì thân pháp này thì sẽ không có chuyện gì.” Tiểu Long nói.

Tả Tiểu Đa thật sự không dám dừng lại một chút nào, một đường bảo trì trạng thái bay phất phơ này, một hơi nhảy vào khu vực rừng rậm cách ranh giới ba trăm dặm ranh.

“Lão đại, có khả năng, nếu tiếp tục đi vào ngươi sẽ tiến vào lãnh địa của một Tinh Hồn thú cấp bậc vương giả...”

Tiểu Long nói: “Đó là một con rết chín đầu, lấy trình độ hiện tại của lão đại chỉ sợ sẽ không đánh lại...”

“Được rồi.”

Dưới chỉ dẫn của Tiểu Long, Tả Tiểu Đa đi đến bên cạnh một cái cây lớn đã mục nát. Dùng một cái xẻng đào ra một tảng đất lớn, 3 mét dướimặt đất cũng bị đào ra!

Tả Tiểu Đa không xúc nữa mà nhảy cả người xuống hố, chui vào trong đất. Viêm Dương Chân Kinh dày đặc bùng nổ, tập trung uy năng phóng thẳng xuống phía dưới, trong nháy mắt ước chừng có hơn mười mét bùn đất đều bị thiêu đốt.

Tả Tiểu Đa duy trì nguyên tư thế ban đầu, liên tục khoan xuống, hắn vẫn tranh thủ thời gian ngoắc tay, để lại mảnh đất lớn được xúc ban đầu vào chỗ cũ một cách kín kẽ. Bằng cách này, Tả Tiểu Đa liên tục đi xuống, đồng thời lấp chỗ bùn đất vừa đào vào mảnh không gian này, để mặt đất đã mất đi sự chống đỡ có thể được nâng đỡ vững chắc.

Ít nhất là nhìn từ bên ngoài sẽ không hề thấy có gì bất thường.

Trong hai giây tiếp theo, Tả Tiểu Đa đã đào mấy chục mét khối bùn đất từ bên dưới để lấp lên trên.

Lặp đi lặp lại như vậy, bên dưới vẫn luôn duy trì một không gian độc lập khoảng chừng ba bốn mét khối.

Nhưng sau hai phút, vị trí của Tả Tiểu Đa đã đi sâu xuống dưới ba trăm mét.

Sau khi đào thêm năm mươi mét nữa, Tả Tiểu Đa quay sang đào theo chiều ngang, càng lúc càng thấy nhiều đất xốp, đè ép khiến không gian gần như không còn nữa.

Càng về sau, thậm chí còn vùi đến chân của Tả Tiểu Đa.

Cuối cùng, ở một vị trí khe hở đào được dưới lòng đất, trong khe hở giữa hai viên đá, Tả Tiểu Đa khoét ra một lỗ nhỏ, sau đó nhét Diệt Không Tháp vào đó.

Sau đó cơ thể Tả Tiểu Đa nhoáng lên, tiến vào không gian Diệt Không Tháp, rồi lại lấy một khối bùn đất trong Diệt Không Tháp ra ngoài, hoàn toàn phong tỏa không gian còn lại bên ngoài...

Đây mới là thần không biết quỷ không hay, đây mới là điều mà không ai đoán trước được!

Sau khi xác định không có gì sai sót, Tả Tiểu Đa đang ở trong Diệt Không Tháp nằm trên mặt đất, không nhúc nhích, chỉ thở hổn hển từng ngụm.

Bên ngoài quá nguy hiểm, vậy thì cứ ở bên trong này, tiến hành lần áp súc đầu tiên để đột phá từ Thai Tức cảnh lên Đan Nguyên cảnh là được rồi.

Còn về người đi tìm mình... thì cứ để cho bọn họ tìm ở bên ngoài đi!

Như vậy, sau hai tiếng đồng hồ.

Nguyên khí của Tả Tiểu Đa phục hồi lại, trực tiếp trải ra một chiếc giường Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm mà nằm xuống, sau đó tay trái xếp chồng, tay phải nắm Long Huyết phi đao, bắt đầu tu luyện!

Lúc trước sau khi đan điền liên tiếp phát ra cực hạn, không nói đến việc người đi lầu trống thì chỗ dư lại cũng không còn bao nhiêu. Từ khi thăng cấp đến Thai Tức cảnh đến nay, Tả Tiểu Đa đã lâu chưa cảm nhận được loại cảm giác chân nguyên kiệt quệ, không thể tiếp tục được như thế này.

Bình Luận (0)
Comment