Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1047 - Chương 1048: Thật Chuẩn!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1048: Thật chuẩn!

Nhưng mà một cảm giác trơn trượt lập tức bao chùm lên hắn.

Hai con rắn bên cạnh rất to, vốn là đang nằm cuộn ở trên cây, con nào cũng to như lu nước, Tả Tiểu Đa vừa chui ra từ trong hốc cây thì rơi vào lòng rắn!

Tả Tiểu Đa đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng con rắn bị Tả Tiểu Đa nhào vào trong lồng ngực kia thì lại thấy hoảng sợ!

Cái đờ mờ!

Ta đang làm chuyện kín đáo với vợ ta, đang trong lúc thế này lại có một nhân loại chui ra từ giữa bụng vợ chồng bọn ta?!

Biến tấu gì thế này?!

Giờ khắc này, hai con rắn ngốc đơ luôn!

Thậm chí con rắn cái kia còn nghĩ: Có phải do ta sinh không? Không thể nhanh như vậy được chứ nhỉ? Mới vừa làm thôi, vẫn còn chưa xong…

Sau khi con rắn đực ngẩn ra, lập tức sửng sốt: Chẳng lẽ ta bị cắm sừng rồi?

Nhưng vấn đề là, làm nhân loại, tên nào lại to gan như vậy, dám chơi cả rắn?!

Ngay sau đó…

“Xì xì xì…”

Hai cái miệng to như chậu máu đồng thời mở rộng ra!

Phải nhanh chóng xử lý thằng nhóc này, để còn làm tiếp chuyện sung sướng chứ…

Nhưng mà một luồng hỏa diễm dần dần toát ra nhiệt năng,

Hai con rắn đang hứng thú dào dạt thì ngay lập tức cảm thấy bộ phận mà chính mình quấn quanh là một ngọn núi lửa sắp phun trào, kêu thảm lên rồi tách ra, nhưng vị trí quấn ở bên nhau đó đã khét lẹt, bị chín mất một nửa người.

Hai rắn lao ra giống như bị điên, lao ra hai hướng hoàn toàn khác nhau!

Vợ chồng vốn là rắn cùng rừng, đại nạn đến thì lại từng con bò chạy!

Ta bây giờ không cần bò quá nhanh, chỉ cần bò nhanh hơn rắn đực (rắn cái) là được!

Cái tên nhân loại đáng sợ kia sẽ không đối phó ta!

Hai con rắn bị cháy đen đầy người, mùi thịt thơm phức lượn lờ chạy.

Đương nhiên Tả Tiểu Đa không đuổi theo, mục tiêu của hắn từ trước tới nay đều không phải hai con rắn này.

“Trời cao có đức hiếu sinh! Hai con rắn này cũng là sinh mệnh mà!” Tả đại sư trách trời thương dân nghĩ.

Động tĩnh đột ngột ở bên này, đã hấp dẫn sự chú ý của bên kia từ lâu.

Bốn tên mặc đồ đen ở đầu bên kai đều đồng thời cẩn thận chạy như bay tới.

Trong bốn người này có hai người Anh Biến đỉnh phong, hai người là Hóa Vân sơ giai. Sau khi bốn người đi vào dãy núi Tinh Mang, biết thực lực của bản thân không cao, gần như là xếp cuối, biết rằng nên nhanh tay hơn, mới có thể lấy được thứ tốt.

Cơ bản là không nghĩ gì nhiều bèn vọt vào trong.

Nhưng sau khi vọt vào, tìm khắp nơi cũng không tìm được dấu vết của Tả Tiểu Đa, hơn nữa càng đi sâu vào trong, thì cảm thấy bầu không khí càng thêm kỳ dị. Sau khi đi tới nơi này, hoàn toàn không dám đụng chạm lung tung, chỉ tìm tòi cẩn thận.

Trước đó không lâu, bọn họ bị các động tác của Hổ Vương, Xà Vương dọa cho sợ tái xanh tái mét, có người nghĩ thầm muốn rời khỏi nhưng lại không cam lòng. Hơn nữa, bọn họ đã đi vào quá sâu, cứ rời đi như vậy cũng sẽ gặp phải nguy hiểm cũng không kém.

Vì thế trong lòng ôm một tia may mắn, bồi hồi ở gần đây, hy vọng bản thân chớp được sự may mắn hi hữu đó.

Trên thực tế, người có ý tưởng giống bọn họ còn có rất rất nhiều.

Những người này thực ra chỉ có một ý tưởng: Thực lực không đủ, không dám mạo hiểm, nhưng không dám mạo hiểm thì sao có thể hoàn thành nhiệm vụ lấy được thứ tốt?

Bọn ta cũng muốn cẩn thận, nhưng tình huống bây giờ, cường giả lại có quá nhiều, ép bọn ta không thể cẩn thận nổi!

Muốn có thu hoạch gì đó thì chỉ có thể liều mạng mạo hiểm, vậy thì mới có một cơ hội!

Thứ tốt ai chẳng muốn? Tới cũng tới rồi, ở cùng một khu vực với mục tiêu, không liều mình một lần thì sao cam tâm cho được?

Có vị cường giả nào vì leo lên đỉnh cao mà không phải mạo hiểm không?

Chết, thì là do số mệnh không tốt mà thôi.

Nhưng nếu có thể sống sót, thì chắc chắn sẽ trở nên mạnh hơn, có thể viết ra truyền kỳ của chính mình!

Người trong giang hồ, chính là như vậy.

Hoặc hài cốt không còn, hoặc là lên thẳng mây xanh.!

Nhưng mà, tuy đã chuẩn bị tâm lý từ trước, sau khi nhìn thấy một tiểu đội khác bị đại xà dẫn tia xét đành thành tro bụi, bọn họ vẫn không khỏi chấn động tâm thần, chấn động tâm can…

Tất cả mọi người đều nín thở chờ đợi rất lâu, cho đến khi xung quanh trở nên yên tĩnh, cuối cùng lúc muốn bỏ cuộc rời khỏi…

Ơ?

Sao nới này là tự dưng nhiều ra một người thế này!

Đầu trọc!

Tuổi trẻ!

Ôi trời!

Quả nhiên trời cao không phụ người có lòng, bọn ta đã chờ tới lúc vận khí đổi thay!

Chỉ cần giết chết thằng nhóc này, nhét thi thể hắn vào trong nhẫn không gian, từ từ ra ngoài, trà trộn tới biên giới, mấy ngày nữa lại giả vờ uể oải, theo mọi người đi ra là được rồi!

Hắc Sơn Tứ Lang bọn ta, quả nhiên là được thiên vận quan tâm, là người sắp sửa viết ra truyền kỳ!

“Tả Tiểu Đa?!”

Lão đại sợ nhận lầm người, bèn hạ giọng hỏi một câu.

Tả Tiểu Đa quay đầu lại: “Ai thế, ai gọi ta đấy?”

Sau đó hoảng hốt lo sợ: “Ôi mẹ ơi… Chạy!”

Người lao ra như một mũi tên.

“Đuổi theo!”

Cả bốn người cùng lúc phát huy tốc độ cao nhất trong cuộc đời của mình, và một trái tim đang bùng cháy dữ dội và vô cùng nóng bỏng.

Rừng rậm mà bọn họ ban nãy còn thấy khủng bố, dường như cũng trở nên đáng yêu hẳn.

Sợ hãi cái gì mà sợ hãi… Đi mẹ nó đi!

Chỉ cần giết chết Tả Tiểu Đa, thì sẽ có mọi thứ!!

Tả Tiểu Đa vèo một cái lao ra mấy chục trượng, đột nhiên quanh quẩn ở trên không trung, sau khi xác định xung quanh không còn ai nữa; bèn chợt xoay người chuyển hướng.

“Bốn vị, vận khí của các ngươi hôm nay không được tốt nha!”

Tả Tiểu Đa cười tủm tỉm nói: “Hắc khí ngút trời, trên đầu có huyết quang, các ngươi có tai họa đổ máu, nguy hiểm tới tính mạng đó.”

Bốn người đã đuổi theo tới đây: “Bớt nói nhảm đi, xử lý hắn!”

“Đây là cơ hội duy nhất, là cơ hội tốt trời cho, không được bỏ lỡ!”

“Các ngươi không tin?” Tả Tiểu Đa cả giận nói: “Ta chính là thần tướng số, đệ nhất tướng pháp, chưa bao giờ xem sai, chẳng nhẽ các ngươi không nghe qua bao giờ?”

“Thần tướng có ích lợi gì với bọn ta đâu chứ!” Kiếm khí đã gào thét biến thành long.

“Ngã phật từ bi!”

Tả Tiểu Đa bày ra vẻ mặt trách trời thương dân: “Các ngươi tuyệt đối phải nhớ đến, ta đã xem tướng cho các ngươi, chỉ điểm cho các ngươi biết tai ách ở phía trước, không biết trân trọng, không biết tránh hung tìm cát, tự tìm đường chết!”

Còn chưa dứt lời, thân mình bỗng nhiên xoay tròn, hai thanh huấn luyện chùy đã vào trong tay, một chùy vùng lên chỉ trời, ngay lập tức vù một tiếng, khiến cho không khí cũng vặn vẹo theo.

Bình Luận (0)
Comment