Nhưng mà Văn Hành Thiên lại không sợ hãi, còn cười ha ha, chỉ vào Điếu Tử Quỷ trông rất vui vẻ, nhìn trái nhìn phải đưa mắt ra hiệu: “Mấy người các ngươi nhìn thấy chưa? Cái thằng cha này sợ kìa! Ha ha ha ha, lão đại của Hoàng Tuyền Tam Quỷ Điếu Tử Quỷ, sợ… Ha ha ha ha, Hoàng Tuyền Tam Quỷ, uy danh lớn mà, bây giờ, lão tam sắp chết, sắp bị con rết ăn mà lão đại lại bị dọa thành như vậy… Ha ha ha…”
“Thế mà lại muốn để người khác xông lên chém giết thay ngươi? Điếu Tử Quỷ, ngươi có mất mặt không hả? Khí chất ma đầu của ngươi đâu? Danh vọng giang hồ của ngươi đâu rồi? Chẳng nhẽ đều là thổi phồng ra sao? Cái giọng giống như bị người ta đánh này của ngươi, khó nghe thật đó! Ha a ha…”
Tiếng cười của Văn Hành Thiên, làm chấn động thiên địa, vang xa bốn phía.
Mà bên kia, Điếu Tử Quỷ kêu gọi vài lần vẫn không có ai hé răng.
Không những không có ai lên tiếng, bọn họ còn xem hắn giống như xem một thằng ngốc.
Tên Điếu Tử Quỷ này, xem ra là điên thật rồi!
Vây công Cao Võ Tiềm Long?!
Con mẹ nó lời như thế mà ngươi cũng nói ra được!
Bọn ta đâu có ngốc, Tả Tiểu Đa đúng là học sinh của Cao Võ Tiềm Long, đám người Cao Võ Tiềm Long này tới bảo vệ Tả Tiểu Đa cũng không phải là giả.
Bọn họ là kẻ địch, cũng không sai!
Nhưng, cùng mọi người liên thủ với nhau vây công Cao Võ Tiềm Long, thậm chí là giết hết đám người ngày lại là hai chuyện khác nhau!
Mục tiêu bọn ta muốn giết, từ đầu tới cuối, cũng chỉ có Tả Tiểu Đa mà thôi.
Nếu bây giờ Tả Tiểu Đa xuất hiện, bọn ta xông lên giết hắn, người Cao Võ Tiềm Long tới bảo vệ hắn, hai bên chiến đấu kịch liệt, bọn họ bị chúng ta giết.
Và bây giờ, trong tình huống Tả Tiểu Đa không xuất hiện, bọn ta trực tiếp giết người của Cao Võ Tiềm Long.
Đây chính là hai việc khác nhau hoàn toàn.
Tình huống trước còn có thể nói là ân oán cá nhân, lập trường của cá nhân! Đều có quy củ của hắc đạo, có Minh Vương Điện làm chủ.
Còn tình huống sau lại là vô duyên vô cớ, để lại hậu họa vô cùng!
Quan trọng nhất là, mục đích cơ bản của bọn ta giải treo thưởng, không phải là vì tới đối phó Cao Võ Tiềm Long!
Điểm này, phải nói cho rõ ràng.
Đối phó Tả Tiểu Đa, là vì Minh Vương Điện treo giải thưởng, cho nên bọn ta tới đây, thậm chí có thể đụng tới Cao Võ Tiềm Long là vì lẽ đó!
Nhưng không có cái tiền đề này, trực tiếp đụng chạm tới Cao Võ Tiềm Long, thì chẳng khác nào phía đối lập với quốc gia đại lục.
Hậu quả này ai gánh nổi!
Giết chết Tả Tiểu Đa, cùng lắm thì bị cao Võ Tiềm Long đuổi giết.
Nhưng xử lý nhiều giáo viên của Cao Võ Tiềm Long như vậy, thì sẽ phải đối mặt với sự đuổi giết của tất cả cường giả trên toàn bộ đại lục —— Đây là hai kết quả khác nhau!
Điếu Tử Quỷ nhà ngươi, muốn hại chết bọn ta đúng không?!
Khóe mắt Điếu Tử Quỷ như muốn nứt ra, lại không có cách nào phản bác lại, càng thấy mất mặt, hắn thầm nghĩ muốn rời khỏi nơi này, nhưng anh em của hắn còn đang trong tuyệt cảnh, còn đang nhìn hắn!
Tuy rằng tất cả bọn họ đều biết không cứu nổi.
Nhưng mà, nếu bây giờ hắn rời đi, thì e là sau này hắn khó mà hành tẩu trên giang hồ được.
Có mấy nghìn người đều đang trơ mắt ra nhìn đó!
Mấy nghìn người này, trừ dám người Cao Võ Tiềm Long, tất cả những người khác đều là người chẳng có tí liêm sỉ gì!
Không đúng, người Cao Võ Tiềm Long lúc đối phó hắn, cũng chẳng có tí liêm sỉ gì.
Nếu hắn xoay người bỏ đi... Như vậy...
“Cái tên Điếu Tử Quỷ này, anh em kết bái của hắn còn đang vùng vẫy trong tuyệt cảnh, còn hắn thì lại bỏ đi...”
“Trơ mắt nhìn anh em của mình chết thì cũng thôi, đã thế còn xoay người bỏ đi, gã Điếu Tử Quỷ này, chậc chậc chậc……”
“……”
Nghĩ thôi cũng biết, những câu như vậy sẽ bị truyền khắp thiên hạ!
Kết quả như vậy, dù là người vô sỉ như Điếu Tử Quỷ cũng sẽ bị tức chết!
“Học sinh của Cao Võ Tiềm Long các ngươi không ở đây! Văn Hành Thiên, ngươi còn không đi à? Cẩn thận học trò của ngươi bị giết đó!” Điếu Tử Quỷ nói đầy lời ác độc.
Văn Hành Thiên cười dài nói: “Không vội, không vội, kiểu gì thì ta cũng muốn xem xong màn tuồng này. Nếu không được nhìn cảnh lão tam của Hoàng Tuyền Tam Quỷ chết trước mắt ta... Kiểu gì thì ta cũng không thể đi! Màn kịch hay như vậy sao lại không xem cho hả hê đã chứ! Ha ha ha... Ơ? Điếu Tử Quỷ ngươi cũng không đi sao? Chẳng nhẽ ngươi cũng giống như ta, muốn ở lại xem xong màn kịch này à?”
Tiếng Điếu Tử Quỷ nghiến răng, truyền tới tận mấy dặm!
“Văn Hành Thiên, ngươi chờ đấy, ta phải giết ngươi!”
Yểm Tử Quỷ rống lên giận dữ.
Bên Cao Võ Tiềm Long.
Vài vị giáo viên đều nhìn Văn Hành Thiên với ánh mắt quái lạ.
Chẳng trách Tả Tiểu Đa lại miệng lưỡi điêu ngoa, tính cách đê tiện tới cực điểm như vậy.
Hóa ra nguyên nhân là đây, tất cả đều là do Văn Hành Thiên dạy ra....
Thật là… Thầy nào trò nấy, giống y chang nhau… Bây giờ cũng xem như là tìm được nguyên do rồi...
Chậc chậc chậc… Cái sự đê tiện này của Văn Hành Thiên, quả thực là đã đạt tới cảnh giới nhất định rồi, quả nhiên là cao thâm khó đoán, xuất thần nhập hóa…
Về sau bọn họ cũng không dám chọc vào, cho dù có trêu chọc phải, thì phải giải quyết luôn bằng nắm đấm, chứ mà lý luận mồm mép với tên này, thì thắng sao nổi!
Nếu Văn Hành Biết người khác nghĩ như vậy, chắc chắn là sẽ ngệt ra.
Sau đó mới nhớ tới, bản thân là bị ai lây cho cái bệnh này...
Cái gì thầy nào trò nấy, ông đây là bị thằng nhóc ranh đó dạy hư đó, về phương diện này, thằng nhãi đó mới là người có thành tựu!
Ờm, câu thầy nào trò nấy, cũng không sai...
……
Bên kia.
Ngã Tử Quỷ bây giờ đã thoi thóp: “Đại ca, nhị ca, các ngươi đi đi... Đừng nhìn ta chết, ta chết sẽ rất thê thảm...”
Con rết lớn càng ngày càng sốt ruột, nó giơ một chân lên, bịch bịch bịch quất lên người bốn kẻ đó.
Vừa quất, vừa đứng thẳng người, ánh mắt lạnh tanh nhìn đám con kiến nhân loại ở chỗ xa bên ngoài kia.
Nhìn thấy chưa?!
Còn dám qua đây, thì sẽ có kết cục như vậy.
Bốn người bị con rết quây vòng chập choạng đứng lên, cùng hét lớn một tiếng, ai cũng cố cầm binh khí, vọt về phía con rết khổng lồ!
Đây là xung phong quyết tử chân chính!
Không có hy vọng sống sót gì, xông lên chiến đấu một lần!