Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1074 - Chương 1075: Tự Do Rồi (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1075: Tự do rồi (2)

“Lần này Tả Tiểu Đa chắc chắn là đi rồi, nhờ vào lần chiến đấu này, đã hoàn toàn giải phóng hắn.”

Văn Hành Thiên nói: “Ta đoán chừng, trước kia có lẽ là tên hám tiền kia muốn đến trộm nhẫn, nhưng lại bị Rết Vương giam giữ không cho đi... nhìn dáng vẻ ban nãy, rõ ràng là con rết lấy Tả Tiểu Đa ra chơi đùa, cơ duyên vận may của tiểu tử này, đúng là người bình thường khó mà đạt tới, như thế còn có thể rút lui được, không thể không phục, không thể không phục mà...”

Lúc nói ra lời này, đến ngay cả người nói là bản thân Văn Hành Thiên cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Người não tàn đến đâu mới có thể nói ra suy luận này, nhưng mà suy luận này, có vẻ như chính là do ta nói ra...

Một vị Yêu Vương, bắt Tả Tiểu Đa để hắn chơi cùng nó, chơi đủ các loại tư thế...

Đầu óc phải chập mạch đến mức nào!

Nhưng bây giờ rõ ràng không chỉ có mình hắn não tàn, Diệp Trường Thanh cũng gật đầu liên tục: “Đúng vậy. Sau trận chiến đấu cuối cùng, con rết còn đặc biệt bò qua đó xem...Nếu không phải là không muốn làm hại hắn, vậy thì đã trực tiếp dùng một móng vuốt móc lấy, rồi chơi đùa với hắn rồi...”

“Nhưng sau khi nhìn qua, thì Rết Vương đã đi luôn rồi, thái độ còn rất hiu quạnh... Rõ ràng, tiểu tử kia đã không còn ở đó nữa.”

“Với đầu óc của tên tiểu tử kia, có cơ hội trời cho vừa rồi mà vẫn còn ở chỗ cũ đợi, vậy thì mới là não tàn thực sự!”

“Đi!”

“Chúng ta cũng rút lui, dọc đường chú ý tìm kiếm, xem xem tiểu tử này lại đi đến nơi nào rồi!”

Diệp Trường Thanh vô cùng tức giận: “Ta cho hắn nhiều đồ như vậy, ngoại trừ dùng mìn để giăng bẫy ra, tất cả những thứ khác tên tiểu tử này đều không dùng! Ta thật muốn...”

Vẻ mặt hung dữ, nếu như Tả Tiểu Đa ở bên cạnh, thậm chí cũng sẽ bị hắn đánh một trận dữ dội đến sưng hai cái u to như vậy.

Tức chết đi được!

“Dựa theo địa đạo ban đầu... có lẽ là đi về hướng kia rồi.” Văn Hành Thiên và Diệp Trường Thanh tìm kiếm khắp dọc đường.

Bất cứ phương hướng nào, đều gần như trùng hợp với quỹ đạo của địa đạo ban đầu Tả Tiểu Đa đào.

Nhưng sao Tả Tiểu Đa lại đi đường cũ được?

Cái tên nghịch ngợm không chịu đi đường bình thường này sớm đã rẽ ngoặt giữa đường, bây giờ, bản thân hắn cũng không biết đã đi hướng nào, đang ở phương nào nữa...

Tả Tiểu Đa liên tiếp đi về phía trước, nhưng lại là tên bắn có đích, mục tiêu chính là vị trí Tôi Hồn Chu Quả mà trước kia Tiểu Long phát hiện ra.

Nếu đã phát hiện rồi, đương nhiên phải đào trước đã rồi nói, túi túi bình ăn, cần phải rơi túi, mới có thể nói là bình an được.

Nhưng mà, không vội, bây giờ thực sự có chút khí hư rồi...

Tả Tiểu Đa tiện tay ổn định Diệt Không Tháp, bèn chợt chui vào.

Không thể không nói đến, ba ngày bốn đêm này cùng con rết chơi trò chơi câu nhẫn, những thứ khác không nói, nhưng trình độ khống chế Chân Linh khí của Tả Tiểu Đa đã có tiến bộ nhảy vọt!

Lần nào cũng đều tập trung tinh thần, chỉ dùng sợi dây nhỏ chút xíu, để móc những chiếc nhẫn cách xa hơn trăm mét...

Yêu cầu về nguyên khí này, có thể nói là cực kỳ lớn mà lại rất tinh tế.

Nhưng bình thường có một điểm vẫn chưa xuất sắc lắm, đó là không thể móc lên được, mà quá trình này, Tả Tiểu Đa lại đã làm đủ hàng nghìn lần!

Cho dù đan điền linh khí dự trữ của Tả Tiểu Đa, cũng đã sớm bị hắn phung phí hết sạch!

Khoảnh khắc này chính là lúc khí không đã kiệt sức không thể tiếp tục, một tay cầm Long Huyết phi đao, không ngừng bổ trợ.

Cho đến nay, năng lượng của Long Huyết phi đao đã bị hắn hấp thu hết sạch.

“Lại cần phải nạp năng lượng một lần nữa rồi!”

Tả Tiểu Đa đờ đẫn.

Theo sự tiến bộ nhảy vọt của tu vi bản thân, hiệu quả cất trữ năng lượng của Long Huyết phi đao càng ngày càng không tốt...Thành thật không có ích gì rồi!

Nếu như để cho Bộ trưởng Nam biết được ý nghĩ này, e rằng một cái tát là đã có thể ngã lộn nhào: Hảo vật, hãn thế dật phẩm mà người khác đều có thể dùng liên tục đến cảnh giới Ngự Thần! Sao tiểu tử ngươi rõ ràng mới có cảnh giới Thai Tức thì đã không đủ dùng rồi?!

Ngươi giỏi như thế, sao ngươi không lên trời đi?!

Hừ, quái thai của mình ngươi, có liên quan gì đến Long Huyết phi đao?

Hơn nữa, dung lượng lưu trữ của một thanh phi đao, đủ để cho ngươi hấp thụ ba ngày ba đêm mới tiêu hao hết, ngươi còn có mặt mũi nói không đủ dùng, sao khẩu khí của ngươi lại lớn đến vậy?

Ngươi còn muốn cái gì nữa?

Tất nhiên Tả Tiểu Đa không muốn làm gì, đối với hắn mà nói, ba ngày ba đêm là gì? Long Huyết phi đao một lần làm đầy đầy năng lượng, nếu như có thể đủ dùng trong mười năm hoặc tám năm thì mới tốt.

Tất nhiên, nếu như có thể được sử dụng trong một trăm tám mươi năm, vậy thì sẽ càng tốt hơn.

Hừ, phàm là con người đều là quán tính có một lại đòi thêm hai, người nào đó so với người thường còn muốn tham lam hơn một chút, có cách nghĩ không cần mặt mũi như vậy, chuyện hợp tình hợp lý, cũng không có gì đáng ngạc nhiên!

Bây giờ, toàn bộ dãy dãy núi Tinh Mang, có lẽ chỉ có một kẻ không sốt ruột, lo lắng... chính là Tả Tiểu Đa.

Cả hàng ngàn hàng vạn người bên ngoài, người này kẻ khác, ai nấy đều lòng nóng như lửa đốt, hai mắt trố ra giống như chuông đồng.

Tả Tiểu Đa đã đi đâu?

Rốt cuộc đã đi đâu?!

Trước đó, Ngô Công cốc kinh thiên động địa một trận, có rất người đã phát hiện ra, chú ý đến và nhìn từ xa.

Nhưng lại có rât ít người đến quan sát trận chiến.

Bản thân loại giao chiến cấp bậc đó không phải người thường là có thể quan sát được. Như trong trận chiến sinh tử giữa các cao thủ này, bình thường không cho phép người ngoài quan sát.

Quan sát trận chiến?

Ngươi muốn làm gì, muốn xem tuyệt chiêu át chủ bài của chúng ta, hay là muốn ngư ông đắc lợi?

Một khi gặp phải những chuyện như vậy, đại đa số là hai phe địch ta liên thủ, đầu tiên giết chết những kẻ đứng ngoài quan sát vả lại - chỉ cần phát hiện ra, đây gần như là chuyện không thể tránh khỏi!

Vì vậy, quan sát trận chiến... căn bản là chuyện không thể nào!

Cũng giống như Diệp Trường Thanh và Văn Hành Thiên, nhân duyên gặp gỡ sớm đã đến bên kia, hai bên cũng chẳng phát hiện ra, mới có thể xem xem, đây là một sự trùng hợp bất ngờ trên ý nghĩa thực chất cực kỳ khó để phục chế.

Hơn nữa mọi người đều hiểu ra một chuyện khác, mục đích của hai bên chiến không phải là...

Tả Tiểu Đa, một bên đại phát hoành tài vì đống nhẫn không gian.

Bình Luận (0)
Comment