Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1088 - Chương 1089: Tứ Phương Hành Động! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1089: Tứ phương hành động! (2)

“Niệm Nhi!”

Đột nhiên vang lên một giọng nói trầm mạnh.

Tả Tiểu Niệm mắt điếc tai ngơ, vẫn tiếp tục bay nhanh.

Ầm!

Một thân hình vạm vỡ bay qua khoảng không, đi thẳng tới trước mặt Tả Tiểu Niệm, chặn đường đi của nàng.

Người tới cao lớn cường tráng, lưng hùm vai gấu, cao hơn hai mét, khuôn mặt uy nghiêm, chỗ nào cũng toát ra một loại khí độ của thượng vị giả, đúng là chú Nam – người mà Tiêu Niệm lâu ngày không gặp!

“Chú Nam? Sao lại là ngươi?” Tả Tiểu Niệm rất là bất ngờ.

Hiện tại nàng vẫn không biết, chú Nam này của mình, chính là Bộ trưởng Nam uy chấn đại lục Tinh Hồn.

Nàng thấy lạ là, tại sao vào lúc này, chú Nam lại đột nhiên xuất hiện ở đây?

Có điều đây là một tin vô cùng tốt đối với nàng, nàng biết rất rõ, chú Nam này của mình không phải là người tầm thường, có thể chính là trợ lực lớn trong việc cứu Tiểu Đa!

Hiện tại hẳn là việc cứu Tiểu Đa quan trọng hơn tất cả mọi thứ, thậm chí có phải là do tự tay nàng cứu hay không, cũng không quan trọng!

Chỉ có tính mạng của Tả Tiểu Đa mới là quan trọng!

“Là chú đây.” Bộ trưởng Nam nở nụ cười ấm áp, chỉ là trong đôi mắt lại hiện lên một chút kinh ngạc.

Tả Tiểu Niệm vừa rời đi, hắn đã nhận được tin tức. Sau đó lập tức lên đường đuổi theo, nhưng mà với tu vi của hắn, rõ ràng một đường đuổi theo tới một nghìn hai trăm năm mươi km mới đuổi kịp!

Mặc dù khi đuổi kịp, hắn phát hiện ra Tả Tiểu Niệm đã thi triển Thiên Nguyên độn pháp, hơn nữa còn dùng thứ xa xỉ như Tinh Hồn Ngọc cực phẩm để bổ sung tiêu hao, nhưng sự tiến bộ nhanh chóng của cô nhóc này vẫn vượt xa dự kiến của hắn.

“Chú Nam, sao ngươi lại tới đây?” Lòng Tả Tiểu Niệm nóng như lửa đốt: “Xin ngươi cùng đi cứu Tiểu Đa với ta, được không?”

“Xin lỗi, ta không thể đi cùng ngươi.”

Chú Nam nói: “Ta còn muốn ngăn cản ngươi, ngươi cũng đừng đi.”

Tả Tiểu Niệm nghi ngờ nhìn chú Nam, tay phải đã nắm chặt chuôi của Linh Miêu kiếm.

Bộ trưởng Nam không biết nên khóc hay cười.

Cô nhóc này lại muốn ra tay với mình?

“Tiểu Đa bên kia không sao, rất an toàn.”

Chú Nam tận tình khuyên bảo: “Chân tướng của việc này chính là ta dùng Tiểu Đa để tạo một thế cục, chính là để dẫn dụ một số người tới... Ngươi tới đó, ngược lại, lại là chuyện xấu, thậm chí còn khiến Tiểu Đa gặp nguy hiểm.”

“Thế cục? Ta dựa vào cái gì để tin tưởng ngươi?”

Tả Tiểu Niệm lắc đầu, thái độ của nàng đối với chú Nam thay đổi ngay lập tức.

Chú Nam vung tay lên, trực tiếp khiến Tả Tiểu Niệm rơi xuống dưới. Tả Tiểu Niệm muốn phản kháng, lại phát hiện nàng hoàn toàn không phản kháng được, thực lực của đối phương, nghiễm nhiên là vượt qua nhận thức của nàng, mạnh mẽ đến mức khó có thể tưởng tượng được.

Hạ xuống mặt đất, cuối cùng chú Nam cũng thở phào nhẹ nhõm.

Xem như đã đuổi kịp, chặn kịp.

Nếu không, ta sẽ chết chắc.

Đã đưa con trai nhà người ta vào trong bẫy, nếu lại đưa con gái nhà người ta tới đó...

Cứ mỗi khi chú Nam nghĩ tới hậu quả kia, chú Nam đều sợ hãi, cả đêm không ngủ được!

Chỉ mới một người, cho tới bây giờ ta còn chưa biết thu xếp thế nào, sẽ xảy ra kết cục gì.

“Không tin phải không, chuyện này dễ xử lý, tin ta đi, chuyện này thật sự dễ xử lý, ta có nhân chứng, ngươi chắc chắn sẽ tin nhân chứng này.”

Bộ trưởng Nam lấy điện thoại di động ra ngay tại chỗ, bấm gọi: “Ha ha ha, xin chào Tả lão đại...”

Giọng nói trong điện thoại rất lạnh lùng và vô cảm, lạnh lùng giống như băng ở Nam Cực vậy: “Gọi tới báo tang à?”

Giọng của Tả Trường Lộ rất lạnh lùng.

Một câu đã khiến Bộ trưởng Nam toát mồ hôi.

“Không không không... Sao có thể chứ!”

Bộ trưởng Nam toát mồ hôi đầy đầu, vội vàng nói: “Là Tiểu Niệm, sau khi nghe xong chuyện đã vội vàng muốn tới đó, chuyện này không phải đã bị ta ngăn lại sao... Nhưng cô nhóc nhà chúng ta tính tình ương ngạnh, ta nói rồi nhưng nàng không tin, hết cách nên ta đành phải gọi cho ngươi, hay là ngươi nói với nàng nhé?”

Nghe thấy con gái cũng đang ở đó, lập tức giọng của Tả Trường Lộ không lạnh lùng như vậy: “Để nàng nghe điện thoại.”

Chú Nam đưa điện thoại cho Tả Tiểu Niệm.

Tả Tiểu Niệm nhận lấy, kiểm tra dãy số trước, sau đó ngập ngừng nói: “Cha?”

Giọng nói bình tĩnh của Tả Trường Lộ cất lên: “Lần này nghe lời chú Nam của con, cứ yên tâm quay về làm việc của mình. Yên tâm, Đa Đa bên kia không sao!”

Tả Tiểu Niệm vẫn còn nghi ngờ: “Cha, con muốn gọi video với cha.”

Bộ trưởng Nam ở bên cạnh nghe được lời này, ngoài mồ hôi đầy trán còn có thêm hắc tuyến.

Đã tới bước này rồi, đại tiểu thư, người còn không yên tâm? Lại còn muốn gọi video?

Nếu có thể làm giả giọng nói, vậy thì cũng có thể làm giả video, có gì khó đâu?

Tả Trường Lộ ở bên kia rõ ràng là hiểu tính khí của con gái mình, đầu tiên là cúp điện thoại, sau đó gọi video lại đây một cách nhanh chóng, vẻ mặt bất đắc dĩ, nói: “Chẳng phải cha đã gửi tin cho con sao? Nhóc con hồ đồ này.”

Cuối cùng Tả Tiểu Niệm cũng yên tâm, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng nở một nụ cười: “Con biết rồi cha, con sẽ quay về cùng chú Nam, Cẩu Đát bên kia thật sự không sao chứ?”

“Không sao, không sao, con cứ yên tâm đi, đợi Tiểu Đa bên kia xong việc, cha sẽ bảo Tiểu Đa gọi điện báo bình an cho con trước tiên.”

Bộ trưởng Nam ở bên cạnh, đề nghị: “Lão đại, tiểu đệ muốn nói thêm mấy lời với ngươi.”

Ánh mắt của Tả Trường Lộ trong video đột nhiên chuyển từ dịu dàng sang lạnh lùng, băng giá, rồi cúp điện thoại.

Lập tức chú Nam đổ mồ hôi lạnh đầy trán, lại vội vàng bấm số gọi tiếp cho Tả lão đại.

“Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được...”

Nhất thời Bộ trưởng Nam ngây ra như phỗng.

Tuy Tả Tiểu Niệm không biết chuyện gì,

Nhưng nàng vui sướng khi người khác gặp họa, ở bên cạnh nói: “Chú Nam, chúc mừng ngươi, ngươi đã bị người cha hiền lành của ta cho danh sách đen rồi...”

Bộ trưởng Nam cảm thấy bản thân như bị dao đâm vào tim.

Ta có thể không biết mình đã bị đưa vào danh sách đen... Còn cần cô nhóc như ngươi nói ra?

Uhm, vừa rồi người hiền lành mà nàng nói tới là ai, là nói Tả lão đại sao?

Trời ơi, đây là nhận thức hoang đường làm sao!

Tả Tiểu Niệm hoàn toàn không biết chuyện gì, tuy cha đã nói nhiều lần rằng Tiểu Đa không sao, nhưng nàng vẫn không yên tâm, vẫn luôn nghe ngóng dọc đường.

“Chú Nam, rốt cuộc là chuyện gì?”

Bình Luận (0)
Comment