Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1087 - Chương 1088: Tứ Phương Hành Động!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1088: Tứ phương hành động!

“Nhưng Lão đại của ngươi sẽ nhìn thấy, hắn sẽ biết tâm ý của ngươi, sự tin tưởng luôn là niềm an ủi đối với hắn!”

“Không đăng! Hắn biết tâm ý của ta thì thế nào? Ta vẫn là phế vật không đi hoặc không dám đi!”

Dư Mạc Ngôn buồn rầu đi về phía trước.

Trên đường trở về trường.

Địa Ngục Thập Bát Bàn. Ta phải đi, ta chắc chắn phải đi, chắc chắn phải đi hết!

Lần tới, ta chắc chắn sẽ đi, sống cũng phải đi mà chết cũng phải đi!

...

Kinh Thành.

Cao Võ Vân Đoan.

Chu Vân Thanh cầm theo kiếm, khi Chu Vân Thanh tìm thấy Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú, đã thấy hai người này đối luyện tới sức cùng lực kiệt, đổ mồ hôi như mưa.

“Tả Tiểu Đa đang bị đuổi giết, các ngươi có biết không?” Ánh mắt Chu Vân Thanh lộ ra vẻ sắc bén.

Long Vũ Sinh nhíu mày: “Chu Vân Thanh, ngươi muốn làm gì?”

Chu Vân Thanh thản nhiên nói: “Lão hiệu trưởng đã ra lệnh triệu tập, ra lệnh cho tất cả học sinh tốt nghiệp từ Nhất Trung Thủy Thành, hễ là người có thời gian, có thể ra ngoài, tất cả cùng tới dãy núi Tinh Mang, cần phải cứu Tả Tiểu Đa ra.”

“Lão hiệu trưởng nghiêm lệnh, nếu Tả Tiểu Đa còn sống, phải cứu ra! Nếu Tả Tiểu Đa chết, cho dù tất cả học sinh tốt nghiệp từ Nhất Trung Thủy Thành phải chiến đầu tới người cuối cùng, cũng phải báo thù! Mặc kệ đối thủ là ai!”

“Kẻ kháng lệnh, sẽ không được thừa nhận thân phận Nhất Trung Thủy Thành!”

Chu Vân Thanh nói: “Cho nên, ta muốn đi!”

Ánh mắt Long Vũ Sinh trở nên nghiêm nghị, trong ánh mắt tràn ngập sự vui mừng và yên tâm.

Nhưng hắn lại nói một cách rất nghiêm túc: “Ngươi đừng đi, chúng ta cũng không đi!”

“Tại sao?”

“Bởi vì đi, chẳng những không giúp được gì. Ngược lại sẽ trở thành gánh nặng.”

Long Vũ Sinh nói: “Ngay khi Lý Thành Long xác nhận được tình hình đã truyền tin tới, bảo chúng ta đừng vọng động! Với thực lực kém cỏi hiện tại của chúng ta, chúng ta không đủ tư cách để tham gia vào chiến dịch này! Thay vì gây thêm phiền phức chỉ để thể hiện sự nghĩa khí, thì tốt hơn hết là nắm bắt thời gian rèn luyện bản thân.”

“Đi chiến đấu, ít nhất cũng phải có được tư cách chiến đấu!”

Long Vũ Sinh cười khổ: “Ngươi nói xem chúng ta không muốn đi sao? Vốn dĩ ta và Tú Nhi đã ra khỏi Kinh Thành, nhưng bị Lý Thành Long mắng nên đành trở về.”

“Nơi đó, còn có cả Cao Võ Tiềm Long!”

Vạn Lý Tú nói: “Chỉ dựa vào thực lực hiện tại của chúng ta, hoàn toàn không giúp được gì, nhưng ít nhất điều chúng ta có thể làm là đừng gây thêm phiền phức, nếu đám thợ săn tiền thưởng kia dùng chúng ta uy hiếp, ép Tả lão đại hiện thân, đó mới là tình huống bi thảm nhất!”

Nàng lấy điện thoại di động ra, trên màn hình điện thoại đang hiển thị trang treo thưởng của Minh Vương điện.

“Việc treo thưởng chưa kết thúc! Tả lão đại vẫn đang cố gắng! Cao Võ Tiềm Long cũng đang cố gắng!”

“Chúng ta không thể đi gây thêm phiền phức, ngươi cũng không thể đi! Ngươi vẫn chưa đủ tư cách, ngươi mà đi, ngược lại kết quả sẽ là gây thêm phiền phức cho Lão đại của ta!”

Chu Vân Thanh nắm chặt chuôi kiếm, thở dài, nói: “Hy vọng hai người các ngươi không phải là kẻ tham sống sợ chết, nếu không, ta sẽ tự tay giết chết các ngươi!”

Long Vũ Sinh thản nhiên nói: “Tình cảm giữa chúng ta và Tả lão đại, ngươi có thể sánh bằng sao! Chúng ta có phải là hư tình giả ý hay không cũng không tới lượt ngươi bình luận!”

Chu Vân Thanh hừ lạnh một tiếng, trực tiếp xoay người rời đi.

Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú nhìn nhau, đây là hành động mà bọn họ hay làm nhất sau khi đối luyện luận bàn, hai người thoáng lộ ra vẻ mặt khác.

Ánh mắt của cả hai đều lộ ra vẻ lo lắng tới cực điểm.

Có một số việc, thuyết phục người khác thì dễ.

Nhưng thuyết phục bản thân lại rất khó.

“Chắc chắn sẽ không sao!” Hai mắt Vạn Lý Tú đỏ hoe.

“Nếu lần này, Tả lão đại chết, mà chúng ta không đi giúp đỡ...”

Long Vũ Sinh hít một hơi thật sâu, nói: “Vậy thì cả đời này ta sẽ không tha thứ cho mình.”

“Vậy thì tiếp tục cố gắng, liều mạng thôi.”

Vạn Lý Tú kiên quyết nói: “Muốn kề vai chiến đấu cùng nhau, nhưng lại không đủ thực lực, thế thì chỉ là lời nói suông! Muốn nói nghĩa khí, vậy thì trước tiên chúng ta phải giành được tư cách nói nghĩa khí!”

“Luyện!”

...

Bên ngoài thành Thượng Kinh.

Trong núi rừng.

Một đường trắng xóa, sấm sét ầm ầm như bão táp đang lao nhanh về phía cực nam, nơi mà nó đi qua, bầu trời bị băng và sương mù bao phủ, mặt đất cũng bị băng bao phủ!

Một dáng người yểu điệu, vẻ mặt vô cảm, ngự kiếm mà đi, thân pháp đang thi triển rõ ràng là Thiên Nguyên độn pháp – Độn pháp thân truyền của Tả Trường Lộ!

Tả Tiểu Niệm!

Nàng lộ ra vẻ mặt vô cảm, đi thẳng một mạch, nhanh chóng tăng tốc độ lên tới cực hạn của bản thân, thậm chí còn vượt qua cực hạn.

Từ khi nhận được tin tức, cho tới bây giờ, còn chưa tới một giờ đồng hồ, nhưng nàng đã đi được một nghìn km rồi!

Vốn dĩ nàng đang làm nhiệm vụ bên ngoài, không biết tin tức về việc treo thưởng của Minh Vương điện.

Nhưng cha nàng - Tả Trường Lộ đã gửi tin cho nàng: “Yên tâm, đừng đi.”

Tin tức có phần không đầu không đuôi mà Tả Tiểu Niệm nhìn thấy là do Tả Trường Lộ cố ý gửi tới để khuyên nhủ nàng, hắn cũng đâu có ngờ, hắn cứ tưởng là Tả Tiểu Niệm đã biết rồi. Vốn dĩ hắn định gọi điện thoại, nhưng Tiểu Niệm không bắt máy...

Khi đó Tả Tiểu Niệm đang chấp hành nhiệm vụ, nên để lại di động trong nhẫn không gian.

Mà ngay khi Tả Tiểu Niệm nhìn thấy tin tức này, lập tức nàng cảm thấy Tiểu Đa đã xảy ra chuyện, bèn vội vàng kiểm tra một chút.

Ngay khi nàng nhìn thấy tin tức liên quan tới việc treo thưởng khi giết được Tả Tiểu Đa, nàng đã tự ý phi thân rời đi, xông ra khỏi Cửu Trùng Thiên Các, một đường ngự kiếm lao lên trời, cấp tốc triển khai Thiên Nguyên Độn Pháp, bay đi với tốc độ cao nhất!

Nàng không bàn giao lại bất cứ thứ gì với phía Cửu Trùng Thiên Các, bất kể là tin tức, tin nhắn, thông báo... Tất cả đều không có, bởi vì những thứ này không quan trọng đối với Tả Tiểu Niệm!

Băng tuyết khắp trời, bão táp cuồn cuộn, tuyệt thế giai nhân, ngự kiếm lao lên trời!

Trong lòng bàn tay phải cầm sẵn một viên Tinh Hồn Ngọc cực phẩm – thứ mà trước đây nàng không nỡ dùng, vừa liên tục hấp thu linh khí, vừa duy trì tốc độ cực hạn, bay với tốc độ cực nhanh!

Cẩu Đát, ta tới cứu ngươi!

Trên bầu trời vang lên tiếng sét.

Bình Luận (0)
Comment