Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1099 - Chương 1100: Chúc Ngươi Trường Sinh Bất Lão! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1100: Chúc ngươi trường sinh bất lão! (2)

Về phần năm Xà Tôn, mặc dù họ đã phải chịu một đòn ôm hận của Xà Vương, nhưng trước đó, chỗ bị thương mà bọn họ phải chịu có thể nói là hạn chế.

Chỉ là gặp phải lão đại Xà Uông làm mất tình nghĩa huynh đệ, bỏ chạy một mình, tất cả đều vào sinh ra tử, nhưng hắn cũng tự mình dung nhập toàn bộ nguyên khí, máu, sinh mệnh, đến cả thần hồn vào trong đợt tấn công tự bạo này, kẻ hèn mọn này cũng có uy năng như vậy?!

Nếu ngươi không đi, chúng ta cũng sẽ tự bạo để mở đường cho ngươi, để ngươi đi.

Bởi vì ngươi là đại ca của chúng ta!

Chúng ta cam tâm tình nguyện!

Có như vậy thì dù chết cũng mỉm cười mà chết. Chết trong thanh thản, xứng đáng?

Nhưng, ngươi đi rồi...

Ha ha ha…

Lão đại!

Các huynh đệ chúc ngươi chạy thuận lợi, sau đó bị kẻ thù bắt được, tiếp đó trường sinh bất lão!

Tốt nhất là bị vị hiệu phó Thành kia bắt được, sau đó trường sinh bất lão!

...

Toàn bộ vách đá đột ngột ầm ầm sụp đổ sau khi năm Ngự Thần cùng nhau tự bạo.

Mà Xà Vương to lớn đứng mũi chịu sào, cơ thể to lớn bị ném ngược trở lại, cả người vỡ nát, một lượng máu tươi phun ra mãnh liệt như suối.

Toàn bộ vách núi giống như một ngọn núi lớn đổ ập xuống.

Thân hình to lớn của Xà Vương bị cả ngọn núi đột nhiên đổ đập xuống liên tục quằn quại.

Lúc này, một bóng người lao ra nhanh như chớp, trong tay còn cầm hai nắm Xà Linh Thảo lớn!

Người nọ không phải Xà Uông thì còn là người nào?

Xà Vương đang bị quẳng ngã nhào thì nhìn thấy cảnh này, càng nổ đom đóm mắt!

Tên phản bội!

Dưới sự tức giận và thù hận tột độ, nó không quan tâm đến thương thế nữa, dốc hết toàn lực, bằng bất cứ giá nào, điên cuồng rút đuôi rắn ra, đuôi rắn thật dài quét qua quỹ đạo bí ẩn phân chia trời đất, đuổi theo!

Cơ thể Xà Uông bay vụt lên từ cửa hang, hắn liên tục khua múa sắp xếp mấy tảng đá lớn, chuẩn bị chạy thục mạng.

Thế nhưng, đuôi rắn khổng lồ đã đuổi tới.

Phù một tiếng, ngày thường Xà Uông trân quý bảo kiếm như tính mạng, bây giờ đã rời khỏi tay hắn, cùng lúc đó, hai tay vận đủ tu vi cả đời, điên cuồng đẩy về phía trước.

Đây mới thật sự là liều mạng, nếu không liều mạng thì chỉ có mất mạng!

Oanh một tiếng, Xà Vương lại phát ra một tiếng kêu thảm thiết, đuôi rắn lần đầu tiên bị trường kiếm xuyên thủng, sau đó va chạm trực diện với Xà Uông!

Va chạm vô cùng mạnh..

Xà Vương đáng thương lần đầu tiên tiếp xúc với khả năng tự bạo cùng cực của năm Xà Tôn, cơ thể bị thương rất nặng, cố gắng rút cái đuôi đang truy kích phản đồ, bị kẻ phản đồ trước kiếm sau chưởng, sóng sau cao hơn sóng trước, tấn công liên tục.

Đuôi rắn lập tức bị đục ra một cái lỗ lớn, trước sau như một trong suốt!

Máu tươi như trút nước, giống như lũ quét mãnh liệt phun ra ngoài!

Xà Vương giận dữ gầm lên, đột nhiên uốn éo cơ thể, phun ra một ngụm nọc độc như lũ quét!

Mà Xà Uông ở đối diện, trực tiếp bị đuôi rắn truy kích cũng khó chịu không kém, sau khi rên lên vài tiếng, máu tươi cũng phun ra từ ngũ quan thất khiếu, ngũ tạng nứt ra, mặt như giấy vàng, giống như diều đứt dây bị đánh bay ba trăm mét!

Oanh một tiếng, đánh vào trên cây Thiết Mộc, chấn động một cái, máu trong miệng vẫn điên cuồng phun ra như chưa bao giờ được phun!

Trong đó còn kèm theo những mảnh nội tạng gần như nát vụn!

Dưới sự va chạm với đuôi rắn, xương cốt toàn thân bị chặt đứt gần như sáu mươi phần trăm!

Loạng choạng giãy dụa đứng dậy, nhanh chóng lao ra phía bên cạnh, không còn cách nào khác, phạm vi ngụm nọc độc mà Xà Vương phun ra cuối cùng kia thật sự là quá rộng!

Ngay cả Xà Uông cũng không thể cầm cự được nọc độc phun ra từ Xà Vương dựa vào nguyên khí, mệnh hồn, hơn nữa trên người còn bị thương rất nặng!

Dùng hết sức bổ nhào về phía trước, lao thẳng ra sáu mươi mét, cuối cùng cũng tránh được phạm vi bao phủ của nọc độc ở ngay đối diện.

Thế nhưng, vị trí mắt cá của một bên chân vẫn không tránh khỏi bị dính phải nọc độc của Xà Vương.

Xì xì xì...

Bắp chân bốc khói trong nháy mắt, một màu xanh lét nhanh chóng lan ra đến thân trên!

“A a a a...”

Xà Uông kêu thảm thiết, nhưng vẫn quyết định thật nhanh lấy ra một thanh kiếm từ trong không gian giới chỉ, không thấy một chút do dự chém một kiếm xuống đùi phải khỏi đùi của mình!

Phập!

Kiếm quang lóe lên, một cái chân, đứt từ bắp đùi!

Đây đúng là rắn độc cắn tay, tráng sĩ chặt cổ tay!

Chẳng qua Xà Uông lại càng triệt để, trực tiếp chặt đứt đùi!

Toàn bộ cái chân bị chặt đứt bay ra ngoài, lúc đầu còn hơi trắng bệch, gần như trong nháy mắt biến thành một màu xanh kinh khủng, sau đó bốc hơi giọt khí vận, rồi sau đó nữa... hóa thành một bãi nước mủ!

“A a a...”

Xà Uông hét lên một tiếng thảm thiết, một tay chống đất, một chân chống đất, cả người nhảy về phía trước giống như một con ếch bị chặt đứt một bên tay chân, nhưng tốc độ vẫn cực kỳ nhanh!

Hắn vừa nhảy vừa cầm máu cho mình, thế mà đã nhảy xa được mấy trăm mét chỉ trong vòng vài giây!

Xà Uông hiểu rất rõ!

Bản thân hắn bây giờ còn chưa thoát khỏi cạm bẫy, thậm chí cơ hội trước mắt chính là cơ hội cuối cùng để chạy trốn!

Một khi Xà Vương bò ra từ trong núi lở, đến lúc đó nếu mình còn không thể chạy trốn được tới chỗ xa, đồng thời tìm được một nơi an toàn để ẩn nấp thì chắc chắn sẽ chết, tuyệt đối không có may mắn!

Về phần vết thương...

Mẹ kiếp, hiện tại còn lo bị thương với không bị thương gì nữa...

Hắn vừa nhảy vừa cầm máu, vừa chảy máu, vừa hộc máu, còn nôn ra cả thịt cả nội tạng.

Ừm, đúng là một loại nghĩa khác của nhất tâm đa dụng.

Nói trở lại, mãi cho đến hiện tại, Xà Uông vẫn không hiểu, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?

Quả nhiên là thời gian quá ngắn, tất cả đều tới đột ngột như vậy, còn chưa suy nghĩ cẩn thận được gì thì chuyện đã xảy ra!

Thực sự không kịp phản ứng, cũng chỉ có thể hành động bị động, một đường chạy trốn đến lúc trời tối, triệt để cõng theo nỗi oan ức trên người!

Nhưng chuyện là thế nào vậy?

Có vẻ như là mình tự nhảy xuống, phát hiện bảo bối kia không thấy đâu, ngay cả cây có quả cùng mảnh đất cũng không thấy nữa...

Sau đó Xà Vương trở lại, đấu võ, ngũ tôn tự bạo, núi lở, sau đó bản thân mình điên cuồng liều mạng cùng đuôi rắn!

Ừ, chính mình rời khỏi nhóm chiến đấu, di thu thập Xà Linh Thảo, đó là bất đắc dĩ, cũng không có gì khác, hơn nữa cũng không phải là trọng điểm...

Bình Luận (0)
Comment